Cực Hạn Sinh Tồn


Karl gật đầu, bọn hắn đầu này phụ thuộc vào thế lực tập đoàn.

Tình huống bất khả kháng nên phải tùy theo chế độ trong cứ điểm.
"Cái này được rồi.

Nếu cần hỗ trợ một chút có thể ta sẽ giúp các ngươi."
Một lúc sau người của tập đoàn đã đứng tại phía trên tường thành.

"Derek, ngươi đừng quá mức, người của chúng ta cũng không phải ăn chay.

Ngươi để người của ta làm pháo hôi là có ý tứ gì?"
Đứng trước mặt Derek, một người đàn ông trung niên với trang phục dạ hội nhìn chằm chằm Derek giận dữ mắng mỏ.
Derek cười lạnh.

Hắn đồng dạng dưới trướng tướng quân Waldo, làm việc không cần bất kì kẻ nào can thiệp, chỉ một cái nho nhỏ chủ tịch tập đoàn hắn còn không sợ.
"Emery, nếu ngươi có ý kiến thì hãy đi nói với giáo hoàng Ralph mà giải thích đi.

Đây là lệnh của cấp trên, ta cái người này thô lỗ không hiểu cái gì là thế mạng cả.

Chỉ làm theo lệnh."
"Đồng thời, các ngươi tập đoàn này ăn nhờ ở đậu kinh doanh buôn bán dưới mí mắt của quân đội không biết làm bao nhiêu chuyện, một chút chuyện cỏn con này đừng gây hấn với ta, miệng mồm ta không giữ được sẽ không biết nói với tướng quân Waldo như thế nào đâu."
Emery tâm tình bất định, một số lớn thành viên mạo hiểm giả là nguồn thu nhập lớn nhất của tập đoàn, đồng thời mấy lão già bên kia nhiều lần cũng gây khó dễ, gia tộc của hắn vì sinh tồn trong mấy năm này có chút luồn cúi, nói chuẩn xác hơn là cúi đầu trước hoàng gia cùng quân đội.
"Hừ, các ngươi quân đội? Ngoại trừ vài cái dị năng giả cấp ba còn chưa đủ nhét kẻ răng cho bầy ma vật, còn nói sẽ giúp đỡ chúng ta."
"Chuyện này ta sẽ về thông báo lại cha của ta, các ngươi chưa xong đâu."
Emery hung ác bỏ lại một câu, sau đó quay người rời đi.

— QUẢNG CÁO —
__ __
Trong một điện thờ, một thính phòng rộng lớn, phía bên trên còn được đặt một chiếc ghế lưng dài màu đỏ.

Bên trên còn ngồi một người phủ áo khoác bao trùm toàn thân.

Chợt có một tiếng mở cửa khiến cho âm thanh vọng lại trong căn phòng.
Một người mặc bộ đồ soutane chậm rãi đi về phía trung tâm căn phòng, khi đến chiến ghế lưng dài nàng dừng lại nói: "Thưa ngài, hiện tại quái vật đã xuất hiện lân cận cứ điểm."
"Các thế lực đã tập trung tại trước cổng cứ điểm chuẩn bị chiến đấu."
Lão giả ngồi trên chiếc ghế hơi cứng nhắc một chút rồi gật đầu.
"Chuyện này ta đã biết, ngươi lui ra đi."
Sau khi vị linh mục kia đi xong, lão giả chậm rãi đứng lên, hắn đi ra phía sau chiếc ghế dài biến mất.
Phía sau chiếc ghế, có một hành lang mật thất nối dài xuống dưới lòng đất, nơi đây ẩm ướt âm u khác xa so với không khí thần thánh tại điện đường.
Lão giả chậm rãi đi về phía cuối đường hầm.

Sau khi mở khóa một loạt các cửa gỗ che lấp căn phòng.

Một cỗ hôi thối giống như được giải phóng, men theo luồng không khí thoát ra theo cánh cửa.
Bình bịch...!Bình bịch...!!!
Trung tâm căn phòng, một trái tim to lớn màu xanh da trời được trói buộc bởi những xích sắt to lớn, xuyên thấu qua trái tim.

Theo tiếng đập của quả tim, những xích sắt to lớn được móc nối với vách tường ầm ầm rung động theo nhịp đập.
— QUẢNG CÁO —
Lão giả quỳ xuống cầu nguyện.

Một lời thì thầm tối nghĩa khó hiểu xuất phát từ lão giả.

Trong không khí có thể nghe thấy từng đợt gào thét đến từ không gian khác quanh quẩn trong căn phòng.
Trở lại phía dưới tường thành, dưới sự sắp xếp của tập đoàn các phân đội thuộc quản lý của gia tộc bắt đầu sắp xếp công sự.

Tại các lán, lều tạm, các tiểu đội được phân phân phối vật tư dưới sự trợ giúp của tập đoàn, đồng dạng một phần hợp đồng được kí kết, giảm năm phần trăm thuế khi các tiểu đội thu thập vật tư trở về.

Karl lục lọi đống vật tư được phát xuống, bao gồm hai băng gạc, một bình thuốc sát khuẩn, một bình khử mùi, hai thanh đao nhỏ giải phẫu xác cùng một số lương khô và nước.
Tại đống ba lô làm bằng da thú, Karl bắt đầu sắp xếp vào túi nhỏ của mình.

Hắn lấy một thanh đao nhỏ bắt đầu hí hoáy cắt một chút thành một cái khẩu trang.
Sau khi kết thúc công việc, hắn lại nơi của Igor mượn hai mũi tên.

Tách phần mũi tên ra khỏi thanh gỗ.

Hắn dùng hai thanh gỗ tạo thành một cái móc câu khép kín.
Vinid thấy hắn lục đục cặm cụi làm một số thứ kì quái, hiếu kì ngồi xổm bên cạnh Karl gãi cằm.
"Cái này ngươi là làm gì vậy anh bạn?"
Karl quay đầu nói : " Đan len ah."

Vinid đầy đầu đều là dấu hỏi, len sợi?.

Gãi đầu một chút Vinid nói tiếp : "Thời tiết bây giờ đã là gần giữa mùa thu, ít nhất cũng phải một tháng nữa mới bắt đầu mùa đông, ngươi cái này đan len có chút lo hơi xa."
Karl cười cười không nói.

Tại đao nhỏ nạy thân gỗ mũi tên một hồi tạo thành hai móc câu, hắn lôi ra một chút sợi tơ nhện mà trước đó thu thập được.

Bắt đầu đan vào nhau.
Hình thù dựa trên khuôn cắt mặt khẩu trang.

Ước chừng một lúc sau Karl ước lượng tấm mạng nhện được chế tác thành khẩu trang, hắn dán vào khẩu trang.

Sau đó hắn đè thêm một lớp da thú che khuất phần mạng nhện màu trắng.

Chất dính ở mạng nhện như một chất xúc tác dính chặt hai mảnh da thú lại với nhau.
Mang vào ướm thử khuôn mặt.

Cảm thấy không khí không thể lọt ra ngoài lúc này hắn mới yên tâm.

Khẩu trang bịt kín mít che lại phần mũi và miệng của hắn.

Dù sao hắn cũng không cần thở qua phổi mà chỉ hít thở qua lỗ chân lông.

Tránh trường hợp một số thi khí hay độc vật tràn vào phổi hay tồn đọng trong khoang miệng của hắn.
— QUẢNG CÁO —
Thuận tay tháo lắp thanh pivot Blade.

Hắn tách bộ phận dao găm ra khỏi cơ quan.

Tháo lắp một chút, phần thân đẩy ra tạo thành một cây cung nhỏ mini được xếp gọn dưới cánh tay của hắn, chỉ là không có phần dây cung.
Karl kéo một chút tơ nhện bắt đầu gấp lại thành ba, Hắn bện thành một đoạn dây thừng ngắn có kích thước nhỏ hơn để làm dây cung.


Tính bền dẻo của tơ nhện làm nguyên liệu cho dây cung tốt hơn rất nhiều so các loại dây cung được làm từ gân của ma vật.
Một hồi chuẩn bị xong xuôi.

Ronnie tập hợp một số người trong tiểu đội của mình lại.
"Tại ma vật tập kích đợt thứ hai, chúng ta chỉ cần đảm bảo mạng sống, nên không cần thiết phải dùng mạng đi đổi.

Không có lời.

Thành viên của chúng đã rất ít so với các tiểu đội khác, nên ta hi vọng mọi người đừng sơ suất."
Lysa đứng nghe một hồi chậm rãi nói: "Ronnie, ta nghĩ nếu ngươi có cái suy nghĩ này đồng dạng các tiểu đội khác cũng có cùng mục đích giống như vậy."
"Đến lúc đó, ai trước hay sau cũng không quan trọng."
"Phía trên mặt định chúng ta là pháo hôi, nên tỉ lệ sống khá thấp.

Tóm lại dù sao cũng đã rất vui vì đã hợp tác trong thời gian qua."
Lysa nói xong có chút im lặng.

Mấy năm này ngoại trừ theo chân tổ đội đi thám hiểm đồng thời nguy hiểm cận kề, có lúc sẽ mất đi một số thứ.

Nhưng thời gian chung đụng cùng tiểu đội nàng cũng có chút cảm tình.
Mọi người đều trầm mặc, tường thành chỉ là biện pháp tạm thời.

Những mạo hiểm giả như bọn hắn bên ngoài có chút múa trên lưỡi dao tử thần, sẽ không ai biết bọn hắn khi nào sẽ chết, có thể sẽ biến thành kẻ biến hoặc cũng có thể chôn thây trong đống phân của một con ma vật nào đó.
Trong bầu không khí im lặng đột nhiên có một tiếng nói từ đằng sau truyền tới.
"Nếu chỉ cần sống sót thì cũng không phải là không có cách.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui