Chu Minh hoàn toàn
hết chỗ nói, hắn vứt di động sang một bên, nhìn cái người hành hạ hắn
đến chết trên màn hình, thở dài một hơi, hai tay nặng nề gõ xuống bàn
phím, giống như muốn trút hết căm phẫn.
Rất nhanh khung chat lại phát ra tin nhắn mới.
[Phụ cận] Sói Xám thích ăn Cừu Lười: Ân oán cá nhân tự mấy người xử lý, sau này hắn sẽ không lên acc của ta nữa.
[Phụ cận] Tôi Vì Bạn Mà Đến: ID
[Phụ cận] Sói Xám thích ăn Cừu Lười: ID gì?
[Phụ cận] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Giả ngu à, đương nhiên là ID của tên kia, hắn không lên acc của ngươi nữa, ta tìm ai báo thù đây?
[Phụ cận] Sói Xám thích ăn Cừu Lười: Được rồi, nói cho ngươi biết ID của hắn là Công Tử Thế Vô Song!
[Phụ cận] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Này, ta nói đồng chí ngươi muốn lừa ta thì cũng phải tìm cái cớ tốt một chút, lại dám đem ID cao thủ nói ra, muốn thế
nào đây? Nghĩ như vậy là có thể hù dọa ta bỏ chạy sao, ngươi cho rằng ta thật sự sẽ bị dọa?
[Phụ cận] Sói Xám thích ăn Cừu Lười: *hộc máu* ta nói thật ngươi lại không tin!
[Phụ cận] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Tin ngươi mới là lạ đó, được rồi, không nói với ngươi nữa, chuyện tối nay là lỗi của ta, ngượng ngùng!
An Nhạc
đánh chữ xong liền cưỡi con lừa lông ngắn hồi tuyến, buổi sáng trở lại
ký túc xá, vừa đặt lưng xuống giường đã ngủ luôn nửa ngày. Buổi chiều 6
giờ, mấy chị em trong phòng la hét đòi đi dạo phố, An Nhạc từ chối một
hồi không được, cho nên bốn người họ khoác tay nhau giết xuống đường
dành cho người đi bộ.
Đi dạo một chút chính là mấy tiếng đồng hồ, theo như lời An Nhạc mà nói thì chân giống như là sắp bị chặt đứt tới
nơi, nếu không phải cô ở một bên thúc giục, đoán chừng mấy cô nương này
còn muốn đi tiếp.
Trở về mở QQ ra, An Nhạc nhìn thấy thông báo
Bạch Dạ Hành đã chấp nhận yêu cầu thêm bạn, Bạch Dạ Hành chính là nick
QQ mà tối hôm qua học trưởng chủ động nói cho cô biết. An Nhạc nhìn một
cái, học trưởng đang online, cô nhếch miệng cười, lập tức đăng nhập vào
trò chơi.
Trong trò chơi Công Tử Thế Vô Song cũng đã sớm online rồi, hơn nữa vừa mới thấy An Nhạc lên hắn liền gửi tin nhắn tới.
[Mật ngữ] Công Tử Thế Vô Song: Sao hôm nay trễ vậy?
[Mật ngữ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Đi ra ngoài chơi một lát.
[Mật ngữ] Công Tử Thế Vô Song: Đến đài Xá Thân, chém ngoại tuyến.
An Nhạc vừa nghe đã thấy hưng phấn, đáp lại một tiếng rồi dùng truyền tống phù chạy đến đài Xá Thân, đúng như Công Tử nói, bên trong là một đám
ngoại tuyến, An Nhạc kiên cường truyền tống qua còn chưa kịp động đậy gì đã bị một dũng sĩ giết chết.
Đúng lúc này trong cửa sổ chat lóe
lên, An Nhạc mở ra nhìn, là tin nhắn của Công Tử nhắc cô cẩn thận một
chút, tốt nhất nên dùng bảo vật tiên y mở trạng thái vô địch.
An
Nhạc nước mắt chảy đầy mặt, nhắc nhở này quá muộn rồi, không! Phải nói
là cô quá nóng lòng mới đúng. Nhưng mà có sự quan tâm này của Công Tử,
cô chết mấy lần thì có làm sao? An Nhạc bị đưa về điểm sống lại, triệu
ra linh thú chạy tới, lần này cô từ xa đã dùng phím TAB khóa mục tiêu……
giết!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...