Vị giảng viên hướng dẫn này sau khi xoay người cũng bắt đầu lau mồ hôi,
nói dối thật khó khăn, chính xác là Cố Tử Mặc đã yêu cầu cô ta làm như
vậy, nhưng Cố Tử Mặc nói rằng hai người bọn họ là anh em họ, bởi vì liên quan đến đời trước nên quan hệ giữa hai nhà rất căng thẳng. Hắn chính
là muốn mượn cơ hội này cải thiện mối quan hệ giữa hai nhà, nhưng nếu
hắn mở miệng nói với An Nhạc, An Nhạc nhất định sẽ không đồng ý, cho nên mới muốn cô ta giới thiệu.
Giảng viên hướng dẫn nghĩ đây là một việc tốt, hơn nữa cũng là một cơ hội thực tập hiếm có nên mới đồng ý.
Mà lời nói dối này, cho đến vài năm sau hai người kia kết hôn, vị giảng
viên này mới biết năm đó mình bị lừa, cô ta vốn định “dạy dỗ” Cố Tử Mặc
một chút nhưng nhìn đến bọn họ ân ân ái ái, cũng không thèm tính toán
chuyện cũ này nữa.
An Nhạc trở lại ký túc xá, nghe chị em tốt
cùng phòng nói mới biết mình đã nổi danh rồi, nguyên nhân là trên diễn
đàn trường có người dán một bài viết, nội dung là chuyện sáng nay Cố Tử
Mặc đến đón cô. Trãi qua một hồi thảo luận, cuối cùng biến thành Cố Tử
Mặc là bạn trai của cô. Trước đó có bài viết nói cô là kẻ thứ ba cướp
bạn trai người khác liền bị tin tức này tẩy sạch, nguyên nhân là do các
cô gái cho rằng trước mặt đã có người đàn ông ưu tú như Cố Tử Mặc làm
sao còn có thể đi giành Tiêu đại học trưởng, nói gì thì Tiêu đại học
trưởng so ra vẫn kém Cố Tử Mặc một đoạn.
Ngắn ngủi không tới một
tuần lễ An Nhạc đã cảm nhận được mấy tin đồn nhảm rất mạnh mẽ, chết có
thể biến thành sống, mà sống cũng có thể ngay lập tức biến thành chết.
An Nhạc đối với chuyện lần này đã không còn bất kỳ cảm giác gì nữa, nói
thì cứ nói đi, dù sao cô cũng không mất đi miếng thịt nào. An Nhạc vẫn
như thường lệ vào trò chơi, nhưng bởi vì tâm tình không tốt nên sau khi
login liền lôi kéo Công Tử chạy đến ngoại tuyến giết người, đương nhiên
là không bóp chết acc nhỏ, đều giết người ngang cấp 80.
Kết quả hai người bị đám người bản địa lên thế giới vô cùng thân thiết, vô cùng nhiệt liệt “thăm hỏi”.
An Nhạc không đau không ngứa nhìn, trong trò chơi bị người mắng là bình
thường, không ai mắng mới kỳ quái, hơn nữa trò chơi cho ra hệ thống
ngoại tuyến làm cái quái gì, đương nhiên là để giết người, chơi không
dậy nổi, thua không dậy nổi thì chơi game làm gì, chơi trứng đi!
Mặc dù cuối cùng hai người bị truy kích buộc phải trở về trận doanh, nhưng tâm tình thật sự thoải mái hơn rất nhiều.
[Đội ngũ] Tôi vì bạn mà đến: Công Tử, cảm ơn nhiều!
Cám ơn hắn khoan dung cô tùy hứng, còn đi theo cô cùng nhau chơi, những lời này đều bị An Nhạc để trong lòng.
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Nói cám ơn cái gì, tôi là chồng em!
[Đội ngũ] Tôi vì bạn mà đến: [khinh bỉ] anh không nhắc tới từ lão công sẽ chết sao? Không khí bị anh phá hư hết rồi!
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: [mỉm cười] đây là sự thật, sao lại không cho tôi nói.
[Đội ngũ] Tôi vì bạn mà đến: [nhấn mạnh] sự thật trong trò chơi.
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Giống nhau.
[Đội ngũ] Tôi vì bạn mà đến: Giống là do ảo giác của anh.
Gần đây chuyện phiền não của An Nhạc rất nhiều, ban ngày đi làm phải chịu
đựng cảm giác kì quái Cố Tử Mặc cho cô, buổi tối vào trò chơi, lúc cùng
Công Tử trò chuyện, có khi bất chợt khuôn mặt Cố Tử Mặc lại hiện ra, cô
dường như còn nhập hai người đó làm một.
Điều này khiến cho An Nhạc xoắn xuýt, khiến cô sắp phát điên, đây là ảo giác của cô sao?
Vì vậy trong hiện thực, An Nhạc không nhịn được bắt đầu dò xét.
Chiều hôm nay Cố Tử Mặc nói thuận đường đưa cô về, khi ngồi trên xe An Nhạc đã hỏi “Cố luật sư, anh có chơi game không?”
Cố Tử Mặc nghe An Nhạc hỏi như vậy, chân mày khẽ nhướng, hứng thú dào dạt “Đương nhiên, bắt đầu chơi từ thời Ma Thú.”
Vậy anh có chơi trò chơi kia không? ID là Công Tử Thế Vô Song phải không?
An Nhạc rất muốn hỏi, nhưng lại nói không ra lời, nói vậy có chút đường
đột, nếu là nhận lầm thì thật sự không lễ phép.
“Sao vậy?” Cố Tử Mặc không đợi cô nói đã chủ động hỏi.
An Nhạc hời hợt nói “Không có gì, tôi nghe nói gần đây trò chơi《 nhân tại tiên đồ 》 kia rất nổi, hỏi xem anh có chơi không?”
Cô đang nghi ngờ sao? Cố Tử Mặc gật đầu một cái “Có, em có chơi không?”
“Không có.” An Nhạc không biết tại sao lại bật thốt ra hai chữ này.
Cố Tử Mặc liếc xéo cô, không nói gì.
An Nhạc tự cảm thấy chột dạ bởi vì cô vừa nói dối, nhưng không có biện
pháp vừa mở miệng đã bật thốt lên rồi. An Nhạc vẫn còn băn khoăn, nếu
như cô nói có hắn nhất định sẽ hỏi cô chơi Server nào, sau khi phơi bày, lỡ như hắn không phải Công Tử, như vậy không phải càng thêm phiền toái
sao?
An Nhạc nghĩ hay là buổi tối trở về lên trò chơi dò xét thử, cách một cái màn hình vẫn cảm thấy an tâm hơn.
Lúc An Nhạc lan man suy nghĩ nhìn ra ngoài cửa xe mới giật mình thấy cảnh
vật có chút lạ, không phải con đường bình thường vẫn đi, cô hơi hoảng
quay đầu nhìn về phía Cố Tử Mặc nói “Cố luật sư, anh không phải nói đưa
tôi về sao? Đang đi đâu vậy?”
Cố Tử Mặc từ khóe miệng không chút hoang mang phun ra vài chữ “Đi ăn cơm tối.”
Hmm? An Nhạc lại bị đập hôn mê, lại tới nữa, lại tới nữa, cô rất muốn học Mã giáo chủ (1) gào thét: Đại luật sư, anh rốt cuộc có ý gì nói rõ ràng
được không? Cứ như vậy mập mờ không rõ, cô chơi không nổi đâu!
Cho nên An Nhạc quyết định từ chối lời mời của soái ca “Nhưng tôi trở về còn có việc.”
Cố Tử Mặc nhìn cô một cái “Cũng đến rồi, em xác định bây giờ muốn về?”
Như vậy An Nhạc làm sao có thể từ chối, nói gì thì hắn cũng là cấp trên của cô, cô còn đang làm việc dưới trướng của hắn, cô cũng không thể không
nhìn sắc mặt hắn có đúng không, cho nên hai người cùng đi vào một nhà
hàng trang trí rất ưu nhã cao cấp.
Bọn họ ngồi ở vị trí gần cửa sổ sát đất, sắc trời tối xuống, có thể quan sát cảnh đêm ở thành phố.
Dưới ánh đèn vàng nhạt, nhân viên phục vụ quần áo gọn gàng đưa thực đơn tới, nếu như là một vị thân sĩ nhất định sẽ đưa thực đơn cho con gái trước,
nhưng Cố Tử Mặc lại chọn con đường ngược lại mà đi, nhận lấy thực đơn
chọn món hắn muốn rồi mới đưa cho An Nhạc.
An Nhạc vốn không suy
nghĩ nhiều nhưng khi nhìn thấy những món hắn chọn, trong nháy mắt, phần
ôn nhu chăm sóc này, cô cảm nhận được.
Lấy quan hệ hiện tại của
bọn họ, lần đầu tiên hắn mời cơm nếu như để cô chọn trước nhất định sẽ
câu nệ, ngại đắt tiền, nhưng là hắn giành trước chọn những món đắt tiền
nhất của nhà hàng, cứ như vậy, bất luận cô chọn cái gì cũng không kỳ
quái.
Nhất thời trong lòng An Nhạc có cảm giác khác thường, cô
chính là như vậy, đối với đàn ông tỉ mỉ chu đáo, không có năng lực chống cự.
Chú thích:
(1) Mã giáo chủ: chính là Mã Cảnh Đào đại ca.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...