Lúc này ở tại Hạ Ai Cập , từ sau khi nhận được về những thành tích mà Asisu thể hiện xuất sắc ở Hitaito , Menfuisu hắn càng lúc càng hối hận khi vụt bỏ đi cái viên ngọc quý kế bên cạnh mình , từ ngày nàng rời khỏi hắn , hắn càng lúc càng không thể nào ngưng nhớ nhung đến nàng , thân ảnh của nàng luôn luôn xuất hiện trong tâm trí của hắn , cả trong giấc mộng . Hắn lúc này đã biết mình đã yêu nàng thật rồi ,yêu khí chất mạnh mẽ của nàng , yêu sự lạnh lùng cao ngạo của nàng , yêu cơ trí cao ngất của nàng . Carol đã sinh ra một đứa con trai kháu khỉnh để truyền ngôi có điều hắn không còn chút tình cảm với Carol nữa , hắn thật sự rất muốn bỏ nàng nhưng mà nàng được tôn là con gái sông Nin , hắn có thể dùng danh nghĩa này của nàng để mà lợi dụng , chính vì thế ngày nào hắn cũng viện cớ triều chính , chính sự bận bịu để né tránh Carol . Chinh chiến trên chiến trường , cúi đầu vào triều chính để có thể quên đi thân ảnh cơ trí lãnh đạm đó nhưng tại sao càng lúc càng không thể quên được . Bây giờ có cách nào cũng được , hắn sẵn sàng hi sinh tất cả để mà có được nàng . Hắn bực bội đi dạo xung quanh chỗ điện thần Muối bất chợt hắn thấy có một chiếc hòm được buộc bằng dây xích rất chắc dạt vào trong bờ , lúc này Menfuisu cảm thấy kì quái liền tới sau đó lấy kiếm chém xuống sợi dây xích sắc đang buộc trên chiếc hòm kia . Chiếc hòm đã mở ra , một người phụ nữ cỡ 30 tuổi mặc một bộ bạch y với mái tóc xoăn nâu đang cầm trên tay một chiếc hộp liền từ từ đứng dậy vừa bước ra ngay lập tức cung kính hành lễ với hắn :
_ “ Hoàng đế Menfuisu vạn tuế vạn vạn tuế , cảm ơn người đã cứu thần ! Thần bị người ta vu hại cho nên mới bị nhốt trong hòm , may là nhờ người cứu giúp ! “
Hắn lúc này tâm tình không tốt liền lãnh đạm nói , “ Ngươi không cần cảm ơn ta đâu , ta bây giờ tâm tình không tốt , ngươi nên đi ngay đi ! “ Nói xong liền quay người bước đi .
_ “ Hoàng đế Menfuisu có phải ngươi đang nhớ đến hoàng tử phi Hitaito- Asisu đúng không ? “
Kirke mỉm cười nói khiến cho Menfuisu dừng bước đi sau đó rút kiếm ra gí sát trước cổ của Kirke , khuôn mặt anh tuấn tức giận lên , hắn gằn giọng nói :
_ “ Ngươi là ai ? Ngươi thật là to gan dám cả gan nói như thế sao , ngươi không sợ mũi kiếm này vô tình sao ? “
Kirke vân đạm phong khinh mỉm cười mặc kệ mũi kiếm gí sát trên cổ mình mà nói :
_ “ Hoàng thượng , người thật là đáng thương , đến giờ người không biết rằng người mà ngài yêu là một người khác sao ? “
Menfuisu nghe vậy liền nhẹ nhàng buông kiếm xuống , vẻ mặt chấn động , nghi hoặc nói :
_ “Ngươi nói bậy bạ gì đó ? Nàng chính là Asisu , cả người nàng ấy hoàn toàn chính là Asisu ! Ngươi …. Ngươi không được ăn nói hàm hồ ! “
Kirke mỉm cười tiếp tục vuốt vuốt chiếc hộp trong tay rồi sau đó bình thản nói :
_ “ Hoàng thượng , chẵng lẽ người không nhận ra được sự thay đổi lớn ở tính cách của nàng sao ? Người không thấy nghi ngờ hay cảm thấy kì lạ hay sao ? “
Menfuisu lúc này như thức tỉnh bất chợt nhớ ra kể từ sau vụ cá sấu *** hại Carol , tính cách của chị Asisu thay đổi một cách rõ rệt , nàng không còn quấn lấy nói yêu mình như trước , không còn ganh ghét hay *** hại Carol , không còn ôn nhu đeo bám mình không rời mà trở nên cực kì lạnh lùng , cực kì lãnh đạm , cả người chị ấy toát lên vẻ tự tin kiêu hãnh sáng chói , cơ trí thể hiện rõ ràng . Trước đây hắn không chú ý đến điểm này vì hắn tưởng rằng nàng đã từ bỏ tình cảm làm lại con người mới khiến hắn phải yêu nàng sống không bằng chết , cho đến hôm nay hắn mới nhận ra được điều đó , không lẽ nào không phải là chị Asisu mà là người khác sao ? Nếu vậy thì bằng cách nào mà hắn không thể nhận ra cơ chứ ?
Nhìn ra được sự nghi hoặc và kinh ngạc trên khuôn mặt tuấn mỹ của Menfuisu lúc này , Kirke chỉ mỉm cười vuốt vuốt chiếc hộp trên tay thần bí nói :
_ “ Sau này ngài sẽ hiểu thôi ! Ngài đã cứu lấy mạng sống của ta , ta sẽ báo đáp ngài bằng cách thực hiện ước nguyện mà ngài hằng mơ ước ! “
Menfuisu cảm thấy vui mừng liền sau đó nói , “ Chỉ cần ngươi có thể làm được thì muốn gì ta cũng có thể cho người cũng được ! “
Kirke liền ghé sát vào tai hắn , thì thầm điều gì đó hồi lâu . Sau khi đã nói xong , Kirke liền nhanh chóng cúi đầu chào cáo từ Menfuisu , đưa cho Menfuisu một chiếc túi nhỏ rồi sau đó nói :
_ “ Ngài hãy nhớ lời ta dặn , thành công hay không là do hành động của ngài mà thành thôi ! Thần xin cáo từ ngài tại đây ! Chúc ngài có thể hoàn thành tâm nguyện của mình ! “
Bóng dáng của Kirke đã khuất , Menfuisu cầm chặt siết lấy chiếc túi nhỏ tên tay , khóe mắt hắn cong cong tựa thoáng lên một ý cười trong đó . Hắn bây giờ không cần biết nàng thật sự có phải là Asisu hay không , chỉ cần hắn có được nàng là đủ rồi ! Con người cơ trí kia nhất định sẽ phải bắt buộc ở bên cạnh hắn thôi .
-------------------------------------------------------------------------
Thời gian trôi qua thật mau , đã hơn 5 tháng trời kể từ lúc nàng làm dâu ở Hitaito đến giờ , hai vợ chồng Mitamun đã quay về nước , cuộc sống hạnh phúc triền miên tiếp tục tái diễn , lúc này nàng cảm thấy cực kì hối hận khi nói rằng muốn có đứa con , bây giờ Izumin càng lúc càng giống y hệt “sắc lang” , cứ rảnh rỗi là bắt đầu “ mần thịt “ nàng ra . Ngoài cái việc Izumin quá ư “ nồng nhiệt “ với nàng ra thì nàng cũng chả có việc gì khác ngoài việc ăn , ngủ rồi sau đó bày trò chơi với các thất ảnh vệ cùng với các cung nữ của nàng, lâu lâu rảnh rảnh lại ngồi chơi cờ vây với vương hậu và quốc vương kể cả Izumin . Nói chung cuộc sống này chính là cuộc sống trạch nữ vương giả đích thực mà nàng mong muốn . Một ngày nọ , Izumin và nàng được triệu kiến đến chỗ quốc vương Hitaito , sau khi cung kính hành lễ với cha mẹ Izumin , bọn họ mới đưa cho nàng và Izumin thư mời của đất nước Minoa . Hóa ra đảo quốc Minoa mời đất nước Hitaito để làm khách danh dự của triều đình Minoa đến ăn mừng sự kiện hoàng đế Minoa – Minosu của họ đã hoàn toàn bình phục nhờ vào bàn tay của cô gái sông Nin và là hoàng phi Ai Cập Carol . Lúc này , quốc vương Hitaito mỉm cười nói với hai vợ chồng nàng :
_ “ Minoa đã gửi lời mời đến cho chúng ta , Izumin hãy đại diện thay ta đến đất nước Minoa đi ! Nhân tiện , con cũng dẫn nương tử của con đi đến đó chơi luôn đi , Asisu đã có công lao rất lớn trong triều đình , đây coi như là món quà của ta dành tặng cho Asisu luôn đó ! “
Vương hậu Hitaito cũng mỉm cười hùa theo nói , “ Đúng rồi đó ! Các con mới cưới nhau chưa đi tuần trăng mặt nữa , Minoa ở đó phong cảnh rất đẹp , các con đi sang đó coi như là đi tuần trăng mật luôn ! “
_ “ Con cảm ơn phụ hoàng và mẫu hậu ! “ Asisu cùng với Izumin liền cung kính cảm tạ mẫu hậu rồi sau đó đi cùng nhau về tẩm cung của mình chuẩn bị thu xếp tất cả đồ đạc chuẩn bị lên đường , thất ảnh vệ cùng với Harrot thì luôn luôn phải đi theo cùng nàng để mà bảo vệ nàng . Nàng đang dọn dẹp sắp xếp đồ đạc thì bất chợt từ đằng sau nàng có một cánh tay cường tráng ôm lấy nàng , Nguyệt Du quay lại mỉm cười với Izumin , anh hít thở thật sâu mùi hương trên cơ thể nàng , sau đó đôi tay bắt đầu len lỏi vào trong áo của nàng . Nàng biết ngay là Izumin đang bắt đầu lên cơn “ đói “ nhanh chóng trừng mắt cảnh cáo Izumin mà nói :
_ “ Izumin , đừng vậy nữa mà ! Mai chuẩn bị khởi hành rồi ! “
Nhìn thấy Nguyệt Du đang trừng mắt cảnh cáo anh , Izumin liền nhanh chóng ngừng ngay ý định ăn thịt nàng rồi sau đó ôm lấy nàng nằm trên giường chung với mình mà mỉm cười nói :
_ “ Được rồi ! Hôm nay ta tạm tha cho nàng đó ! Thôi ngủ đi , nàng ngủ sớm mai
còn phải dậy sớm để khởi hành nữa đó ! “
Sáng sớm hôm sau , nàng cùng với Izumin lên đường trong sự tiễn đưa nồng nhiệt của dân chúng thành Hattusa , theo lộ trình thì muốn đến đảo quốc Minoa thì phải đi đến vùng Lukka sau đó đi thuyền đến đó mới được vì vậy Izumin muốn nhanh chóng phải đến được vùng Lukka trong vòng 3 ngày . Izumin chu đáo với nàng , biết nàng không giỏi đi lạc đà cho nên để nàng ngồi chung lạc đà với mình để thuận tiện chăm sóc nàng dễ hơn . Cuối cùng sau 3 ngày nàng ngủ gà ngủ gật trên lạc đà , cũng đã tới nơi và chuẩn bị lên thuyền tiến tới đảo quốc Minoa. Lên trên thuyền , nàng liền ngả mình xuống nằm dài trên chiếc ghế rồi sau đó tận hưởng hương vị của gió biển mang đến . Những đợt gió biển nhè nhẹ thổi khiến đôi mắt nàng nhíu lại và chìm vào trong giấc ngủ . Lúc này trong giấc mơ của nàng , nàng vẫn đang ở hồ sen nhu trước đây , bất chợt có một nam tử trung niên tuy rằng khuôn mặt đã có nhiều vết nhăn của tuổi già nhưng vẫn còn anh tuấn tiêu sái , mặc bộ đồ lam y , tay cầm cái đinh ba , cả người ông phát ra một tia hào quang màu xanh biển . Người đàn ông đó nhìn nàng mỉm cười rồi sau đó vuốt vuốt bộ râu trắng của mình mà than thở nhìn ra hồ sen :
_ “ Thị phúc bất thị họa , thị họa đóa bất quá . Thiên hữu bất trắc phong vân , nhân hữu đán tịch họa phúc ! “
( Là phúc không phải hoạ, là hoạ tránh chẳng qua . Trời mưa trời gió khó đoán, kẻ may người rủi chuyện thường ai hay. )
Sau đó ông quay người bước đi , bước được vài bước , ông nghiêng đầu mỉm cười thần bí nói với nàng :
_ “ Cô nương ! Cẩn thận , hạnh phúc của cô có thành hiện thực hay không đều là do hành động của cô cả thôi ! “
Dứt lời , ông đã biến mất trong làn khói dày đặc để lại cho Nguyệt Du một bộ mặt khó hiểu và đăm chiêu , cô liền vội gọi ông :
_ “ Lão nhân , lão nhân.... là sao ta không hiểu ? "
Nàng liền bật dậy , nàng nhìn thấy mình vẫn còn đang ở trên biển ,Izumin lúc này ở bên cạnh nàng thấy nàng hoảng hốt kêu liền lo lắng hỏi nàng :
_ “ Nàng làm sao thế ? Có chuyện gì sao ? “
Nàng nhìn xung quanh rồi sau đó nhìn thấy Izumin lo lắng cho mình , nàng liền mỉm cười rồi nói :
_ “ Ta không sao cả , chỉ là gió biển thổi qua lạnh khiến ta giật mình thôi ! “
Nghe Nguyệt Du nói vậy , Izumin liền rút áo choàng trên người mình , choàng lên nhẹ nhàng cho nàng rồi ôm sát nàng vào lòng mình mà dịu dàng hỏi :
_ “ Thế nào ? Nàng có thấy còn lạnh nữa không ? “
Cảm nhận được sự ấm áp và hạnh phúc của Izumin , nàng rút vào trong người của Izumin , nàng suy nghĩ đến câu nói của lão nhân trong mơ mà suy ngẫm :
‘’’ Lời của lão nhân nói như vậy là sao nhỉ , thật khó hiểu ! Cẩn thận chuyện gì cơ chứ ? Kệ , “ binh đến tướng chặn “ vậy , nếu như nó xảy ra thì tới lúc đó ta sẽ tính tiếp ! ‘’’ .
------------------------------------------------------------------------------
Sau khoảng 2 canh giờ cuối cùng cũng đã đến đảo quốc Minoa , trước mặt nàng là một hòn đảo xanh tươi xinh đẹp với bãi cát trắng dài , quả là một đảo quốc trù phú và xinh đẹp , nàng cảm thấy tiếc cho đảo quốc giàu có trù phú này , trong nguyên tác của truyện và kể cả trong game chiến thuật Age of Empire mà nàng từng chơi đã từng nhắc đến đảo quốc này bị chìm trong quên lãng sớm hơn cả Hitaito rất nhiều , chỉ vì thiên tai mà trời đã tạo ra , Tất cả đã chôn vùi đảo quốc Minoa, đền đài, vương cung và cả các vị thần mà người Minoan thờ phụng.Lúc này thuyền đã cập bến , ở bến cảng là một người nam nhân trung niên với khuôn mặt hòa nhã đang đứng đợi ở cảng , Izumin nhẹ nhàng dìu nàng bước xuống lúc này nam nhân trung niên kia vội tiến đến cung kính hành lễ :
_ “ Kính mừng hoàng tử Izumin xứ Hitaito và hoàng tử phi đến đây tham dự chia vui với chúng tôi , xin mời hai vị Nguyệt Du cùng với Izumin đi theo sự hướng dẫn của thị nữ đi vào trong phòng thượng khách để chuẩn bị cho bữa tiệc tối nay ! “
Nói xong vị nam tử đó liền ra lệnh một vị thị nữ chỉ dẫn nàng và Izumin về phòng thượng khách , bọn họ theo bước chân của thị nữ đi về phòng , lúc này nàng không biết rằng có hai người đang theo dõi nàng , một nữ nhân trung niên khoảng 30 tuổi mặc bộ đồ hoàng gia Minoa cùng với nam tử trung niên lúc nãy nhìn theo bóng dáng nàng , nữ nhân đó chính là Hoàng Thái Hậu – mẹ của Minosu còn nam tử trung niên kia chính là quan đại thần Merusa kề cận . Lúc này Hoàng Thái Hậu nhìn nàng chăm chú rồi sau đó nói :
_ “ Cô gái đi cùng với hoàng tử Izumin kia chính là hoàng tử phi Hitaito – Asisu sao ? “
Merusa liền cung kính trả lời , “ Dạ đúng thưa Thái Hậu , cô ta chính là Asisu nổi tiếng đã tạo nên nhiều thần tích ở Hitaito ! “
_ “ Asisu quả nhiên là một mỹ nữ xinh đẹp với sự sắc sảo và vững vàng ! Tuy vậy nàng ta làm sao mà sánh được với cô gái sông Nin được cơ chứ ? “ Trong ánh mắt của Hoàng thái Hậu hiện lên tia khinh thường khi nghĩ đến Asisu
Merusa lúc này cũng nịnh bợ hùa theo , “ Đúng vậy , Asisu chỉ là một người bình thường còn cô gái sông Nin là con gái của thần linh làm sao mà có thể so sánh được ? “. ( TG : Nghĩ sao vậy ? Dám so sánh Nguyệt Du của chúng ta với cô nhóc lóc chóc Carol đó sao ?[Manga] Cực Phẩm Asisu )
_ “ Hahahaha , khanh nói đúng ! Hoàng nhi Minosu của chúng ta có cảm tình với Carol , ta cũng rất thích cô gái đó nhưng tiếc rằng hoàng đế Menfuisu lại ở cạnh bên nàng khiến cho ta không biết có cách nào để mà cướp cô gái ấy cho Minosu được ? “ Thái Hậu cười lớn sau đó nhíu mày khi nghe tin hoàng đế Menfuisu cũng đi theo Carol đến Minoa để chữa bệnh .
_ “ Thái Hậu , theo thần nghĩ rằng , chi bằng ngài nói với hoàng đế Menfuisu thử xem sao ? Theo như tin đồn thì trước đây hoàng đế Menfuisu đã từng muốn phế Carol để lập Asisu lên làm vương hậu , biết đâu đến giờ hoàng đế Menfuisu còn thích Asisu thì sao ? Lúc đó Carol chắc chắn sẽ đau khổ mà quy thuận theo Minosu làm hoàng hậu Minoa thôi ! “ Merusa đưa ra cầu kiến .
_ “ Umh …. Ngươi làm sao thì làm , ta giao lại cho ngươi đó làm vụ đó , chỉ cần cô gái sông Nin có thể về tay chúng ta là được ! “ Thái hậu liền phất tay ra hiệu đồng ý.
_ “ Thần xin làm theo mệnh lệnh của Thái Hậu ! “
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...