Cực Phẩm Phi Tiên Dịch Full


Sáng sớm ngày hôm sau.
Cầm Song vừa tỉnh lại , liền nhảy xuống giường , nhào tới trước mặt tám miếng ngọc nhìn qua thì thấy tám miếng ngọc đã không còn hút thiên địa nguyên lực nữa , nhưng vốn chỉ là miếng ngọc hạ phẩm , lúc này trong suốt , phía trên còn có sương trắng bốc lên , trông rất thần bí.
Cầm Song mừng rỡ , cởi nội y trên người , trần truồng ngồi ở trên ghế , sau đó lấy ra sợi tơ xuyên qua lỗ nhỏ trên mảnh ngọc , đầu tiên là đem hai khối ngọc phiến buộc ở lòng bàn chân , ứng với huyến lệ huyệt.

Lại đem một khối ngọc buộc ở chỗ đan điền , sau đó trước ngực và sau lưng đều buộc một khối ngọc phiến , đối ứng huyệt Đàn Trung và huyệt Du Tích , lại đem một khối ngọc phiến cột vào chỗ mi tâm , cuối cùng đem hai khối ngọc phiến cột vào lòng bàn tay , đối ứng huyệt Lao Cung.
Sau khi Cầm Song buộc xong miếng ngọc phiến cuối cùng, lập tức cảm giác được nguyên lực mênh mông vọt vào trong cơ thể của mình , tiến vào một chỗ rất nhỏ trong cơ thể của nàng , chất chứa ở trong đó.

Ước chừng chỉ có thời gian mười tức , một phần mười nguyên lực bên trong tám khối ngọc phiến liền tràn đầy trong cơ thể nàng , làm cho nàng có một loại cảm giác sắp bạo thể.

Nàng vội vàng đem một khối ngọc phiến trong lòng bàn tay cởi xuống , nguyên lực trong mảnh ngọc kia mới ngừng quán chú nguyên lực cho cơ thể nàng.
Cầm Song vội vàng cởi tất cả tám miếng ngọc xuống , đặt lên trên mặt bàn , gấp gáp mặc quần áo vào rồi bước ra khỏi phòng , bắt đầu tu luyện Phượng thể nhị thức trong sân.


Theo Phượng thể Nhị thức vận chuyển , Nguyên lực rất nhỏ ẩn chứa trong cơ thể nàng giống như sống động hẳn lên , bắt đầu rèn luyện thân thể nàng .
Cầm Song trong lòng vui vẻ , vậy mà nàng có thể dễ dàng tiến vào tư thế thứ 3 của Phượng Thể Nhị Thức.
Lúc này Cầm Vân Hà đã đứng ở một bên há miệng nhỏ kinh ngạc nhìn Cầm Song , mới ngày hôm qua Cầm Song tu luyện Phượng Thể Nhị Thức còn có chút miễn cưỡng , nhưng hôm nay lại dễ dàng vượt qua , hơn nữa còn tiến vào một loại tư thế mới.
"Không phải nói công chúa không thích hợp tu luyện sao?" Đôi mắt của Cầm Vân Hà lúc này có chút hoang mang.
"Bang bang bang..."
Trong cơ thể Cầm Song truyền ra tiếng nổ liên tiếp , giống như rang đậu.

Từ cơ thể Cầm Song chảy ra một tia tạp chất màu nâu , còn có một chút dầu mỡ.

Cầm Song đột phá đến Tôi Cân Kỳ.
Tất cả điều này Cầm Vân Hà không biết , nhưng nàng lại cảm thấy Công chúa lại gầy.

Hơn nữa hình như đã lớn lên rồi.

Bây giờ Cầm Song mười ba tuổi đã cao gần một thước bốn , hơn nữa nhìn bộ dáng cũng chỉ khoảng một trăm năm mươi cân , thân hình vốn to béo đã mơ hồ có thể nhìn thấy một chút tư thái , không giống như vại nước nữa , nhưng tóm lại vẫn giống một thùng nước .
Nguyên lực chất chứa trong cơ thể cuối cùng cũng đã tiêu hao sạch sẽ , Cầm Song hưng phấn nói với Cầm Vân Hà:
"Vân Hà , chuẩn bị tắm rửa!"
"Vâng , công chúa điện hạ!"
Cầm Vân Hà vội vàng chạy vào phòng tắm , nước đã nấu xong , rất nhanh Cầm Vân Hà đã đem nước tắm đổ vào , độ ấm rất thích hợp.

Cầm Song liên tục thay ba thùng nước mới rửa sạch tạp chất trên người , sau khi ăn xong , nàng đem tám mảnh Tụ Nguyên khí thu vào một cái túi nhỏ mang theo bên người , rồi vội vàng đi tới học đường.
Mấy ngày kế tiếp , Cầm Song dưới sự trợ giúp của Tụ Nguyên Khí không ngừng gia tăng tu vi của mình , chỉ là dù thực lực của nàng đã tăng lên , nhưng Phượng Thể tam thức cũng không phải dễ dàng tu luyện thành công như vậy , chỉ là Cầm Song vẫn nhẫn nhịn , bởi vì nàng biết hôm nay tốc độ tu luyện của nàng đã nhanh hơn nhiều so với kiếp trước , lý do là kiếp trước nàng cũng không có trợ giúp từ Tụ Nguyên Khí .*
Cầm Anh ngược lại không phát hiện ra tu vi Cầm Song đã tăng lên nhanh chóng , bà mỗi ngày đi sớm về trễ , ở trong núi săn giết dã thú , cuối ngày đem đại bộ phận con mồi bán rẻ cho cửa hàng Lê gia , còn lại mang về làm nguyên liệu nấu ăn.


Mà Lý Nham cũng ngẫu nhiên tìm đến Cầm Song , mang tới cho Cầm Song một ít đồ ăn , tuy rằng bây giờ Cầm Song đã ngày ngày được ăn thịt , nhưng vẫn không cự tuyệt ý tốt của Lý Nham , ngược lại mỗi lần đều nhận lấy , để cho Lý Nham mỗi lần đều cao hứng mà nói với Cầm Song lần sau mang cho nàng đồ ăn ngon hơn .
Vương gia cũng không đến gây phiền toái nữa , đây là một khoảng thời gian yên bình hiếm thấy để Cầm Song tập trung tâm trí vào học tập và tu luyện , chỉ là nàng cũng biết thời gian yên lặng này sẽ nhanh chóng qua đi ,thời hạn Vương Thiên Ninh định ra chỉ còn mười tám ngày , dựa vào một chút tiền mà vú nuôi đi săn kiếm được , căn bản chính là muối bỏ biển.
Cầm Song chắp hai tay đi lại trên con đường nhỏ tới học đường, Cầm Vân Hà cõng hòm sách đi theo sau.
Cầm Song quyết định hôm nay sau khi tới học đường sẽ không tiếp tục học ở học đường nữa , sách chỗ đó nàng cũng đã xem hết rồi , hơn nữa nàng cũng cảm giác được vị lão tiên sinh kia đã không còn gì để dạy cho nàng nữa.

Hôm qua vị lão tiên sinh kia đã biểu lộ ra ý tứ không còn gì có thể truyền thụ cho Cầm Song cả , chuyện quan trọng nhất hôm nay nàng đến học đường chính là cáo biệt với lão tiên sinh.
"Bắt đầu từ ngày mai sẽ điều chỉnh thời gian tu luyện sang buổi sáng, buổi tối thì bỏ ra một canh giờ để cùng vú nuôi học lễ nghi cung đình , còn cầm kỳ thi họa , rõ ràng là học thức của ta vẫn chưa đủ , khổ nỗi học thức của lão tiên sinh vẫn quá thấp."*
Những ngày này Cầm Song đối với nho học ngày càng quan tâm, nàng phát hiện có nho học làm cơ sở , tựa hồ lĩnh ngộ võ đạo cũng có một chút tăng lên.
"Đây chính là học một biết mười!"*
Cầm Song nhẹ nhàng thở dài một cái , suy nghĩ xem liệu có nơi nào khác có nhiều thư tịch hơn để cho học thức của mình càng thêm phong phú không.

Đang suy tư đến cực điểm , liền nghe được đối diện truyền đến một thanh âm châm chọc:
"Đây không phải công chúa điện hạ sao?"
Cầm Song ngẩng đầu nhìn lên , thì ra chính là vị công tử Vương Hữu Vi của Vương gia , lúc này sau lưng còn dẫn theo hai người hầu , đang trên dưới đánh giá Cầm Song , trong mắt hiện ra một tia kinh ngạc.
Hắn quả thực rất kinh ngạc , hắn phát hiện Cầm Song không còn là một quả cầu thịt mập mạp , tuy rằng vẫn còn rất mập , nhưng lại cũng ẩn ẩn lộ ra một tia tư thái.

Cầm Song nhìn thấy là Vương Hữu Vi , trong mắt liền hiện ra vẻ chán ghét , bước chân không dừng lại, trong miệng lạnh lùng nói:
"Tránh ra!"
Vương Hữu Vi kinh ngạc phản ứng lại , mỉa mai nói: "Công chúa điện hạ gầy quá , bị nợ chèn ép gầy đi à? Sao , hay là ăn không đủ no , bị đói? Ha ha ha..."
Cầm Song mặt trầm như nước , môi mím chặt hướng về phía trước bước đi.

Vương Hữu Vi nhìn thấy Cầm Song làm ra vẻ xem thường hắn , trong lòng liền dâng lên một cỗ tà hỏa , cười lạnh nói:
"Công chúa thì sao? Thiếu tiền đều phải trả , để cho ta sờ một chút , trên người công chúa có mang theo tiền hay không!"
Dứt lời hắn cất bước tiến lên , vươn tay hướng về trước ngực Cầm Song đánh tới , hai người hầu phía sau cười hì hì.
"To gan!" Cầm Vân Hà vội vàng tiến lên , vươn hai tay che trước người Cầm Song , khuôn mặt nhỏ nhắn tức giận đến đỏ bừng.
"Ầm!"
Vương Hữu Vi liền cảm thấy hoa mắt , sau đó trên mũi liền truyền đến một trận đau đớn kịch liệt , mơ hồ nhìn thấy lúc này Cầm Vân Hà đã bị Cầm Song Xoa kéo qua một bên , đang thu hồi nắm đấm đánh ra , sau đó hắn liền mất đi ý thức , ngã sấp xuống đất .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận