Thái Từ Quân tới biệt thự cũ thì thấy Hồ Ly đang ngồi thiền. Biết làm phiền nhưng anh vẫn lên tiếng.
- Bé con!
Hồ Ly quay lại nhìn, vẻ dửng dưng không quan tâm rồi lại tập trung vào việc của mình, còn mở cả kinh Phật ra đọc.
Từ Quân thở dài rồi ngồi xuống, kiên nhẫn đợi chờ. Mất gần 30 phút Hồ Ly mới đứng lên và đi tới chỗ anh.
- Em đọc tin rồi?
- Ừ, đọc rồi. 𝖳hách thá𝔫h tì𝙢 được ⩶ 𝖳rù𝙢𝖳ruyệ𝔫.VN ⩶
- Em tin tưởng anh chứ.
- Ừ, em tin anh không phải người như thế.
- Thật?
Hồ Ly cúi người rót nước, uống hết một ly đầy mới nhìn đối phương.
- Anh nghĩ em không tin anh sao? Anh xem, cả cơ thể em em còn trao cho anh, thì dĩ nhiên em tin anh rồi.
Lẽ ra Hồ Ly phải sốt sắng lên mới đúng, cô ấy điềm tĩnh như này thì người sốt sắng đổi lại là Thái Từ Quân.
Cô cầm chiếc ly thủy tinh, trên đó phản chiếu hình ảnh của cô như chiếc gương không rõ nét, nói một câu nhưng khiến Thái Từ Quân hơi rén, dù rõ ràng tin tức kia không đúng sự thật.
- Sống như một chiếc gương, ai lau thì sáng, ai làm vỡ thì đứt tay. Anh yêu, em có thể tha thứ cho một số người, nhưng em sẽ không để họ trở lại cuộc sống của em. Lời xin lỗi có thể được chấp nhận, nhưng quyền truy cập bị từ chối.
Lần đầu tiên Nghê Hồ Ly nói hai từ “anh yêu” nhưng Thái Từ Quân thấy lạ lắm.
Anh lấy ra một chiếc hộp vuông, rồi đẩy về phía bạn gái.
- Lần này liên lụy cả em, đây là quà anh chuộc lỗi. Nhắc lại, lỗi vì làm liên lụy em, chứ không phải anh làm việc có lỗi với em.
Hồ Ly khom người với lấy chiếc hộp, mở ra là một vòng ngọc màu tím nhạt, nước ngọc trong veo và tinh khiết, nhìn là biết giá trị không nhỏ. Còn có một sấp tiền cuộn tròn trong chiếc vòng.
Đôi tay đẹp đẽ của Hồ Ly cầm chiếc vòng lên ngắm nghía cẩn thận, hoàn toàn phớt lờ chỗ tiền mặt kia mà bỏ sang một bên.
Khóe môi hơi mỉm cười, hẳn là tím thủy chung cơ đấy.
Thực ra vụ quà này là Trịnh Nam Anh bày đầu dậy cho Thái Từ Quân. Lúc giận dỗi như này thì vẫn là nói ít làm nhiều, vật chất phân tán ý thức. Tay Hồ Ly đẹp như vậy, dĩ nhiên phải tìm đồ tôn lên vẻ đẹp ấy rồi.
- Người dưỡng ngọc 3 năm, ngọc dưỡng người cả đời. Mong bé con của anh luôn bình an.
Thái Từ Quân giữ tay Hồ Ly, rồi nhẹ nhàng đeo vòng vào. Vừa vặn, rất hợp, tôn lên nét nữ tính và quyến rũ của phụ nữ phương Đông.
Không phải kim cương hay vàng bạc, Thái Từ Quân cũng bỏ công sức ra tìm hiểu, vòng ngọc có vẻ thanh khiết, mềm mại lại rắn chắc, giúp người đeo cân bằng năng lượng, phù hợp với bản mệnh. Chiếc vòng này gửi gắm điều tích cực, còn biểu tượng cho tiền tài phú quý.
Anh đem hết mọi tốt đẹp dành cho Nghê Ly của mình.
Hồ Ly nhìn anh, muốn cười nhưng tém lại trêu đùa.
- Ngọc dưỡng người, người dưỡng ngọc. Độ thuần khiết của ngọc song hành cùng tiềm thức người đeo. Muốn ngọc sáng tâm mình cũng phải sáng. Tâm nghĩ điều thiện, miệng nở lời hoa. Ý Thái tổng là muốn em phải dịu dàng thục nữ?
Thái Từ Quân cười khổ, hết “anh yêu” rồi lại “Thái tổng”. Phụ nữ khi giận hóa ra đều xắt xéo.
- Nghê Ly, em là người đầu tiên không cùng huyết thống nhưng lại khiến anh nhìn lên trời cao cầu nguyện bình an cho em mỗi ngày. Từng bước em đi, từng việc em làm anh đều mong em suôn sẻ nhất, ở bên anh bình an vui vẻ. Tình yêu này hãy cứ như thế, việc gì khó có anh lo.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...