Trong toà nhà tập đoàn Hạo Thiên.
Khi Lý Quân đến, người của Lý Thất Phu đã xử lý sạch sẽ đám người nhà họ Tư Mã.
Những chuyện này đối với Lý Thất Phu mà nói đơn giản như một bữa ăn sáng. Nhìn thấy Lý Quân, Lý Thất Phu nịnh nọt nghênh đón. Vô số nhân viên đi ngang qua, ánh mắt ai nấy mang theo vẻ sùng kính.
Trận chiến lúc trước với Hùng Bi khiến thanh danh của Lý Quân trong tập đoàn Hạo Thiên hoàn toàn bùng nổ.
“Lão đại, Hùng Bi lúc trước lão đại nói ấy, hắn vẫn chưa đến, có khi nào hắn đổi ý hay không?”
Lý Thất Phu nói với Lý Quân.
Nghe nói Lý Quân cố ý nhận Hùng Bi làm đàn em, trong lòng Lý thất phu có chút hâm mộ.
Có thể đi theo Lý Quân, đây chính là may mắn của may mắn.
Lý Quân lắc đầu: "Người tên Hùng Bi này tâm tư rất đơn thuần, nếu như hắn thật sự đổi ý cũng sẽ quay lại đây nói với tôi một tiếng, có khi tên ngốc đó gặp phải chuyện gì rồi, lát nữa tôi đến công trường của hắn nhìn xem sao.”
“Đúng rồi, suýt thì tôi quên, tôi tới tập đoàn Hạo Thiên còn có một việc muốn giao cho anh, qua một thời gian ngắn nữa, sở nghiên cứu của Tống Bạch Long sẽ trở thành cái gai bị các thế lực nhắm vào!”
“Tôi hy vọng anh có thể phái người bảo vệ nơi đó, để tránh xảy ra chuyện như Kiều Phương.”
Lý Quân dọc theo đường đi cũng đang tự hỏi, Thuốc Trường Thọ một khi ra mắt trên thị trường sẽ gây ra chấn động lớn, sẽ khiến cho rất nhiều thế lực ghen ghét, bọn họ sẽ ngoài sáng trong tối nhắm vào Tống Bạch Long và các nghiên cứu viên.
Lý Quân không ở Thanh Châu mãi được, anh chỉ có thể để Lý Thất Phu thay mặt anh hỗ trợ bảo vệ tư liệu và an toàn cho Tống Bạch Long.
“Lão đại yên tâm, việc này giao cho tôi.”
Lý Thất Phu vỗ ngực cam đoan nói.
“Được, làm phiền anh rồi.”
Nói xong, Lý Quân lại gọi điện thoại cho Lão Ưng.
Hiện giờ Ưng Dương Vệ của Lão Ưng cũng hoạt động ở Thanh Châu, có thêm Lão Ưng thì coi như trang bị bảo hiểm gấp đôi cho Sở nghiên cứu Bạch Long.
Dù là Lý Thất Phu hay Lão Ưng, đều là thế lực đỉnh cấp của Thanh Châu, có bọn họ cùng nhau trông coi, Lý Quân dù không có mặt cũng có thể yên tâm phần nào.
Rời khỏi tập đoàn Hạo Thiên thì trời cũng đã gần tối.
Lý Quân lái xe tới công trường Hùng Bi làm việc.
Lúc này bên phía công trường cũng đã bắt đầu tan ca, các công nhân cầm mũ bảo hiểm trong tay, tụm năm tụm ba từ bên trong đi ra.
Trước cửa công trường có mấy bảo vệ đang nói chuyện phiếm. Thấy Lý Quân đi tới, bọn họ vội vàng ngăn cản đường đi, hỏi: "Tới làm gì đây?”
“Tôi là bạn của Hùng Bị, tôi tới tìm hắn.”
Lý Quân biết Hùng Bi làm bảo vệ, hắn với mấy người này chắc là đồng nghiệp.
Quả nhiên, nghe được hai chữ Hùng Bi, bảo vệ hơi biến sắc, lắc đầu nói: "Hùng Bi đã từ chức, không có ở đây, cậu đi đi.”
Nghe nói như thế, Lý Quân không tin lắm.
“Hùng Bi không có ở đây, vậy tôi tìm ông chủ các anh có chút việc.”
Nói xong, anh liền muốn xông vào bên trong.
Bảo vệ kia vừa nhìn lập tức nóng máu, đưa tay muốn nắm bả vai Lý Quân. . ngôn tình tổng tài
Lý Quân hừ lạnh một tiếng, khí kình trên người nổ tung, lực lượng vô hình lan tràn ra xung quanh.
Ngón tay bảo vệ kia vừa mới đặt lên vai Lý Quân đã cảm thấy tê dại, giật mình lui về phía sau ba bước.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...