Người đàn ông trung niên ngạc nhiên, ông ta là chủ tịch ngân hàng Thanh Hồ và là người đứng đầu nhà họ Hoàng, gia tộc lớn nhất ở Sở Châu, Hoàng Giang Triều.
Tổng đốc Sở Châu chỉ là người đứng đầu bên ngoài, nhà họ Hoàng mới là chủ nhân thực sự.
“Người tôi muốn gặp là người thừa kế do chính ông chủ của tôi lựa chọn.” Triệu Long Đồ nói.
“Thiếu gia của tập đoàn Chiến Long?” Hoàng Giang Triều ngạc nhiên.
Tập đoàn Chiến Long là một thế lực khổng lồ, Triệu Long Đồ chỉ là chủ tịch chỉ nhánh của tập đoàn Chiến Long, địa vị của hắn đã cao hơn ông ta một bậc, người
được định sẵn sẽ tiếp quản toàn bộ tập đoàn Chiến Long trong tương lai sẽ có địa vị như thế nào.
Triệu Long Đồ lắc đầu, không lên tiếng.
Người khác đều nghĩ rằng tập đoàn Chiến Long là công ty lớn nhất của ông chủ lớn.
Nhưng họ không biết rằng tập đoàn Chiến Long chỉ là một trong nhiều sản nghiệp của ông chủ lớn mà thôi, cũng không được xem là một sản nghiệp nổi bật gì.
Thứ mà Lý Quân tiếp quản chính là Chiến Long Điện, một thế lực khổng lồ chân chính.
“Người đó là Triệu Long Đồ.”
Nhóm người Quách Hiểu Đình mất rất nhiều công sức mới thăm dò được hôm nay Triệu Long Đồ sẽ xuất hiện tại khách sạn Vạn Hào, vì vậy họ đã đến từ sáng sớm.
Ngoài ra còn có một thanh niên mặc âu phục đen với khuôn mặt nổi loạn. Trên trán hắn mang theo vẻ tự phụ.
Hắn tên là Kim Thế Di, là con trai trưởng của nhà họ Kim ở Sở Châu, cha hắn cũng nằm trong nhóm tiếp đón Triệu Long Đồ hôm nay.
Đó là lý do tại sao hắn có được thông tin. “Triệu tổng, ngài là thần tượng của tôi.”
Kim Thế Di đưa Quách Hiểu Đình, Nam Cung Tuyết, Loan Thục Ninh cùng nhóm nam nữ khác đến trước mặt Triệu Long Đồ chào lấy lòng.
Bên cạnh Triệu Long Đồ là một người thanh niên với đôi mắt lấp lánh như Sao.
Chính là thanh niên trước đó đã nói sùng bái Triệu Long Đồ. Triệu Long Đồ không khỏi khế cau mày.
Hắn còn phải chờ thiếu gia, bỗng nhiên có một đám nam nữ trẻ tuổi đi tới, lỡ như thiếu gia tình cờ đến vào lúc này, lại bỏ bê thiếu gia thì sao?
Một người đàn ông hói đầu bên cạnh mỉm cười nói: “Triệu tổng, đây là Kim Thế Di và bạn bè của thằng bé, chúng ngưỡng mộ Triệu tổng từ lâu, vì vậy tôi tự chủ trương nói với chúng chuyện hôm nay Triệu tổng ở đây.”
Ông ta là cha của Kim Thế Di, Kim Gia Hào.
Kim Gia Hào thấy Triệu Long Đồ không vui, liếc mắt nhìn con trai.
Kim Thế Di gật đầu nhẹ, không dám nói thêm gì nữa, vội vàng dẫn đám người rời đi, đi vào phòng riêng mà họ đã đặt trước ở khách sạn Vạn Hào.
Với địa vị của họ, mặc dù không thể đặt được phòng như “Cửu Ngũ Chí Tôn”, nhưng phòng riêng thì không thành vấn đề.
“Kim thiếu, không ngờ chú Kim có thân thiết với Triệu Long Đồ như vậy, không hổ là gia tộc trăm năm ở Sở Châu.”
Ánh mắt Quách Hiểu Đình nhìn Kim Thế Di đầy vẻ hâm mộ.
Gô luôn thích làm thân với chàng trai trẻ xuất sắc như vậy.
“Nhân vật lớn như Triệu Long Đồ, đứng bên cạnh ông ấy đều là những tên tuổi lớn ở Sở Châu, tổng đốc Sở Châu, chủ tịch phòng thương mại, còn người đứng bên cạnh ông ấy, mọi người nhất định đoán không được, đó là Hoàng Giang Triều, chủ tịch ngân hàng Thanh Hồ, còn là hoàng đế chân chính của Sở Châu.”
Thời điểm nói chuyện, Kim Thế Di vô cùng tự hào.
Những người bên cạnh hắn cũng háo hức lắng nghe.
Có thể tiến vào vòng này đã là ở tầng cao nhất của Sở Châu.
Loan Thục Ninh cũng cảm khái nói: “Triệu Long Đồ và Hoàng Giang Triều hình như đang ở cửa chờ nghênh đón ai đó, có thể khiến cho nhiều nhân vật lớn kiên nhẫn chờ đợi như vậy, thân phận của đối phương cỡ nào đây?”
Nghe Loan Thục Ninh nói xong, mọi người có mặt đều đồng ý.
Ngay cả Nam Cung Tuyết cũng không khỏi thầm nghĩ: “Có thể khiến Triệu Long Đồ đích thân nghênh đón, sợ rằng ông nội mình cũng không làm được, xem ra trong cái ao nhỏ ở Sở Châu này thỉnh thoảng cũng sẽ có Chân Long xuất hiện.”
“Nếu một ngày nào đó Lý Quân có thể phát triển thành nhân vật lớn như thế, vậy thì con trai của nhà họ Thôi có là gì? E rằng nhà Nam Cung sẽ lập tức chắp tay dâng mình lên.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...