[Mật ngữ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Thật ngại quá lại quấy rầy, Cuối Thời, có thể
kéo bạn của ta vào bang được không? Nếu như không được ngươi cứ nói
thẳng.
Sở dĩ An Nhạc nói như vậy là vì lúc cô vừa vào bang đã
nhìn qua, đây là bang phái cấp 3, trong trò chơi, cấp bậc bang phái là
từ cấp một, hai, ba cứ như vậy tăng lên, bang phái cấp 3 có phúc lợi tốt nhất, giống như công ty lớn với công ty nhỏ trong thực tế, cho nên mấy
bang phái này thu người đều giới hạn cấp bậc, cô vừa nghĩ đến vấn đề này mới hỏi thử.
[Mật ngữ] Cuối Thời Thức Tỉnh: Có thể, ID của bạn cậu là gì?
[Mật ngữ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: ID là Ta Đến Vui Đùa Một Chút Thôi, cảm ơn nhiều.
An Nhạc báo ID với hắn chưa tới một phút, Đại Ngọc Nhi đã vào bang phái,
trong bang lại một vòng dâng hoa oanh tạc, nào biết cái cô Đại Ngọc Nhi
kia lại đánh ra một câu như quăng bom vào bang phái.
[Bang phái]
Ta Đến Vui Đùa Một Chút Thôi: Xin chào, mọi người cứ gọi ta là Vui Đùa,
thuận tiện nói thêm câu nữa Tôi Vì Bạn Mà Đến chính là thân ái nhà ta~
An Nhạc nhảy khỏi ghế, chạy đến sau lưng Đại Ngọc Nhi, nhéo cổ cô ấy, hung hăng nói “Cậu nha dám hủy danh dự của tớ, xem tớ thu thập cậu thế nào.”
Hứa Ngọc cười hì hì “Mới như vậy đã kích động rồi, cậu đừng quên nhân vật
của cậu là phái nam nha, cậu muốn tớ nói cho mọi người biết cậu là yêu
nhân hả?”
An Nhạc liếc Đại Ngọc Nhi một cái rồi buông tay ra trở
lại chỗ ngồi của mình, thật ra trong lòng cô biết rõ Đại Ngọc Nhi không
nói gì sai, chẳng qua là do bản thân cô chột dạ, nhưng mà chột dạ cái gì chính cô cũng không nói được.
Có thể là vì lo lắng khi lấy thân
phận như vậy tiếp cận học trưởng, nếu như học trưởng biết thân phận thật của cô, có khi nào cảm thấy bị lừa gạt không? Ách! An Nhạc suy nghĩ một chút cảm thấy không được tốt cho lắm, nhưng mà đã đi tới bước này cũng
không còn lui lại được!
Nghĩ đến đây, trong mắt An Nhạc lộ ra tia giảo hoạt, sau này học trưởng biết là cô thì cứ làm bộ như vô tình gặp
gỡ cũng được mà, làm người không thể quá đề cao mình, yêu đương cũng
phải xem thời cơ, nếu đợi đến lúc học trưởng có bạn gái vậy coi như cô
xong luôn rồi.
Lần này An Nhạc không do dự nữa, cô nhất định phải làm gì đó, hơn nữa bây giờ cô đã đánh vào nội bộ rồi, có được tin tình
báo thì cơ hội sẽ càng nhiều. An Nhạc mang theo ảo tưởng tươi đẹp nên
khi làm nhiệm vụ cũng hăng hái hơn, cô đang tính toán đến chuyện thăng
cấp!
Khi An Nhạc vừa lên được một cấp chợt thấy trong bang phái
có người hỏi cô làm sao luyện kỹ năng PK, có thể chỉ lại cho hắn được
không, hắn cũng là hỏa pháp sư.
Làm sao luyện? Vấn đề này làm cô nhớ lại lần đầu tiên mình mở hồng danh.
Lúc đó An Nhạc đang chơi game , khi ấy cô đối vơi thế
giới game online phải nói là chẳng biết gì cả, ngày qua ngày ở trong đó
lăn lăn lộn lộn. Cho đến ngày kia, An Nhạc vào một tổ đội đi phụ bản,
đúng lúc đó cô lại nhận được điện thoại của ba nên bận rộn nghe máy, kết quả khi quay trở lại toàn bộ đội ngũ của cô đã bị diệt, có hai người đã lui ra khỏi tổ đội, hai người khác ở lại, cô mở ra bản ghi chép tin
nhắn phát hiện bọn họ gọi cô rất nhiều lần, hỏi cô chết ở đâu rồi. An
Nhạc cũng thấy bản thân mình thật có lỗi, vội vàng đánh chữ trong đội
ngũ nói xin lỗi, sau đó giải thích với họ rằng cô bận nghe điện thoại.
Trong tổ đội có một nhân vật nữ bất kể An Nhạc nói như thế nào cũng
không chịu buông tha, vẫn mắng cô, lời thô tục gì cũng nói ra, An Nhạc
đại khái cũng biết người này là nhân yêu.
Bởi vì người có lỗi là
mình nên An Nhạc nhịn, thế nhưng người nọ mắng càng ngày càng quá đáng,
đây là lần đầu tiên cô ở trên mạng bị người ta mắng thảm như vậy, cô tức đến run người. Ngày thứ hai, người đó vừa gửi tin nhắn riêng đến mắng
cô, cô nhìn thấy đối phương đang ở ngoại thành, lập tức chạy đến dự tính mở hồng danh giết hắn.
Khi đó, An Nhạc vô cùng tự tin, cô nghĩ
bản thân mình cao hơn người ta đến mười mấy cấp, hơn nữa tên kia còn là y sư. Nhưng sự thật cho thấy, tưởng tưởng thì tốt đẹp, thực tế lại vô
cùng tàn khốc, tên kia không chết, người chết lại là cô, hiển nhiên cô
bị người ta cười nhạo đến mất hết mặt mũi.
Nửa tháng sau đó chỉ
cần có thời gian, cô liền theo người kia ra ngoại thành tìm thời cơ mở
hồng danh, thế nhưng lần nào cô cũng thất bại, bạn bè cô nhìn không nổi
nữa, nói rằng để bọn họ tới hỗ trợ không phải tốt hơn sao. An Nhạc không muốn, sự thật đã chứng minh quyết định của cô vô cùng chính xác, khi cô dựa vào chính thực lực của mình đánh bại người kia, trong lòng có một
cảm giác vô cùng thỏa mãn, cho nên, kỹ xảo gì đó cũng đều phải trãi qua
cố gắng, hằng năm tích lũy kinh nghiệm mới có được.
[Bang phái]
Tôi Vì Bạn Mà Đến: Thường xuyên chơi là được, nếu có thời gian thì nên
xem mấy clip PK của người khác, xem kỹ năng PK của càng nhiều chức
nghiệp càng tốt.
[Bang phái] Tiểu Yêu Tinh Vô Tình: Chỉ vậy thôi?
[Bang phái] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Ừ, chỉ đơn giản như vậy thôi, nếu như ngươi
muốn biết một cách cặn kẽ, trong bang phái của chúng ta không phải có
một vị cao thủ sao? Đi thỉnh cầu hắn nói qua một chút là được rồi. ]]> ]]> « Chương sauChương tiếp » ]]> Bạn đang đọc truyện trên website .com
Nếu bạn thấy thích hãy nhấn like: Bình luận
Đừng nhập
Lời bình giới hạn từ 15 đến 500 ký tự. Số kí tự: 0
Họ tên Email + = 768) { document.write('');
}]]>
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...