Phó Thành Lãm nhìn Thái Từ Quân ngồi ở phòng làm việc đợi mình, linh cảm đối phương tới không phải bàn công việc vì lâu nay hai tập đoàn chưa có dự án nào hợp tác thêm.
Hai người nhìn nhau, Thái Từ Quân lặng lẽ đẩy túi đồ về phía Phó Thành Lãm.
- Không phiền anh gửi đồ cho Nghê Ly nhà tôi. Món đồ này không thể nhận, cũng không cần nhận.
- Không phiền.
- Nhưng tôi phiền, tôi sẽ mua vòng khác cho người phụ nữ của mình.
Thái Từ Quân nói hai câu, câu nào cũng khẳng định chủ quyền rõ ràng.
- Ừm, tôi hiểu. Không có ý gì sâu xa cả, là Hồ Ly đỡ Thanh Loan khỏi ngã mà làm vỡ vòng. Vừa là bù đắp, vừa là cảm ơn.
- Tôi cũng mong Phó tổng không có ý gì sâu xa khác. Chúng ta đều là người đã có gia đình.
Nghe câu này thì Phó Thành Lãm mới ý thức được hiện tại.
- Cô ấy có thai rồi nhỉ, chúc mừng.
- Cảm ơn.
Chưa biết cụ thể là chuyện gì, nhưng Thái Từ Quân hơi giận Hồ Ly. Cô biết mình có thai mà còn đỡ Việt Thanh Loan tới nỗi vỡ cả vòng tay. May mà không sao, chứ cô ấy và con anh có mệnh hệ gì thì dù là vô tình, nhất định Việt Thanh Loan không tránh khỏi liên lụy, Thái Từ Quân cũng sẽ không bỏ qua. Anh còn nghi ngờ có khi nào Việt Thanh Loan biết Hồ Ly là bạn gái cũ của Phó Thành Lãm mà muốn phiền phức bạn gái mình. Nhìn thôi cũng thấy Phó Thành Lãm còn tình cảm với Nghê Ly chưa hề buông bỏ hết.
Tiếng “ting” báo điện thoại có tin nhắn cắt ngang những phán đoán trong đầu, Thái Từ Quân nhìn màn hình và cười tủm tỉm rồi đứng lên, phiền muộn cũng tiêu tan đáng kể.
- Mất công tới rồi, uống ly trà rồi đi.
- Tôi có việc quan trọng, bé con nhà tôi vừa nhắn ngày đẹp trời sẽ đăng ký kết hôn. Vừa hay đang nắng đẹp.
Thái Từ Quân nhìn ra ngoài cửa kính, liếc qua Phó Thành Lãm rồi mới cất bước ra ngoài.
Phó Thành Lãm cười buồn, hai người trước kia khá thân, còn ngồi uống rượu với nhau. Từ khi Hồ Ly xuất hiện liền có khoảng cách khó nói. Thái Từ Quân bây giờ còn hãnh diện khoe khoang ngay tại phòng làm việc của ông chủ Phó thị.
Đúng là thua ngay trên sân nhà.
Chiếc hộp trên bàn lại được mở ra, Phó Thành Lãm khi được trợ lý gửi mẫu liền ưng ý chiếc vòng này, còn tưởng tượng đeo trên tay Hồ Ly sẽ rất đẹp. Người đàn ông chưa từng tự tay mua đồ cho vợ mình, nhưng đồ mua cho bạn gái cũ phải bắt trợ lý mang tới và đích thân kiểm tra kĩ lưỡng một lượt mới an tâm gửi đi.
Không ngờ đồ vừa gửi đã bị đem trả lại phũ phàng.
***
Thái Từ Quân trên đường về theo thói quen mua hoa, rồi ghé qua tiệm trang sức lấy chiếc vòng ngọc mình đã đặt. Vẫn là màu tím, nhưng chiếc này còn cao cấp đắt giá hơn chiếc vòng cũ đã vỡ.
Hồ Ly đang uống sữa thấy bạn trai về liền cười.
- Xem ai háo hức quá kìa.
Vẻ mặt Thái Từ Quân đong đầy ý vui, nhìn thấy Nghê Ly miệng còn lem sữa, không kìm được tới hôn cô một cái.
- Thơm thơm ngọt ngọt.
Nụ hôn lẫn vị sữa càng thêm kích thích, nhưng Thái Từ Quân không dám manh động sợ ảnh hưởng tới em bé trong bụng. Khi hơi thở ổn định hơn, anh nhìn Nghê Ly đầy dịu dàng.
- Chúng ta đi đăng ký thôi, trước giờ nghỉ trưa còn kịp.
Hồ Ly gật đầu, cô không sốt sắng tới mức ngay và luôn, vẫn theo ý chiều lòng.
- Giấy tờ anh chuẩn bị chưa?
- Đầy đủ rồi.
- Nhanh vậy?
- Khi anh hỏi em gả cho anh, thì anh đã chuẩn bị hết cả.
Cô bật cười rồi hôn lên môi anh, thỏ thẻ nói nhỏ.
- Em đi thay đồ, anh đợi em nhé.
Thái Từ Quân nhìn đồng hồ, rồi nhẹ nhàng bế cô lên từng bậc cầu thang tiến về nơi đặt tủ quần áo.
- Anh giúp em!
Một nam một nữ đứng trước gương, đẹp đôi hài hòa. Hồ Ly hơi ỉu xìu.
- Cái bụng hơi lộ rồi, quần áo cũng không vừa nữa.
Anh ôm phía sau cô rồi hôn lên gáy an ủi.
- Vẫn rất xinh đẹp, còn đẹp hơn trước nữa.
Hồ Ly ở trong lòng Thái Từ Quân cười khúc khích.
- Tự nhiên em nghĩ, nếu biết yêu anh mà vui như này thì đã đổ anh sớm hơn.
- Chứ không phải đồ rầm rồi còn bày đặt làm giá?
- Thì cũng phải làm giá chứ bộ.
- Không sao, trước sau gì cũng là của em rồi. Kể ra cũng là sớm ấy chứ, chúng ta chat chit với nhau từ thời còn trẻ con cơ mà.
- Ừm, chúng ta đi hết đoạn đường này tới đoạn đường kia, giờ sẽ không đi đâu nữa. Sai thì ta sửa, mệt thì dựa vào nhau, đừng bỏ lỡ, cũng đừng bỏ cuộc nhé.
- Anh hứa với em. Đừng lo, anh đây rồi.
Hai người tay trong tay tới trước cục dân chính. Hồ Ly khá hồi hộp, dù đã lên tinh thần nhưng giây phút này cô biết cuộc đời sẽ sang trang mới, ở cương vị mới. Làm vợ, làm mẹ, làm người có gia đình của riêng mình.
Cô chỉnh lại áo sơ mi cho chồng tương lai, vừa khẽ khàng chu đáo vừa ôn nhu cất lời.
- Em biết anh đang cố gắng và nỗ lực cân bằng tình yêu và sự nghiệp. Đang bay bổng thăng hoa trong cuộc sống độc thân, anh đã chọn sống chậm lại vì em, vì con cái. Tình yêu là động lực, sự nghiệp là tương lai. Anh lo sự nghiệp, đằng sau có em là động lực và hậu phương cho anh. Từ Quân, anh yên tâm, nhất định sau này anh sẽ có sự nghiệp, và anh có cả em và con chúng ta.
Giữa hai người yêu nhau da diết, Thái Từ Quân không nói yêu, Nghê Hồ Ly cũng không nói yêu.
Nhưng những lời nói ra, lại hơn cả yêu, vừa chân thành, vừa chắc chắn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...