"Không thể!" Ngũ Đông Anh vội vàng xua tay nói: "Đây là cơ duyên tiền bối tặng cho ngươi , chưa được tiền bối đồng ý , ngươi không thể truyền cho người khác."
"Nhưng.
.
.
Tiền bối cũng không nói là không thể truyền cho người khác mà , đệ tử còn muốn dâng quyển công pháp này cho Võ Tông Điện ."
Mắt Ngũ Đông Anh sáng lên , nhưng suy nghĩ một chút , cuối cùng vẫn nói: "Long Hành , ngươi còn chưa biết thân phận của vị tiền bối kia , lão nhân gia người là bằng hữu của lão tổ , đến từ.
.
."
Nói đến đây , Ngũ Đông Anh đưa ngón tay hướng về phía trên chỉ chỉ , thần sắc của Kim Long Hành ngẩn ngơ.
Nửa ngày sau , thần sắc của hắn kích động nói:
"Sư phụ , ngài ngài...!ngài là nói vị tiền bối kia là bằng hữu của lão tổ?"
"Đúng vậy " Ngũ Đông Anh ngưng trọng gật đầu nói: "Ngươi hiểu rồi chứ? Thiên công pháp ngươi lấy được này tuyệt đối không đơn giản , nói không chừng chính là Tiên gia công pháp.
Vị tiền bối kia tuy không nói không thể truyền lại , nhưng cũng không nói có thể truyền lại, cho nên ngươi không chỉ phải bảo mật công pháp này , còn muốn bảo mật chuyện xảy ra hôm nay , ngươi hiểu chưa?"
"Đệ tử đã rõ."
Tiên giới.
Thái Hư Tông.
Đỉnh Tử Yên sơn .
Trong bức tượng đá đang hướng lên bầu trời.
Viên hạt châu kia chìm đến đáy ao bùn , linh hồn Yến Sơn Hồn ở trong hạt châu la lên:
"Đừng rời bỏ ta..."
Bầu trời như có gợn sóng, thân hình Hứa Tử Yên xuất hiện, hạ xuống đỉnh Tử Yên Sơn , ánh mắt rơi vào tượng đá Yến Sơn Hồn , ánh mắt lộ vẻ đau đớn.
Trong hạt châu thiên đạo , Yến Sơn Hồn hiện ra vẻ mừng rỡ.
"Đã trở về...!Đã trở về..."
Linh hồn của hắn buông lỏng , nhìn ra ngoài Thiên Đạo Chi Châu , liền nhìn thấy bên ngoài Thiên Đạo Chi Châu xuất hiện vô số lỗ miệng chằng chịt cắn xé Thiên Đạo Chi Châu , nhưng lại không mảy may thương tổn đến Thiên Đạo Chi Châu.
Yến Sơn Hồn chạy trốn mười vạn năm đã quá quen với những thứ này , sau khi thả lỏng ,hắn chợt thấy mệt mỏi vô cùng , hai mắt chậm rãi nhắm lại , linh hồn của hắn chìm vào trong giấc ngủ say...
Đại lục võ giả.
Huyền Nguyệt Thành.
Trong phòng riêng của Thiên Tứ ở cửa hàng đan dược Võ Tông Điện.
Thiên Tứ mở mắt , ánh mắt của hắn so với trước thanh tịnh hơn rất nhiều , không còn bộ dạng chất phác trước kia.
Chỉ là vẫn còn có chút mơ hồ hướng về bốn phía nhìn trong chốc lát , hắn tựa hồ như đang suy tư điều gì.
Trong giây lát hắn lật mình từ trên giường ngồi dậy ,mắt đầy kinh ngạc.
Bởi vì lúc này hắn đã nhớ ra chuyện mình cùng Lại Cửu luận võ , hắn vốn đã thắng , nhưng không biết chuyện gì xảy ra , hắn ngược lại hộc máu hôn mê .
Hắn nhảy từ trên giường xuống , duỗi tay duỗi chân đánh Triển Long Kình một lần , trên mặt liền hiện ra vẻ cuồng hỉ.
Bởi vì khi hắn đánh xong thức cuối cùng , trên không trung liên tục xuất hiện sáu tiếng động.
Triển Long Kình là công pháp tôi thể chủ yếu của Võ Tông Điện , mỗi khi tăng một tầng tu vi sẽ vang lên một tiếng.
Bây giờ Thiên Tứ tạo ra sáu tiếng , như vậy có nghĩa gì?
Điều này chứng tỏ hắn đã thành công đột phá đến Tôi Tạng kỳ .
"Đã đến Tôi Tạng kỳ ? Không hiểu vì sao lúc trước mình lại bị thương , sau đó lại tự dưng khỏi, bây giờ còn đột phá?????"
Thiên Tứ ngơ ngác đứng giữa trời đất, cố gắng nhớ lại lúc mình hôn mê đã xảy ra chuyện gì?
Đột nhiên hắn cảm giác được trong ý thức của mình xuất hiện một ít tin tức , thần sắc kinh ngạc , liền cẩn thận đọc lên , thần sắc của hắn càng ngày càng khiếp sợ , qua nửa canh giờ thời gian , vẻ khiếp sợ trên mặt mới thối lui , biến thành mừng như điên.
Hắn phát hiện trong ý thức của mình vậy mà nhiều hơn một ít truyền thừa luyện đan.
Sau khi cuồng hỉ , lại là nghi vấn sâu sắc.
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Tính cách Thiên Tứ vốn thật thà chất phác, tuy lúc này hắn đã giảm bớt một chút chất phác , nhưng vẫn như cũ là người rất đơn giản.
Không nghĩ ra được thì không cần nghĩ nữa , dù sao cũng có thêm một cái truyền thừa , tu vi còn tăng tiến, đây là một chuyện làm người ta thật cao hứng.
Hắn nở nụ cười hồn nhiên.
Nhưng sau đó hắn lập tức nhíu mày , hít một hơi , thấp giọng lẩm bẩm:
"Tại sao lại thối như thế !"
Hắn tìm khắp nơi trong phòng , vừa đi vừa ngửi ngửi , thế nhưng mặc kệ hắn đi tới chỗ nào , mùi thối kia cũng đi cùng hắn tới đó, cuối cùng hắn phát hiện đó là mùi truyền ra từ trên người mình, cúi đầu xuống hắn liền giật mình, trên người hắn đang dính một tầng tạp chất.
Hắn nhanh chóng chạy ra ngoài , vừa chạy vào hành lang phòng luyện đan , đã nghe được thanh âm của Lại Cửu:
"Lý đan sư đã dùng hết phòng luyện đan , mau mau quét dọn sạch sẽ..."
Giọng của Lại Cửu đột nhiên im bặt , ánh mắt ngây ngốc nhìn vào Thiên Tứ đang chạy tới.
"Vừa rồi hắn mới ngất đi , nhanh như vậy mà đã tỉnh rồi? Hắn chắc không phải tới tìm ta tính sổ chứ?"
Lại Cửu đầy đề phòng: "Quản sự Thiên Tứ , ngươi..."
"Lại Cửu huynh!" Thiên Tứ nở nụ cười thật thà: "Ta đã đột phá rồi , hiện giờ trên người đều là tạp chất , có nơi nào để tắm không?"
"Đột...!phá rồi?" Trên mặt Lại Cửu đầy mờ mịt.
"Đúng vậy!" Thiên Tứ lộ ra vẻ cảm kích , nắm tay Lại Cửu , nói: "Là luận bàn với ngươi mà đột phá , còn phải đa tạ ngươi , sau này chúng ta thường xuyên luận bàn nhé."
"Không.
.
.
Không cần.
.
.
.
.
." Lại Cửu lắp bắp .
"Đúng rồi, nhà tắm ở đâu?" Thiên Tứ thấy Lại Cửu ngây ngốc liền hỏi lần nữa.
Vừa lúc một tên tạp dịch thò đầu ra khỏi phòng luyện đan , nghe thấy Thiên Tứ và Lại Cửu nói chuyện, mắt hắn lộ vẻ khiếp sợ.
"Tắm rửa?" Lại Cửu giật mình phản ứng lại: "Phía cuối hành lang có một phòng nước , ở đó có thùng tắm , có thể.....”
"Cảm ơn nhé!" Thiên Tứ xoay người chạy về cuối hành lang , không quên quay đầu lại hò hét với Lại Cửu: "Sau này chúng ta sẽ tiếp tục so tài!"
Lại Cửu nghe xong sắc mặt xanh mét , giờ Thiên Tứ đã đột phá đến Tôi Tạng kỳ , mình luận bàn với hắn không phải là tìm ngược sao?
Hơn nữa...
Trong lòng hắn vô cùng hoài nghi Thiên Tứ đang tìm cơ hội trả thù mình , vội vàng đuổi theo Thiên Tứ , vừa đuổi theo vừa hô:
" Quản sự Thiên Tứ , ta tới giúp ngươi."
"Không cần , ta tự làm."
"Như vậy sao được?" Lúc này hai người đều đã chạy vào phòng nước , Lại Cửu bước lên trước , một tay xách thùng tắm lên , nói:
"Quản sự , loại chuyện này làm sao có thể để ngài tự mình động thủ? Cứ để ta làm.
Trước tiên ta khiêng thùng tắm vào phòng ngài , sau đó sẽ trở về nấu nước cho ngài."
Nhìn thấy Lại Cửu vác thùng tắm đi ra khỏi phòng nước , Thiên Tứ đành phải đi theo ra ngoài nói:
"Không cần , trời cũng không lạnh , ta dùng nước lạnh tắm là được."
"Như vậy sao được?" Đầu của Lại Cửu lắc như trống bỏi: " tạp chất vừa mới được bài xuất không dễ rửa , nhất định phải dùng nước ấm để rửa , Chu Miểu ."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...