Phó Thành Lãm đi mua cho vợ con vài bộ đồ đẹp và đồ dinh dưỡng, cảm thấy tội lỗi vì đã bỏ bê Việt Thanh Loan ngần ấy lâu.
Trong cửa hàng mẹ và bé, anh tình cờ gặp Nghê Hồ Ly cũng đang đi sắm sửa.
- Hồ Ly?
Cô đang ngắm mấy bộ đồ hồng xinh xinh, linh cảm mãnh liệt mình mang thai con gái, bởi tối qua cô mơ có một bé gái cầm một bông hoa nhỏ màu hồng, đứng ven đường đợi cô, rồi dúi vào tay cô và cười toe toét.
Nghe thấy tiếng gọi mình, Hồ Ly nhìn thấy Phó Thành Lãm, cũng không còn ngại mà đi tới chào lại.
- Thành Lãm, nay đi mua đồ một mình sao?
Anh hơi cười gượng gạo, đợi cô đi tới thì cất lời.
- Vẫn chưa gặp được em để nói lời xin lỗi, về cơ bản thì không tiện lắm. Nay tình cờ gặp, thay mặt Thanh Loan xin lỗi em về việc hôm đó.
- Chuyện qua rồi, Từ Quân cũng hơi mạnh tay rồi. Chúng ta không nhắc lại nữa.
- Ừ!
- Cô Việt khỏe chứ ạ?
- Ừ, vẫn bình thường.
- Anh nên chăm sóc cô ấy nhiều hơn. Phụ nữ mang thai rất mệt và hay nghĩ, cũng dễ trầm cảm.
- Cảm ơn em đã nhắc, anh sẽ chú ý!
- Thành Lãm, không cần phải người khác nhắc, anh là chồng, ngoài trách nhiệm thì cũng nên dành tình yêu thương. Bố mẹ quan tâm con cái, chưa chắc con cái hạnh phúc. Nhưng bố mẹ yêu nhau chắc chắn con cái sẽ hạnh phúc. Em hiểu không phải tự nhiên mà cô ấy thay đổi như vậy, bởi trước đó tụi em rất vui vẻ hàn huyên.
Phó Thành Lãm nghe mà rất xấu hổ, chỉ cụp mắt cười. Trong đời một người đàn ông sẽ gặp một người con gái vừa thật lòng, vừa ngây thơ, vừa hiểu chuyện. Nghê Hồ Ly khi xưa yêu Phó Thành Lãm và Tư Dạ Đam chính là như thế, có điều cô lại bị đối xử nhẫn tâm và không có quyền lựa chọn. Họ vĩnh viễn để mất cô và không bao giờ có được nữa, bởi cô ấy đang hạnh phúc bên người khác, bình thản cư xử như chưa từng có chuyện gì đau khổ xảy ra. Cũng là vị tha, cũng là tôn trọng dành cho người cũ.
Thì ra Nghê Hồ Ly chính là kẻ mạnh, lựa chọn bản thân để phục hồi, thay vì mơ mộng cố gắng thay đổi người khác.
Hồ Ly không muốn có thêm hiểu lầm nào nữa nên nhanh chóng gọi nhân viên và rời đi. Phó Thành Lãm cũng mua túi lớn túi nhỏ, trên đường về đã suy ngẫm rất nghiêm túc.
Thái Từ Quân tới đón vợ, từ xa đã nhìn thấy hai người nói chuyện nhưng không đi tới. Anh xách túi giúp Hồ Ly rồi bảo:
- Bụng lớn rồi, sau này em muốn mua gì, anh sẽ bảo nhân viên mang tận nhà.
- Cảm ơn anh. Khi nãy em gặp Thành Lãm, anh ấy thay Thanh Loan xin lỗi em…
- Ừ!
Hai vợ chồng nắm tay nhau, Thái Từ Quân nắm tay vợ rất cẩn thận và chặt chẽ, vừa vui vừa tự hào. Vui vì cô không giấu anh điều gì, tự hào vì mất công theo đuổi cuối cùng cũng được như ý nguyện.
Và ở trong đời người đàn ông, thường sẽ xuất hiện hai kiểu phụ nữ. Một là dậy họ cách yêu, hai là được họ yêu.
Thái Từ Quân quen nhiều phụ nữ. Nghê Hồ Ly dậy anh cách yêu. Và chính Nghê Hồ Ly được anh yêu thật nhiều.
Cách yêu của họ khá truyền thống, từ tình cờ gặp gỡ, tới chậm rãi tìm hiểu, kiên nhẫn đợi chờ. Hẹn hò gắn với chốn bình yên không xô bồ, ở bên bàn ăn, ở nhà của mình.
Thái Từ Quân giờ chỉ thích ở nhà, quán rượu hay chốn xập xình bấy lâu đã vắng mặt một dân chơi có tiếng.
À không, là hai chứ, cả Trịnh Nam Anh nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...