Edit: Vạn
Nghe được Lý Tưởng hỏi, Phó Nghị trước hết vẫn không trả lời vấn đề của Lý Tưởng mà giơ 2 đầu ngón tay lên, cười nói: “Đại ca, thèm hút thuốc quá, cho em một điếu.”
“Tiểu tử thối, không có việc gì thì lại chiếm tiện nghi của anh mày, luôn theo anh đòi thuốc hút.” Lý Tưởng rút ra một điếu ném cho Phó Nghị.
“Đủ rồi, hai người các cậu xem nơi đây là gì? Nhà vệ sinh công cộng sao? Muốn làm gì thì làm sao?” Chu Triết giận dữ, lạnh lùng nói, “Người đâu, bắt hắn ra ngoài cho tôi.”
“Ta xem ai dám.” Một thanh âm âm trầm truyền đến, lập tức thấy một gã vệ sĩ kiểu nhân viên trực tiếp lấy ra súng ngắn, nòng súng chỉa vào mấy nhân viên Cục quốc an, lạnh nhạt nói, “Ta phụng mệnh bảo vệ Thủ trưởng, ai dám gây nguy hại đến an toàn của Thủ trưởng đừng trách ta vô tình.”
... Thủ trưởng!?
Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người hai mặt nhìn nhau, không rõ thân phận của Lý Tưởng là gì, thật sự được gọi là Thủ trưởng thì cũng phải là cấp bậc Thiếu tướng.
Lẽ nào Lý Tưởng này là Thiếu tướng quân đội?
Không có khả năng, lúc bắt đầu thành lập nước thì có nhiều người trẻ tuổi lập được chiến công bất diệt trở thành Thiếu tướng, nhưng đến niên đại bây giờ thì Thiếu tướng còn trẻ như Lý Tưởng thì đúng là chưa bao giờ thấy qua.
“Được rồi, mọi người đừng giương cung bạt liễu nữa.” Lý Tưởng vỗ vỗ người vệ sĩ kia, ý bảo hắn thu súng lại đi, sau khi dập tắt tàn thuốc thì đi về phía trước vài bước, thản nhiên nói, “Chu cục trưởng, ông không đuổi tôi đi được, cũng không làm gì được tôi đâu, khổ vậy chứ.”
Chu Triết sắc mặt tái mét, lão đã mơ hồ đoán được chuyện gì xảy ra.
Thế nhưng Hùng Bách Đào cũng không biết là chuyện gì xảy ra, lạnh nhạt nói: “Mày là đồ hung thủ giết người, con trai tao là chết trong tay mày, tao nhất định sẽ không bỏ qua cho mày đâu.”
“Ồ vậy à!” Lý Tưởng nhún nhún vai như thể không có vấn đề gì, nói, “Phó Nghị, có phải lúc đầu là tôi hạ lệnh bắt Hùng Huy không?”
Phó Nghị hút một hơi thuốc, rồi thở ra một hơi khói, nhếch miệng cười, nói, “Cũng chỉ có đại ca mới ra lệnh được cho em mà, không sai, ban đầu là do đại ca hạ lệnh để em bắt Hùng Huy.”
“Ừ, nghe được rồi.” Lý Tưởng quét ánh mắt băng lãnh nhìn Hùng Bách Đào cùng Chu Triết, lạnh lùng nói, “Nghe được chưa hả, là ta hạ lệnh bắt Hùng Huy, tất cả trách nhiệm ta sẽ phụ trách, đừng có đổ oan cho người có tội.”
“Vậy sao được, đại ca, mệnh lệnh là anh hạ, nhưng em là người chấp hành mà, làm anh em của anh thì tuyệt đối sẽ không để anh gánh chịu một mình đâu.” Phó Nghị kiên định nói.
“Tiểu tử thúi, cậu hủy đi đài của anh rồi!” Lý Tưởng cười nói, “Có điều không sao, cho dù là ta hạ lệnh, cho dù là Phó Nghị chấp hành lệnh, thì thế nào, Hùng bí thư, ông có thể bắt hai người chúng ta như thế nào?”
“Ngươi...” Hùng Bách Đào tức giận mặt tái mét, phẫn nộ đứng dậy chỉ vào Lý Tưởng, nhưng chỉ nói được mỗi từ “Ngươi” mấy lần chứ không nói được gì nữa.
“Đừng có ngươi ngươi với tôi, lão tử thấy ông rất khó chịu, muốn đối phó ông đấy, thì thế nào hả?” Lý Tưởng rất kiêu ngạo, hoàn toàn không có đem Hùng Bách Đào để vào mắt, cười nhạt vài tiếng, nói, “Xem ông thuận mắt thì gọi ông một tiếng Hùng bí thư, nhìn ông không vừa mắt thì gọi ông là Hùng cờ hó cũng có thể được, dù sao thì cũng đều là Hùng mà, có đúng hay không? Ha ha.”
Bên dưới bắt đầu có người cười nhẹ, ánh mắt sắc bén của Chu Triết liền đảo qua, những người muốn cười vội vàng đóng chặt miệng, dù còn muốn cười cũng phải dừng lại.
Hùng Bách Đào tức giận đến mức nổi cả gân xanh trên tránh, trong mắt tràn ngập lửa giận.
Thường Khả Dung không vui nói: “Chu cục trưởng, đây là phòng họp Cục quốc an thành phố Giang Châu, nhưng bây giờ lại có người không có phận sự tiến vào, trước mắt bao nhiêu người tùy ý vũ nhục cán bộ nhà nước. Chu cục trưởng, tôi thấy hoài nghi về việc ông có thể bảo vệ tốt mấy chục triệu người dân thành phố Giang Châu, về việc giữ gìn tốt tình hình trật tự thành phố rồi đấy. Sau chuyện này tôi sẽ làm báo cáo lên Thị ủy thường ủy, đồng thời xin văn kiện chính thức của Thị ủy chính phủ yêu cầu tổng bộ Cục quốc an phải cho chúng tôi một câu trả lời thuyết phục.”
“Ông muốn câu trả lời thuyết phục, tôi cho ông.” Lý Tưởng lấy ra một tờ giấy chứng nhận, “bộp” một tiếng, đặt ở trước mặt Thường Khả Dung, lạnh lùng nói, “Thường bí thư trưởng, đây chính là câu trả lời thuyết phục tôi cho ông, ông có thể xem cho rõ, bây giờ có muốn chúng tôi cho Thị ủy chính quyền thành phố các ông câu trả lời thuyết phục nữa không?”
Thường Khả Dung sắc mặt trở nên khó coi, Lý Tưởng chống đối ông ta trước mặt mọi người, làm cho hắn muốn xuống đài cũng không được, có điều ông ta vẫn cầm lấy giấy chứng nhận trên bàn nhìn xem, nhất thời sắc mặt đại biến, nhẹ giọng thì thầm: “Điều tra viên đặc biệt Cục quốc an, quân hàm Thiếu tướng.”
Cả phòng họp ồ lên.
Thường Khả Dung đọc tuy rằng nhỏ, nhưng trong phòng hội nghị này mọi người vẫn nghe rõ ràng được, trong chốc lát, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Lý Tưởng, ai cũng thật không ngờ Lý Tưởng còn trẻ như vậy đã trở thành Điều tra viên đặc biệt của Cục quốc an, lại cấp bậc Thiếu tướng nữa.”
Điều tra viên đặc biệt Cục quốc an, hay còn gọi Đặc phái viên, là đại biểu cho toàn Cục quốc an, hành xử bằng quyền lực tổng bộ Cục quốc an, có thể nói là một chức vị quyền cao chức trọng.
Nói chung tổng bộ Cục quốc an không có quá 5 người Điều tra viên đặc biệt, chỉ cần một tỉnh thành xảy ra chuyện trọng đại, tổng bộ sẽ phái một Điều tra viên đặc biệt về đó, toàn quyền phụ trách điều tra sự tình nơi đó.
Đừng xem thường quyền điều tra này, đó thực sự là một quyền lớn, căn cứ quy định tổng bộ cùng với tương quan pháp quy pháp luật, quyền hạn điều tra của Điều tra viên đặc biệt không chỉ ở bên trong nội bộ Cục quốc an mà còn có thể sử dụng ở mọi ban ngành có liên quan khác của quốc gia.
Chỉ một câu nói, Điều tra viên đặc biệt có thể tiến hành điều tra đối với bất kì người nào ngành nào, đồng thời có quyền điều phối quân đội nhất định, để hỗ trợ Điều tra viên đặc biệt hành động điều tra.
Chính vì quyền lực Điều tra viên đặc biệt quá lớn, cho nên tổng bộ Cục quốc an khi lựa chọn Điều tra viên đặc biệt thì sẽ cực kỳ thận trọng, thứ nhất năng lực phải mạnh mẽ, thứ hai vũ lực phải biết, thứ ba có năng lực chưởng khống đại cục, thứ tư không thể làm việc thiên tư trái pháp luật, lạm dụng chức quyền.
Cho nên lựa chọn ra Điều tra viên đặc biệt là chuyện cực kỳ phiền phức, còn cần phải có sự đồng ý phê chuẩn của hội đồng Ủy viên quân sự quốc gia nữa.
Chính vì như thế cho nên thân phận Điều tra viên đặc biệt của tổng bộ Cục quốc an hiện nay tổng cộng chỉ mới 5 người, mà 5 người này đều có năng lực siêu quần, đồng thời mỗi người bọn họ thành lập được cho riêng mình một tập đoàn thế lực mạnh mẽ đi theo bên cạnh hoàn thành các hạng mục nhiệm vụ của tổng bộ.
“Cậu, cậu thật sự là Điều tra viên đặc biệt tổng bộ phái xuống?” Chu Triết đã đoán được chuyện gì xảy ra, mà khi Lý Tưởng đem giấy chứng nhận đặt ở trước mặt ông ta thì ông ta vẫn còn đang kinh hãi, không thể tin được một màn trước mắt là sự thật.
Lý Tưởng cười ha ha nói: “Không thể giả được, kỳ thực tôi đâu có muốn làm Điều tra viên đặc biệt gì đâu, quy củ nhiều quá, ta lại không thích quy củ, nhưng mà không có cách nào khác a, tổng bộ thịnh tình khó từ, tôi cũng chỉ có thể cố mà làm thôi.”
Hắn nói ra lời như vậy thần sắc có vẻ rất bất đắc dĩ, cực không tình nguyện.
Mợ nó!!!
Lời nói đó của Lý Tưởng không biết làm bao nhiêu người phải hận.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...