Cực Phẩm Phi Tiên Dịch Full


Lồng ngực Cầm Song chập chùng kịch liệt , chỉ là lần giao thủ vừa rồi đã làm cho nàng biết bây giờ mình không có thực lực cứng đối cứng với Vương Thiên Ninh.
Vân bộ triển khai , đồng thời Phiêu Vân Thập Bát Thức giống như mây trắng bay ra , linh hoạt kỳ ảo đến cực điểm.
Trong sân đã không còn tiếng binh khí va chạm , mỗi một kiếm của Cầm Song đều sử dụng nửa thức là thu lại, tìm kiếm kẽ hở của Vương Thiên Ninh.

Mà Ưng Trảo công của Vương Thiên Ninh chỉ là hàng công pháp hạ phẩm , làm sao có thể so sánh với Vân Bộ cùng Phiêu Vân Thập Bát Thức của Cầm Song!
Cho nên lúc này hắn chọn phòng thủ , vũ động song trảo gió dày đặc không kẽ hở , chống lại công kích phiêu dật của Cầm Song.

Biến hóa này khiến những người quan sát xung quanh đều kinh sợ.
Thất công chúa không phải là một phế vật vụng về như heo sao?
Sao có thể ép Thiên Cầm trấn đệ nhất cao thủ tới mức chỉ có sức phòng thủ , nhưng không có chút lực hoàn thủ nào chứ?
Nội tình của vương thất cường đại như vậy sao?
Giờ khắc này , trong lòng những tên nhà quê cách hoàng đế một trời này dâng lên kính sợ đối với vương thất , nhìn thân hình Cầm Song phiêu dật như mây không còn dám xem thường , ngược lại còn lộ ra sự kính sợ.
Cầm Vân Hà cùng Cầm Bá cđứng xa xa ở một bên quan sát , trong mắt đều lộ ra sự kinh hỉ.

Đặc biệt là Cầm Vân Hà đối với Cầm Song há to miệng nhỏ , hoàn toàn là bộ dáng không thể tin.
"Công chúa đã lợi hại như thế rồi sao!"
Trong lòng hai người đang đứng ở trước cuộc chiến kịch liệt lại có cảm giác hoàn toàn bất đồng.

Vương Thiên Ninh chỉ là mới bắt đầu kinh ngạc một chút , sau đó liền trầm ổn lại.

Hắn biết luận võ kỹ hắn không bằng Cầm Song , nhưng luận tu vi Cầm Song lại không bằng hắn.
Cầm Song nhìn qua dường như chiếm thượng phong , nhưng lại không dám ngạnh công , không dám đối đầu trực diện cùng ưng trảo của hắn , chỉ cần đụng nhau , lấy thực lực Tôi Cốt hậu kỳ đỉnh phong của hắn sẽ phản chấn khiến thân pháp Cầm Song đang phiêu dật trở nên tán loạn.

Cho nên Cầm Song chỉ có thể không ngừng thay đổi kiếm thức , tìm kiếm khe hở đột phá phòng thủ của hắn.

Chỉ cần hắn có thể kiên trì , rất nhanh thể lực của Cầm Song sẽ chống đỡ hết nổi , dù sao tu vi Cầm Song kém hắn một đại cảnh giới.

Đến thời điểm thể lực Cầm Song không chống đỡ được nữa , chính là thời khắc hắn chém chết nàng.
Cho nên lúc này tâm cảnh Vương Thiên Ninh vô cùng trầm ổn , hai tay múa một đôi móng vuốt chim ưng , chờ đợi thời cơ đến.
Vương Thiên Ninh có thể nghĩ đến , Cầm Song tự nhiên cũng có thể nghĩ đến , sau khi Phiêu Vân Thập Bát Thức liên tục sử dụng ba lần , trong lòng không khỏi hiện ra một tia uể oải.

Chỉ cần tu vi của nàng cao hơn một chút, cho dù chỉ là Tôi Cân hậu kỳ , liền có khả năng tìm được cơ hội phá địch.
Nhưng mà...
Lúc này nàng biết , nếu tiếp tục kéo dài nữa , thì chờ đợi mình chỉ có chết , bởi vì lúc này thể lực của nàng đã tiêu hao hơn một nửa.
"Đi thôi!"
Cầm Song thở dài một tiếng , bỗng nhiên đâm một kiếm về phía Vương Thiên Ninh.

Trong mắt Vương Thiên Ninh hiện lên một tia mỉa mai , giơ ngang một chân trước.
"Đang..."
Mũi kiếm của Cầm Song điểm vào phía trên ưng trảo của Vương Thiên Ninh , sắc mặt Vương Thiên Ninh liền hiện ra vẻ vui mừng , nhưng ngay sau đó lại hiện ra ngạc nhiên.
Trong tầm mắt của hắn , thân hình Cầm Song cũng không lảo đảo lui lại , ngược lại mượn lực một kích này , thân hình giống như một đám mây bay lên , trong nháy mắt nhảy lên đầu tường , hai chân bước một cái trên đầu tường , thân hình liền phóng lên trời.
"Muốn chạy?"
Vương Thiên Ninh trong lòng nhảy dựng lên , thân hình lướt gấp , nhảy lên đầu tường , lại nhìn thấy thân hình Cầm Song đã rơi trên mặt đất , sau đó lại nhảy lên mấy lần , nhấp nhô đã đi xa.
"Ầm..."
Vương Thiên Ninh thân hình như chim ưng , đuổi theo hướng Cầm Song đang chạy, thân hình trên không trung xẹt qua một đường cong mạnh mẽ hướng xuống mặt đất , mũi chân điểm trên mặt đất một cái , thân hình lần nữa nhảy lên.
"Tranh tranh tranh..."
Sáu võ giả cũng từ trong sân bay vút lên , theo sát ở phía sau Vương Thiên Ninh , trong nháy mắt liền biến mất.
"Công chúa..."

Cầm Vân Hà trong tay nắm chặt lá thư Cầm Song đưa cho nàng , kinh hoàng nhìn phương hướng cầm song biến mất mà hô.
Trong sân.
Vương Hữu Tài và tám võ giả thu hồi ánh mắt , quay đầu lại nhìn về phía Cầm Vân Hà , Cầm Vân Hà sợ tới mức run rẩy , không khỏi lui về sau một bước.

Tu vi của Cầm Bá tuy không bằng Cầm Vân Hà nhưng lại tiến lên một bước , chắn được Cầm Vân Hà ở phía sau.
Ánh mắt Vương Hữu Tài hiện ra một chút do dự , nhưng lập tức trở nên kiên định , khoát tay nói:
"Bắt bọn chúng lại , nếu như dám phản kháng cứ giết."
"Dừng lại đã !" Thanh âm Cầm Vân Hà run rẩy vang lên , sắc mặt tái nhợt từ sau lưng Cầm Bá đi ra nói: "Công chúa nhà ta có một phong thư cho Vương Thiên Ninh ."
"Thư?" Vương Hữu Tài cau mày lại , sải bước đi lên trước , ánh mắt rơi vào lá thư Cầm Vân Hà đang cầm , cầm lá thư đưa tay nói:
"Đưa đây!"
Cầm Vân Hà đưa tay ra sau lưng nói: "Đây là công chúa nhà ta viết cho Vương Thiên Ninh."
Trên mặt Vương Hữu Tài hiện lên vẻ mất kiên nhẫn , vươn tay giật lấy phong thư trong tay Cầm Vân Hà.

Cầm Bá đứng bên cạnh hô một tiếng , tiến lên đón đỡ , lại bị Vương Hữu Tài tát một cái bay qua một bên , đá một cước khiến Cầm Vân Hà bay ra xa, nói với tám võ giả kia:
"Trói bọn chúng lại."
"Rõ!"
Hai võ giả đi ra, rất nhanh đã trói Cầm Bá và Cầm Vân Hà lại , một võ giả từ trong tay Cầm Vân Hà giật thư qua , đưa cho Vương Hữu Tài.

Vương Hữu Tài nhanh chóng lấy thư ra liếc mắt nhìn mấy lần , thần sắc trên mặt trở nên âm tình bất định.
"Hai người ở lại đây trông coi bọn họ , không được làm hại bọn họ , những người còn lại đi theo ta."
Vương Hữu Tài đem lá thư đó nhét vào trong ngực , vội vàng hướng phương hướng Cầm Song rời đi đuổi theo , tám võ giả để lại hai người, sáu cái còn lại theo sát phía sau Vương Hữu Tài.

Cầm Song ở phía trước toàn lực bay vút lên, trấn Thiên Cầm chỉ là một trấn nhỏ biên thuỳ , Cầm Song chỉ có hai con đường có thể trốn.

Một con đường là xuyên qua thành Thiên Cầm , một đường hướng về Vương Đô.

Một con đường chính là hướng về Thiên Cầm sơn bỏ chạy.
Cầm Song lựa chọn Thiên Cầm sơn , nguyên nhân vô cùng đơn giản , Vương Đô cách Thiên Cầm trấn đường xá xa xôi , lấy hết tốc độ cũng phải chạy mấy ngày.

Tu vi của nàng dù sao cũng thấp hơn Vương Thiên Ninh , dựa vào bộ pháp trong khoảng thời gian ngắn còn có thể chạy thoát, nhưng theo thời gian kéo dài , thể lực của nàng nhất định không bằng Vương Thiên Ninh , sẽ bị Vương Thiên Ninh đuổi kịp .
Cho nên nàng chỉ có thể hướng Thiên Cầm sơn chạy trốn , bởi vì trấn Thiên Cầm ngay dưới chân Thiên Cầm sơn không quá một dặm , một khi tiến vào Thiên Cầm sơn , nơi đó rừng cây tươi tốt , địa hình phức tạp , Cầm Song cũng có điều kiện che giấu.
"Ầm..."
Vương Thiên Ninh đáp xuống đỉnh một cây đại thụ dưới chân Thiên Cầm sơn , mặt âm trầm nhìn quanh bốn phía , nhưng thân ảnh Cầm Song đã biến mất không còn tăm tích.
"Thông báo toàn bộ đệ tử gia tộc đến Thiên Cầm sơn!"
"Rõ!"
Một võ giả lên tiếng vội vàng đi về phía Thiên Cầm trấn.

Không mất bao lâu , Vương Hữu Tài cùng sáu võ giả khác đã phóng tới.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận