Lại Cửu liếc mắt thấy Chu Miểu đang từ trong phòng luyện đan đi ra , liền hô với hắn:
"Quản sự đột phá , nhanh đi đốt nước tắm cho quản sự."
"Vâng , chúc mừng quản sự đột phá."
"Cảm ơn!"
Nhìn bóng lưng Thiên Tứ và Lại Cửu rời đi , Chu Miểu vẫn giật mình , trong lòng thầm nghĩ:
"Thiên Tứ , đột phá? Vậy còn Lại Cửu? Sau này ta làm sao đây? Nghe lời ai đây?"
Chạng vạng tối.
Thiên Tứ đang khoanh chân ngồi trên giường nghiêm túc đọc những truyền thừa luyện đan trong trí nhớ.
Gồm có thủ quyết luyện đan , kinh nghiệm luyện đan , còn có một ít đan phương.
Cửa phòng truyền đến tiếng gõ cửa , Thiên Tứ từ trên giường đi xuống , mở cửa phòng ra , liền thấy trong tay Lại Cửu cầm một cái hộp cơm đứng ở bên ngoài , trên mặt hiện lên nụ cười lấy lòng:
"Quản sự , ta đã mang cơm tối tới cho ngài."
Trên mặt Thiên Tứ hiện lên vẻ ngượng ngùng: "Thế sao được , ngươi bảo ta biết sau này ăn ở đâu , tự ta đi."
"Đừng , ngài hãy để thuộc hạ được tận tâm tận ý một lần đi." Thấy Thiên Tứ muốn từ chối , Lại Cửu vội vàng nói: "Quản sự , tư chất của ngài tốt như vậy , nói đột phá là đột phá , nhất định ở chỗ này không lâu sẽ có tiền đồ rộng lớn.
Về sau ngài chỉ cần chuyên tâm tu luyện , còn lại tất cả hãy giao cho thuộc hạ , thuộc hạ nhất định không để bất cứ chuyện gì quấy rầy ngài ."
Lại Cửu nói đến tu luyện , trong lòng Thiên Tứ lại do dự.
Hắn còn muốn trở lại bên cạnh Giản Mặc , từ nhỏ hắn đã luôn đi theo Giản Mặc , bà là tngười thân duy nhất của hắn.
Mà muốn trở lại bên cạnh bà, hắn nhất định phải tăng tu vi của mình lên.
Nếu là hôm qua , hắn sẽ không có suy nghĩ này , bởi vì hắn biết tư chất của mình.
Nhưng hiện tại thì khác , hắn có truyền thừa luyện đan.
Ở đại lục võ giả , luyện đan sư là nghề tôn quý như Linh Văn sư , chia làm học đồ luyện đan , luyện đan sư , luyện đan đại sư và luyện đan tông sư , từng cấp bậc lại chia ra mười đẳng cấp.
Mà lúc này Thiên Tứ từ trong trí nhớ đã biết được truyền thừa của học đồ luyện đan hoàn chỉnh.
Nếu như mình có thể luyện chế đan dược , so sánh với việc tăng tu vi , cũng tăng cơ hội về bên cạnh Mặc Giản.
Quan trọng nhất là hắn phát hiện từ khi mình tỉnh dậy sau hôn mê , cảm giác được đầu óc mình tựa hồ trở nên linh hoạt hơn không ít , những điều trước đây không hiểu rõ về Triển Long Kình giờ cũng trở nên rõ ràng , vừa rồi hắn đã luyện hai lần Triển Long Kình , tựa hồ tư chất của mình cũng thay đổi khá hơn một chút , điều này khiến cho ý niệm muốn trở lại bên người Giản Mặc lại lần nữa hiện ra .
Bây giờ nghe được có thể đem mọi chuyện giao cho Lại Cửu , chính mình chuyên tâm tu luyện , hắn thực sự động tâm.
Mà lúc này trong lòng Lại Cửu cũng đang rất khẩn trương , chờ mong nhìn qua Thiên Tứ.
Chỉ cần Thiên Tứ đồng ý , hắn có thể giống như lúc trước ở trong Luyện Đan chưởng quản hết thảy , loại chuyện lừa gạt kiểu này là sở trường của hắn.
Trong lòng Thiên Tứ đang tranh đấu kịch liệt , với tính cách lương thiện chất phác của hắn , bây giờ bảo hắn không làm bất cứ chuyện gì , cứ giao toàn bộ cho Lại Cửu , điều này khiến hắn rất băn khoăn , nhưng có thể chuyên tâm tu luyện , thực sự quá mức hấp dẫn.
Do dự hồi lâu , trên mặt hiện ra vẻ áy náy , hắn vỗ bả vai của Lại Cửu nói:
"Vậy thì làm phiền ngươi rồi , ân tình này Thiên Tứ ta nhất định không quên."
Lại Cửu nghe xong trong lòng mừng như điên , thầm nghĩ: "Đây đúng là thằng đần , làm quản sự mà không kiếm được chỗ tốt , không có chỗ tốt thì lấy đâu ra tài nguyên tu luyện? Không có tài nguyên tu luyện thì chỉ chăm chỉ cái rắm chó ấy?"
Hắn giả bộ cung kính: "Quản sự , ngài yên tâm , tất cả thuộc hạ của luyện đan thất , nhất định sẽ xử lý thỏa đáng cho ngài , sẽ không quấy rầy đến việc tu luyện của ngài.
Thuộc hạ đợi lúc quản sự thăng tiến rồi thơm lây thôi."
Nghe Lại Cửu nói vậy , Thiên Tứ thật thà cười cười , trong mắt lộ vẻ cảm kích .
Tại Thiên Cầm sơn .
Cầm Song mở mắt ra vui mừng , tu vi của nàng đã đột phá đến Tôi Mạch kỳ đỉnh phong , nói cách khác nàng đã đạt đến Tôi Thể kỳ đỉnh phong , bước tiếp theo chính là Cảm Khí kỳ.
Nàng cúi đầu nhìn về phía đầm nước , đầm nước vốn màu trắng sữa đã trở nên thanh tịnh , trên mặt nước phản chiếu bóng dáng của nàng.
Nụ cười nở rộ trên khóe miệng nàng , rất nhanh ý cười đã phủ kín cả khuôn mặt , ở trong đầm nước nàng nhìn thấy được bóng mình , còn đâu thân hình mập mạp như heo, hiện giờ Cầm Song đột phá từ Tô Cân kỳ đến Tôi Mạch kỳ , trong cơ thể một lượng lớn tạp chất bị bài xuất , thể trọng giảm đến tám mươi mấy cân.
Da thịt trắng nõn mịn màng , vốn dĩ Cầm Song đã không xấu , gen của vương thất sao có thể kém được?
Trước đó do béo quá nên trông nàng mới xấu xí như vậy, bây giờ ngũ quan của nàng tinh xảo , không nói là tuyệt đại giai nhân , cũng là một mỹ kiều nương.
"Hửm?"
Cầm Song đột nhiên phát hiện tại đáy đầm nước trong suốt có một tầng trắng , hơn nữa tầng trắng kia đang tản ra một tia sáng trắng ngà dung nhập vào trong nước đầm , khiến cho cả đáy đầm nước chuyển sang màu trắng ngà mờ nhạt.
"Đây là?"
Cầm Song đi vào đầm nước , đưa tay nhẹ nhàng cạo một chút , đáy đầm nước hỉ dày nửa tấc, sau khi cạo sạch , liền lộ ra nham thạch phía dưới.
Cầm Song đứng lên , đưa tầng cao màu ngà sữa kia lên trước mắt , trong mắt lộ ra vẻ kinh hỉ cực độ.
"Đây là...!Ngọc Dịch Cao!"
Ngọc Dịch Cao là do ngọc dịch trải qua không biết bao nhiêu vạn năm mới có thể lắng đọng thành , hiệu quả của nó muốn vượt qua ngọc dịch gấp ngàn lần , giá trị kia cũng là giá trên trời , căn bản chính là có tiền cũng không mua được.
Mà hôm nay tại trước mắt Cầm Song lcó cả một tầng tràn đầy.
Cầm Song mang theo kinh hỉ hướng không trung hô:
"Tiền bối , những Ngọc Dịch Cao này cũng tặng cho ta sao?"
Trong ý thức liền truyền tới một thanh âm khinh thường nói: "Thích thì lấy đi , chỉ cần ngươi giúp ta tìm về tài liệu khôi phục tu vi , ta sẽ khiến cho ngươi kinh hỉ càng lớn."
"Cảm ơn tiền bối , cảm ơn tiền bối."
Cầm Song hai tay ôm lấy Ngọc Dịch Cao liên tục nói lời cảm tạ , sau đó nàng lại mặt mày ủ rũ , bởi vì nàng nhớ ra mình không có đồ vật chứa những Ngọc Dịch Cao này.
Nàng chợt nhớ tới bên cạnh đống xương khô trong sơn cốc có những túi nước làm từ da thú , liền hướng không trung hô:
"Tiền bối , ngài có thể cho ta ra ngoài nhặt chút túi nước không?"
Trong ý thức truyền đến âm thanh có chút không kiên nhẫn: "Nhanh đi nhanh về nhanh."
"Vâng ! Vâng ! Cảm ơn tiền bối ! "
Cầm Song cẩn thận đặt tầng Ngọc Dịch Cao lên trên nham thạch hồ nước , rồi từ đầm nước bò ra , theo hang núi hướng về phía ngoài chạy thật nhanh , chạy ra khỏi vách đá , liền nhìn thấy sương mù dày đặc sơn cốc tràn ngập.
Dưới chân nàng xuất hiện một con đường nhỏ dẫn ra ngoài.
Đầu kia con đường chính là bên cạnh đống xương khô , mỗi đống xương khô đều có một túi nước , nhưng không phải tất cả túi nước đều còn dùng được , có túi đã thối rữa.
Cũng may chỗ này xương khô rất nhiều , cuối cùng Cầm Song nhặt về hai mươi mốt túi nước da thú
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...