Cực Phẩm Phi Tiên Dịch Full


Phó Chấn Sinh thở ra một hơi thật dài , sau đó đi qua đi lại trong đại sảnh , chốc chốc lại nhíu chặt lông mày , chốc lát lại hiện ra vẻ phấn khởi , chốc lát lại mặt đầy lo lắng , đôi khi lại nhìn về phía cửa đại sảnh.
"Bịch thịch thịch..."
Bên ngoài truyền đến một trận tiếng bước chân dồn dập , liền nhìn thấy một thanh niên thân hình nhanh chóng chạy vội về hướng đại sảnh , vừa tiến vào đại sảnh liền phấn khởi nói:
"Tộc trưởng , ta nhìn thấy thi thể Vương Thiên Long trên đường núi Thiên Cầm sơn!"
"Vương Thiên Long chết rồi?" Phó Chấn Sinh kinh hỉ hỏi.
"Đúng ! Bị chém thành hai nửa , ta đã tận mắt nhìn thấy ."
Phó Chấn Sinh lại đi thong thả vài bước , đột nhiên dừng bước nói: "Giai Dược , ngươi lập tức tập trung toàn bộ võ giả trong gia tộc đợi lệnh.

Phó Hiểu , ngươi theo ta đi nghênh đón Thất công chúa."
Phó Giai Dược thần sắc chấn động: "Tộc trưởng , ngài nghĩ Cầm Song sẽ chém chết Vương Thiên Ninh sao?"
Phó Chấn Sinh trừng mắt nhìn Phó Giai Dược nói: "Nhớ kỹ cho ta , sau này không được phép gọi là Cầm Song nữa , phải xưng hô là Thất công chúa."
Trong mắt Phó Giai Dược và Phó Hiểu còn hiện lên một tia không phục , nhưng vẫn gật đầu nói vâng dạ , Phó Chấn Sinh ngưng thanh nói:
"Các ngươi đừng nên không phục , thất công chúa đó có thể qua mặt mười mấy võ giả chém giết Vương Thiên Long , bắt sống Vương Thiên Ninh , tu vi của nàng nhất định không phải giống như tin đồn.


Các ngươi đối mặt với thực lực như vậy, có thể làm được giống như Thất công chúa sao?"
Phó Giai Dược và Phó Hiểu vẻ mặt liền rùng mình , hướng Phó Chấn Sinh thi lễ thật sâu nói: "Đa tạ tộc trưởng chỉ điểm."
"Ừm!"
Phó Chấn Sinh vừa lòng gật đầu , cất bước đi ra ngoài cửa lớn , Phó Hiểu theo sát sau lưng , còn Phó Giai Dược lại vội vàng đi tập hợp võ giả trong gia tộc.
"Tộc trưởng , ý của ngài là nhân cơ hội này hoàn toàn chèn ép Vương gia?" Phó Hiểu đè thấp giọng hỏi.
"Nếu như Thất công chúa giết chết Vương Thiên Ninh , Vương gia cũng không còn người áp chế lão phu , cho nên chúng ta hoàn toàn chèn ép Vương gia phải xem xem Thất công chúa cuối cùng có giết chết Vương Thiên Ninh hay không."
"Vậy nếu như Thất công chúa và Vương Thiên Ninh đã bàn xong điều kiện mà không giết Vương Thiên Ninh , chúng ta lúc này đi nghênh đón Thất công chúa , có sợ sau này Vương Thiên Ninh trả thù hay không? Không bằng chúng ta đợi cho tình thế rõ ràng rồi quyết định?" Phó Hiểu có chút bận tâm nói.
"Hồ đồ!" Phó Chấn Sinh thấp giọng quát: "Lúc đó đại cục đã định , Thất công chúa còn cần chúng ta sao? Đừng quên , chúng ta cũng giống như Vương gia vẫn chưa nộp thuế , đến lúc đó nói không chừng Thất công chúa cũng tiêu diệt cả Phó gia.

Quý tộc vương thất vô tình nhất , Vương gia lần này là đá trúng thiết bản rồi.

Đây là cơ hội cho Phó gia chúng ta quật khởi , Thất công chúa cũng cần có một gia tộc hỗ trợ quản lý ở Thiên Cầm trấn , đây là vị trí chúng ta phải tranh thủ , nguy hiểm này đáng để mạo hiểm.

Hơn nữa Thất công chúa nhất định sẽ giết Vương Thiên Ninh , Vương Thiên Ninh đã khi nhục Thất công chúa đến mức độ như thế , nếu như Thất công chúa còn tha thứ hắn , vậy chẳng phải là bất cứ kẻ nào đều có thể không cố kỵ mà khi dễ Thất công chúa?"
Dứt lời , Phó Chấn Sinh liền nhanh chóng bước về phía cửa trấn , vừa đi tới cửa trấn , liền thấy cách đó không xa đã xuất hiện hơn mười người Vương gia , Phó Chấn Sinh liếc mắt liền thấy người bị Cầm Song bắt trói sau lưng chính là Vương Thiên Ninh.

Tận mắt nhìn thấy , trong lòng của hắn lập tức đã có quyết định , "Phù phù" một tiếng quỳ gối bên đường , lớn tiếng hô:
"Phó Chấn Sinh cung nghênh Thất công chúa!"
Phó Hiểu cũng vội vàng quỳ xuống sau lưng Phó Chấn Sinh , lớn tiếng đọc: "Cung nghênh Thất công chúa!"
Phía trước hơn mười võ giả của Vương gia sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi , hơn nữa trong lòng mơ hồ cảm giác được không ổn , nhưng không dám nói gì , chỉ là dùng ánh mắt âm tàn mà nhìn Phó Chấn Sinh , ý cảnh cáo hết sức rõ ràng.
Nhưng mà...
Biểu lộ của bọn họ hoàn toàn lãng phí , Phó Chấn Sinh và Phó Hiểu căn bản cũng không nhìn bọn họ , mà là cúi đầu sát đất , tỏ vẻ cực kỳ cung kính .
Cầm Song đè đầu Vương Thiên Ninh đi tới trước mặt Phó Chấn Sinh , Vương Thiên Ninh kia nhe răng trợn mắt , sát khí đầy mắt trừng Phó Chấn Sinh.


Thanh âm Cầm Song vang lên nhàn nhạt.
"Ngươi là gia chủ Phó Gia?"
"Vâng !" Phó Chấn Sinh không ngẩng đầu lên , vẫn cung kính dán sát đất như cũ nói: "Phó gia đã chuẩn bị sẵn thuế phải giao , chờ Thất công chúa nghiệm thu ."
"Được!."
Cầm Song gật đầu , nàng tự nhiên biết Phó Chấn Sinh có chủ ý , nhưng quả thực bây giờ bên cạnh nàng đang không có người dùng được, nàng cần phải có người xử lý hết thảy cho nàng , nếu Phó gia đã lựa chọn tìm nơi nương tựa , Cầm Song có thể tạm thời dùng Phó Chấn Sinh.
Đương nhiên , nếu như Phó Chấn Sinh thể hiện tốt , nàng cũng không ngại tiếp tục dùng , cho Phó Gia một cơ hội vùng lên.

Vì thế nàng liền nhàn nhạt nói:
"Ngươi đi theo ta đi!"
"Rõ!"
Phó Chấn Sinh lập tức cung kính đứng lên , vụng trộm nháy mắt với Phó Hiểu , sau khi mọi người rời đi , Phó Hiểu liền vội vã chạy về phía gia tộc.
Cầm Song nhìn thấy Vương Thiên Ninh cũng không có đi về hướng phủ công chúa , mà là đi về hướng phủ Vương Thiên Ninh , liền biết Vương Thiên Ninh có lẽ là sợ mình từ trong sơn cốc đi ra , hay nên nói là còn chưa kịp tu sửa phủ công chúa thì mình đã đi ra khỏi từ sơn cốc.
Thời điểm Cầm Song áp giải Vương Thiên Ninh đi vào Vương gia , toàn bộ người Vương gia đều trợn tròn mắt.

Thậm chí có mấy đệ tử Vương gia tính cách dữ dằn muốn xông tới cứu Vương Thiên Ninh , lại bị Vương Thiên Ninh quát bảo ngưng lại , Phó Chấn Sinh đứng ở sau lưng Cầm Song hơi nheo mắt lại , trong khe mắt hiện ra vẻ hưng phấn , Vương gia càng phản kháng , chết càng nhanh , Phó Gia bọn hắn sẽ càng có cơ hội biểu hiện.
Dưới sự ra lệnh của Vương Thiên Ninh , ba người Cầm Anh nhanh chóng được mang ra ngoài.


Cầm Song đánh giá ba người một chút , nhìn thấy ba người rõ ràng là vừa mới được thay đổi y phục , sắc mặt tái nhợt , trên người có y phục che đậy nhìn qua không thấy gì, nhưng trên mặt lại toàn vết thương.

Trong mắt Cầm Song hiện ra nộ khí , Vương Thiên Ninh cảm giác được sau gáy lạnh lẽo , vội vàng mở miệng nói:
"Thất công chúa , ta chỉ là bức hỏi bọn chúng phải chăng trên người ngài có bảo vật gì , bọn chúng chỉ bị thương chút mà thôi , Thất công chúa xin hãy buông tha cho tộc nhân của ta."
Lúc này trong lòng Cầm Song mới hiểu được , thì ra là lúc trước mình nói kiên quyết như vậy , nói trong vòng một năm mình nhất định sẽ đi ra từ trong sơn cốc , lại để cho Vương Thiên Ninh cho rằng trên người mình có bảo vật vương thất gì đó , nên mới ép hỏi ba người Cầm Anh.

Đến lúc này , Cầm Song đã không còn cố kỵ gì nữa , nhàn nhạt nói:
"Được , sau khi ngươi chết , ta sẽ buông tha cho tộc nhân của ngươi."
Dứt lời , Cầm Song liền không do dự , cầm đao đưa về phía trước ,từ hậu tâm đâm vào trái tim Vương Thiên Ninh.
"Tộc trưởng!"
Mấy người đệ tử Vương gia tính cách dữ dằn xông tới , hai mắt Cầm Song ngưng tụ , nhưng còn chưa đợi nàng ra tay , sau lưng nàng đã truyền tới một tiếng gầm thét tràn ngập sát khí:
"Lớn mật , dám phạm tôn giá công chúa! Muốn chết!"
"Tranh tranh tranh..."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui