Cực Phẩm Phi Tiên Dịch Full


"Vị tiền bối kia tựa hồ không phải người tốt ! Làm ra cái tử cốc giết nhiều người như vậy , đã vậy cả sơn động có nhàn nhạt huyết sắc , nghĩ thế nào cũng không giống người tốt Còn nữa, có rất nhiều người đã tiến vào sơn động trước đó, vì sao hắn không để cho bọn họ đi tìm ba loại tài liệu kia mà giết chết bọn họ? Bây giờ lại chọn ta?"
Trong lòng Cầm Song cả kinh , lông tơ trên người dựng đứng cả lên.
"Sẽ không.

.

.

Hắn.

.

.

Không phải là.

.

.


Đều bảo mỗi người tìm cho hắn ba loại tài liệu kia , sau đó đợi đến khi những người kia tìm được tài liệu cho hắn , hắn liền giết hết bọn họ để bảo toàn bí mật?
Nói cách khác mỗi người hắn chỉ dùng một lần , như vậy vừa có thể nhận được tài liệu , lại có thể giữ được bí mật.

Như vậy chẳng phải là lần sau ta mang theo tài liệu đi tìm hắn , hắn căn bản sẽ không hóa giải Nhuyễn Cốt trong kinh mạch giúp ta, mà còn giết chết ta?"
Sắc mặt Cầm Song tái nhợt hẳn lđi .
"Rốt cuộc ta có nên tìm tài liệu hay không? Có nên gặp lại hắn lần nữa hay không? Nếu đi , rất có thể sẽ biến thành một đống xương trắng bên trong sơn cốc.

Nhưng nếu không đi , tu vi của ta nhiều nhất chỉ có thể đạt tới Dẫn Khí Nhập Thể Kỳ , không hóa được Nhuyễn Cốt sẽ không có hi vọng tăng tu vi nữa.
Làm sao bây giờ?
Đi hay là không đây?"
"Đi , chết thì chết.

Không đi , chưa chắc đã không có cơ duyên khác hóa giải được nhuyễn cốt."
Trong lòng Cầm Song đã có quyết định , nàng sẽ không bao giờ đi gặp vị tiền bối kia thêm lần nữa.
"Nhưng mà..."
Cầm Song hối hận , giơ tay lên vỗ một cái lên mặt mình.
"Tại sao lại đem Ngọc Dịch Cao chôn ở trong sơn cốc? Giờ ta trở về lấy , hắn sẽ không giết ta chứ?
Không thể như vậy được!
Ta còn chưa tìm được tài liệu cho hắn , hơn nữa , hắn muốn ta tìm cho hắn vật liệu , nhất định sẽ không giết ta vào lúc này."
Cầm Song trong lòng thoáng chút an tâm cuối cùng vẫn là hối hận , không ngừng lắc đầu thở dài.
"Ngọc Dịch Cao chính là thứ tốt , nhất định phải trở về lấy ra.

Đừng nói Ngọc Dịch Cao, dù là ngọc dịch kia cũng đã giúp ta liên tục đột phá , tu luyện bảy ngày , không ăn không uống , cũng không cảm thấy đói.

Ngọc Dịch và Ngọc Dịch Cao này đáng giá để liều ."
"Ha ha ha..."
Một trận cười cuồng tiếu tùy ý vang lên, Cầm Song từ trong suy nghĩ bừng tỉnh , nàng không khỏi rùng mình phát hiện từ sau khi mình phụ thân trên người Cầm Song này , không chỉ có tu vi không còn là Võ Thần , mà sự cảnh giác cũng giảm xuống quá nhiều.

Biết rõ đã có người đi thông báo cho Vương Thiên Ninh , vậy mà còn đứng đây thất thần? Mất đi lòng đề phòng?
Cầm Song dừng bước , trường đao nắm chắc trong tay, chuẩn bị sẵn sàng tùy thời xuất kích , đưa mắt nhìn về chỗ tiếng cười.
Dưới sơn đạo đối diện , mấy chục bóng người đang bay vút về phía trên núi , đi đầu là Vương Thiên Ninh , tiếng cười điên cuồng kia chính là từ trong miệng hắn truyền ra , theo sát phía sau hắn chính là Vương Thiên Long , thân hình hai người bay vút cực nhanh, mũi chân điểm nhẹ , giống như diều hâu bay nhào tới chỗ Song Cầm.
"Tranh tranh tranh..."
Thân hình Vương Thiên Ninh cùng Vương Thiên Long đáp xuống hai ngọn đại thụ bên sườn sơn đạo , theo cành cây lay động mà chập chùng lên xuống.
Đôi mắt ưng tập trung vào Cầm Song , nhìn từ trên xuống dưới đánh giá nàng, trông thấy bộ dạng Cầm Song đại biến , hơn nữa chung quanh cũng không có ba tộc nhân hắn ở lại cửa sơn cốc , trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.
"Thất công chúa ,thật không đơn giản ! Lại giết chết hết ba tộc nhân của ta." Sau đó trong mắt của hắn lại hiện ra vẻ tham lam:

"Xem ra ngươi quả thực đã có kỳ ngộ trong tử cốc , bao nhiêu người tiến vào tử cốc này , chưa từng có người đi ra , chỉ có ngươi đi ra.

Giao đồ vật ngươi đạt được ra đây , ta có thể tha cho ngươi một mạng."
Cầm Song nghe vậy, mặt đầy khinh thường.
Tha cho ta một mạng?
Ngươi lừa quỷ đi?
Nhìn Cầm Song thờ ơ , hơn nữa trong mắt không che giấu chút nào mà lộ ra khinh thường cùng chán ghét , trên mặt Vương Thiên Ninh liền lộ ra nụ cười dữ tợn.
"Ha ha ha...!Thất công chúa , ngươi đã không chịu chủ động lấy ra , ta đành phải lục soát thi thể của ngươi thôi."
"Vù..."
Vương Thiên Ninh một thức diều hâu giương cánh , hai tay như cánh chim ưng , từ trên ngọn cây hướng xuống Song Cầm, đợi đến gần đỉnh đầu nàng , hai chân liền hướng về đầu nàng đá tới.
"Ầm ầm..."
Hai chân còn chưa chạm đến đầu Cầm Song thì đã đá hụt vào không khí , phát ra âm thanh vang dội.
Cầm Song lui về sau một bước , né tránh đòn đá mạnh liệt của Vương Thiên Ninh , trường đao trong tay từ trên xuống dưới mang theo tiếng thét gào chém xuống.
Núi cao nước chảy!
Kiếp trước làm Nữ Võ Thần , nàng không chỉ biết kiếm , một đao này chém ra , trong mắt Vương Thiên Ninh phảng phất thấy được một thác nước chảy xiết từ không trung bành trướng thẳng xuống.
Vương Thiên Ninh trên không trung sắc mặt đại biến , toàn bộ lông tơ dựng đứng , muốn tránh né , lại phát hiện mình dường như bị một đao này của đối phương khóa chặt , vậy mà không thể tránh né.
"Đao thế!"
Giờ phút này , hai chữ "Đao Thế" hiện lên ở trong lòng của hắn , làm hắn kinh hãi đến tóc cũng dựng đứng lên.
"Làm sao có thể? Nàng sao có thể lĩnh ngộ đao thế?"
"Đương đương đương..."
Dưới chân hắn đột nhiên bắn ra hai móng vuốt chim ưng , đá vào trường đao đang chém xuống của Song Cầm , thân hình hắn lộn một vòng trên không trung , rơi xuống đường , trực tiếp đặt mông ngồi xổm trên mặt đất.

Móng ưng trên hai giày đã bị Song Cầm chặt đứt , hai cái đùi của hắn lúc này đã hoàn toàn bị phế , mất đi tri giác.
"Ầm!"

Cầm Song chân phải hướng về phía trước đạp một bước , thân hình tựa như hạc vũ nhảy lên , trường đao trong tay hướng về phía Vương Thiên Ninh ngồi dưới đất chém xuống.
"Vù..."
Trên một cây khác , Vương Thiên Long lao xuống , hai móng vuốt bằng tinh thiết trong tay phản xạ hàn quang đánh thẳng về phía Cầm Song.
Cầm Song xoay lưng một cái , thân hình ở không trung bắt đầu xoay tròn.
lượn vòng như hạc vũ!
Trường đao trong tay múa xung quanh thân thể nàng tạo thành vô số dải lụa , như ánh mặt trời.
"Đương đương...!Phốc..."
Trường đao cắt đôi song trảo , chém vào thân thể Vương Thiên Long , người hắn đứt ngang, hai nửa thân thể rơi xuống từ trên không trung.
"Ầm!"
Thân hình của Cầm Song đã đáp xuống trước người Vương Thiên Ninh , mũi đao đâm vào cổ họng của hắn.
Lúc này , mấy chục võ giả đi theo Vương Thiên Ninh mới chạy tới.

Trước mắt bọn họ Vương Thiên Long đã chết , còn Vương Thiên Ninh bị chế ngự dưới đao.
Tình huống như vậy thật sự là ngoài dự liệu , bọn họ không biết nên làm gì cho phải?
"Người của phủ ta đâu?" Cầm Song ngưng giọng hỏi.
"Đừng giết ta! Đừng giết ta!"
Sắc mặt Vương Thiên Ninh trở nên cực kỳ tái nhợt , ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi , hắn lúc này nào còn có kiêu ngạo và bá đạo như lần trước ở trong Cầm Song phủ ép nợ chứ?
Cầm Song nhẹ nhàng cứa mũi đao , cổ họng Vương Thiên Ninh liền chảy một dòng máu , nàng lạnh lùng quát:
"Người trong phủ ta đâu?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui