Trong phòng , lúc này mọi người đều đang suốt ruột chờ đợi Đặng Dịch , chả biết vị thiếu gia này làm gì mà lâu đến như vậy , chả nhẽ thải ra quá độ mà ngất ở nhà xí rồi???? . Lâm Đản có chút không nhịn được hướng về Dịch Nhất hỏi :
“Vị này tiền bối , không biết thiếu gia ngài bao giờ thì trở về?”
“Thiếu chủ sắp trở về!” – Dịch Nhất lạnh như băng trả lời .
Lâm Đản nghe xong thì lắc đầu cười khổ một chút , hắn hỏi mấy lần rồi mà vị tiền bối này đều trả lời một câu đơn giản như vậy . Còn về phía Lâm Thiên Tuyết thì lúc này ngồi yên , bề ngoài trông nàng vô cùng trầm lặng nhưng thực sự bên trong thì lại như một ngọn núi lửa đang phun trào vậy .
Lần đầu tiên trong đời nàng bị một người trắng trợn đùa bỡn đến như vậy . Tên khốn khiếp đó chỉ vừa vào phòng rồi ngắm nghía nàng từ trên xuống dưới chả khác gì xem một món hàng cả , làm sao mà chịu nổi cơ chứ . Đã thế , khi minh đã tỏa ra khí thế cảnh báo , hắn lại không hề màng tới mà còn....mà còn cố nhìn cho kỹ hơn.... Tưởng chừng khi hắn tỉnh ngộ trở lại sẽ nói lời xin lỗi hay đại loại gì gì đó, không ngờ rằng hắn xin phép cáo lui đi...VỆ SINH ? ? ? Nhìn ta một lúc rồi đi vệ sinh , đây là cái khái niệm gì ? ? Thật là tức chết ta mà!!!!...
Ngay lúc này , cửa bỗng nhiên được hé ra , chỉ thấy đứng ngoài cửa là một thiếu niên mặc một bộ trường bào màu lam , khuôn mặt anh tuấn , thân hình cao ráo, tỏa ra một khí thế cuốn hút lạ thường . Người này không ai khác chính là Đặng Dịch , hắn sau khi cãi nhau một hồi với hệ thống thì cuối cùng đã hiểu rõ về độ hảo cảm tính như thế nào . Nói tóm gọn cho đơn giản là :
+ -100 -> -50 là thù cướp vợ , giết người thân , hay làm gì , muốn thịt ngay lập tức.
+ -49 -> -31 là đã động sát ý nhưng vẫn còn tỉnh chưa giết vội.
+ -30 -> 21 cực kì ghét
+ -20 -> -11 là ghét.
+ -10 –> -1 là hơi ghét , không ưa.
+ 0 -> 19 là mới quen biết.
+ 20 -> 49 là là bạn bình thường.
+50 -> 59 là quý.
+60 -> 69 là bắt đầu có cảm tình.
+ 70 -> 79 cảm tình mãnh liệt hơn.
+80 -> 89 đã thích mình.
+90 -> 99 thích làm gì thì làm.
+100 sống chết về mình.
Qua điều đó có thể nhận thấy hiện tại Lâm Thiên Tuyết là vô cùng ghét hắn và có vẻ đã động sát ý nên hắn phải cẩn thận vô cùng , không được làm gì đắc tội đến nàng nếu không tạch cái nhiệm vụ thì mất oan đời trai . Vừa vào phòng , hắn lập tức cười nói :
“Thật ngại quá , không biết sáng nay ăn phải cái gì mà...”
Nhưng hắn còn chưa dứt lời thì Dịch Nhất đã lên tiếng.
“Thiếu chủ ăn nửa cái bánh bao nhưng lại phun ra , ngoài ra không ăn gì khác.”
Đặng Dịch nghe xong thì mặt đen sầm lại trừng mắt nhìn Dịch Nhất một cái rồi nói :
“Thật ngại quá , thuộc hạ của ta lại ăn nói linh tinh.”
“Thuộc hạ không có....” – Dịch Nhất định phản bác thì nhận được ánh mắt đáng sợ từ phía Đặng Dịch , lập tức im mồm.
Thấy tình cảnh này Lâm Phi cũng cười khổ lắc đầu nói : “ Dịch thiếu , không có chuyện gì , không có chuyện gì , mời ngồi”
Đặng Dịch nghe xem cũng tìm một chỗ ngồi xuống rồi nói : “ Không biết Phi lão gọi ta đến đây có chuyện gì muốn nói??? “
“Cũng hẳn có chuyện gì , chỉ là muốn Dịch thiếu đây trợ giúp một hai chuyện mà thôi , nhưng trước hết để ta giới thiệu cho mọi người cùng biết nhau “ – Lâm Phi nói.
Sau một hồi giới thiệu thì mọi người cũng coi như quen biết nhau , nhưng có một điều mà ba lão nhân đều thấy làm lạ là Lâm Thiên Tuyết không hề phản ứng Đặng Dịch một chút nào . Đặng Dịch thấy vậy cũng không để ý , độ hảo cảm xuống tận -49 thì làm sao mà có thể có thể để ý đến hắn được chứ. Đúng lúc này hệ thống lại vang lên :
“Ting”
“Trứng Kỳ Lân Bảy Màu sắp nở , xin mời ký chủ mau mau nhỏ máu nhận chủ”
Hắn nghe xong vội vàng kiểm tra thì thấy thời gian nở chỉ còn hai phút đồng hồ liền vội vàng cầm quả trứng ra khỏi kho đồ . Quả trứng vừa xuất hiện thì lập tức thu hút ánh mắt của tất cả mọi người , trong đó bao gồm cả Lâm Thiên Tuyết . Nàng mặc dù trông vô cùng lạnh lùng và thanh tao , nhưng thực sự nàng cũng chỉ là một cô giá mới lớn mà thôi , làm sao có thể cưỡng lại một quả trứng vừa đẹp vừa lạ như thế chứ . Nàng có chút không nhịn được cất giọng hỏi :
“Trứng con gì vậy?”
Giọng nàng thanh thoát , trong trẻo nghe mà say mê lòng người . Đặng Dịch nghe vậy cũng thì trong lòng cười tươi nhưng bên ngoài vẫn giả vờ trấn định không trả lời nàng mà nói :
“ Thiên Tuyết tiểu thư , thực sự là lúc nãy khi ta nhìn thấy nàng ta đã rất bất ngờ , không ngờ trên đời này lại có một ai đẹp và lộng lẫy như vậy . Mặc dù không thể nhìn được dung mạo dưới tấm khen che kia , nhưng ta có thể đoán được chắn chắn sẽ không thoát được ra hai chữ ‘Tuyệt mĩ’ “
Lâm Thiên Tuyết nghe xong lời của Đặng Dịch thì quên luôn cả câu hỏi của mình mà vui mừng trong bụng , con gái thì ai mà chả thích được khen đôi ba câu đâu , lại còn được soái ca khen nha .Nhưng bề ngoài thì vẫn lạnh lùng , có vẻ chưa hết tức giận nói :
“Đa tạ lời khen của Dịch thiếu”
Lâm Thiên Tuyết vừa dứt lời hắn nghe thấy tiếng thông báo :
“Ting”
“Độ thiện cảm Lâm Thiên Tuyết tăng 29 , độ thiện cảm hiện tại -20”
Thấy vậy thì hắn thấy ảo tung chảo, mới khen xinh đẹp có một câu mà tăng tận 29 điểm độ hảo cảm nha , đúng là con gái . Nghĩ vậy , hắn lại nói tiếp :
“Không có gì , lời ta nói đều là sự thật mà thôi , còn về quả trứng này thì thực ra là một món quà nhỏ ta dành tặng nàng thay lời xin lỗi vì thái độ không đúng lúc lắm nãy”
“Ting”
“Độ hảo cảm Lâm Thiên Tuyết tăng 10 , độ hảo hiệm tại -10”
Nghe xong hắn vui mừng trong lòng nhưng cố tỏ ra bình thường đưa quả trứng về phía Lâm Thiên Tuyết . Lâm Thiên Tuyết nghe xong thì cũng phần nào bớt giận , vội vàng tiếp nhận quả trứng . Khi nàng vừa cầm quả trứng thì liền cảm thấy một khí thế vô cùng mạnh bên trong đang dần dần bộc phát ra ngoài...
“Ting”
“Thời gian nở còn 30 giây..”
Đặng Dịch nghe hệ thống báo thì vội vàng nói : “Thiên Tuyết tiểu thư , ngươi hãy mau mau nhỏ máu nhận chủ nha , quả trứng này sắp nở rồi”
Nghe vậy , Lâm Thiên Tuyết cũng vội vàng làm theo lời Đặng Dịch cắn ngón tay rồi nhỏ lên quả trứng một giọt máu . Vừa rơi lên quả trứng , giọt máu liền biến mất , dường như đã bị quả trứng hấp thu , Lâm Thiên Tuyết lúc này rất là mong đợi , một quả trứng đẹp , kì lạ và có khí tức mạnh mẽ đến như vậy thì sẽ là Linh thú loại này đây .
“Ting”
“Thần thú Kỳ Lân Bảy Màu ra đời”
Ngay khi trong đầu Đặng Dịch vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống thì hắn chỉ thấy trong phòng bỗng nhiên sáng bừng lên rất chói mắt , nhưng khi mọi người còn không kịp nhận ra chuyện gì thì chỉ nghe một tiếng hí lên và toàn bộ ánh vụt tắt . Lúc này đây trong lòng của Lâm Thiên Tuyết không còn là một quả trứng với bảy màu sắc nữa mà thay vào đó là một con ngựa chỉ nhỏ bằng khoảng một con meo trưởng thành . Toàn thân nó trắng muốt , trên đầu thì mọc ra một chiếc sừng nho nhỏ với bảy màu sắc trông vô cùng đẹp đẽ , cái đuôi và chiếc bờm nó cũng có bảy màu sắc lẫn lỗn khác nhau trông vô cùng bắt mắt . Đặng Dịch thấy vậy thử mở ra Thiên Nhãn :
Tên : ???
Loài : Kỳ Lân Bảy Màu(Phương Tây)*Thần Thú
Cấp bậc : Tứ Cấp Linh Thú.
HP : 10000/10000.
Kỹ Năng : Mới sinh chưa lĩnh ngộ được.
Sức chiến đấu : 1000.
Thấy vậy thì Đặng Dịch mới ngẩn người một lúc rồi cười nói :
“ Thiên Tuyết tiểu thư , ngài thích món quà này chứ” .
Lâm Thiên Tuyết lúc này còn đang tò mò mà nhìn Kỳ Lân Bảy Màu đây , làm gì có thời gian phản ứng lại Đặng Dịch chứ . Thấy tình cảnh này , ba lão nhân cũng cười khổ , mặc dù cái con sủng vật này cũng làm cho ba lão vô cùng hứng thú nhưng lại không đến nỗi mê mẩn như Lâm Thiên Tuyết mà vẫn rất để ý đến mọi thứ xung quanh. Lâm Ảnh cười nói :
“Dịch thiếu quả là kỳ tài , đến cả một loài sủng vật lạ lùng như vậy người cũng đạt được”
Lâm Đản thấy vậy cũng xem mồm vào tò mò nói : “ Đúng vậy nha , theo như ta thấy thì lúc vừa mới sinh nó đã là Tứ Cấp Linh Thú rồi , ta xin mạo muội hỏi xem đây là loài gì vậy?”
Đặng Dịch nghe xong hai lão nói thì thì cười : “ Đây là Kỳ........”
“Đây là một con heo biến dị nha ??? , hơi béo một chút , nhưng ta thích” – Đặng Dịch còn chưa kịp nói thì Lâm Thiên Tuyết đã cắt lời.
Tất cả mọi người nghe xong thì đều nhìn về phía Lâm Thiên Tuyết với một ánh mắt vô cùng quái dị . Heo biến dị???? Nàng lấy đâu ra cái khái niệm này vậy trời???
Dường như cảm nhận được ánh mắt của mọi người , Lâm Thiên Tuyết không nhịn được hơi đỏ mặt nói : “Ta nói là thật nha , các ngươi không nhìn xem nó trông béo như vậy à”
Để chứng minh mình đúng , nàng còn giơ Kỳ Lân Bảy Màu lên cho mọi người nhìn . Xác thực , Kỳ Lân Bảy Màu khá là....béo. Cái đầu thì to hơn cái thân , cái bụng thì phệ , cái chân thì ngắn và lớn trông khá là quái dị , nhưng bởi vì sở hợi một bộ lông trắng muốt , có bờm ngựa bảy màu , cái đuôi khá dài cũng bảy màu và một cái sứng tí hon bảy màu ở đầu nữa thì chả có ai nghĩ nó là heo cả. Trừ Lâm Thiên Tuyết.
Đặng Dịch thấy vậy vội ho khan một tiếng rồi nói : “ Thiên Tuyết tiểu thư , đây không phải là một con heo biến dị mà là một con Kỳ Lân Bảy Màu a”
Nghe Đặng Dịch nói thì tất cả mọi người đều ngẩn người . Kỳ Lân Bảy Màu??? Trên Thiên Vũ đại lục có loài này sao??? Cảm thấy tất cả mọi người đều tỏ ra lạ lùng thì Đặng Dịch bắt đầu lên tiếng giải thích.
......
P/s : Chương này chỉ đến đây , thấy nhiều nhiều rối thì up cho mọi người thôi , chương sau sẽ có cái hay /vv
Củ Hành Thần Bí!!!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...