Cực Hạn Liên Quân

- Cái gì?

Thần Phong tâm tình có chút biến sắc, quả thực là bị một câu của Murad làm tâm tình kinh ngạc không thôi. Cái tên Nakroth quả thực là như sấm giữa trời quang a. Nếu Murad là một sát thủ kinh thiên thì Nakroth càng là một ác mộng của kẻ địch rồi.

Murad cùng Thomas cũng bị vẻ mặt kinh ngạc của Thần Phong làm ngây ngẩn.

Hai thời thần đi qua Murad mới lên tiếng hỏi:

- Lão đại ngươi biết hắn sao?

Thần Phong lắc đầu, biết mình thất thố liền nói tránh sang:


- Ngươi với hắn là huynh đệ thế nào, trước hết kể ta nghe một chút!

Murad gật đầu, ba người hướng về phía tửu lâu chậm rãi vừa đi vừa nói.

Theo lời kể của Murad, Thần Phong rốt cuộc rõ ràng. Murad cùng Nakroth trước kia chính là chơi với nhau từ khi còn rất nhỏ. Trước kia phụ thân của cả hai bọn hắn đều là chiến tướng nơi sa trường. Sau này bị đám người quan thần hãm hại liền bị phán xét diệt tộc. Cả hai người bọn hắn khi đó đều mới mười hai tuổi. Năm đó chính là một ngày tuyết rơi lạnh giá, hai thiếu niên trốn khỏi phủ đệ rủ nhau tiến vào núi rừng săn bắn yêu thú. Không thể ngờ tới chính lần trốn đi săn yêu thú đó đã cứu hai bọn hắn một mạng. Khi trở lại, phủ đệ toàn bộ bị phá huỷ, gia tộc hoàn toàn bị giết hại. Hai người bọn hắn không còn nơi nào trở về liền lặng lẽ rời đi khỏi quốc gia của mình. Lưu lạc tới nơi này, bọn hắn rốt cuộc tách ra. Nakroth mang theo một đám người tiến vào rừng làm tặc. Bọn hắn cướp của thương nhân giàu có, giúp đỡ những người có cuộc sống khó khăn. Murad thì lại tiến vào Syta thành, thu nhận một đám tiểu đệ hỗn thành hắc đạo.

Lần này Thần Phong xuất hiện, Murad có ý định kéo huynh đệ của hắn về cùng hắn, muốn theo Thần Phong hỗn cùng một chỗ.

Thần Phong nghe hết câu chuyện, khoé miệng nở nụ cười vui vẻ không khép lại được. Hắn xuyên qua nơi này, không nghĩ tới gặp đúng lúc cả hai người Murad cùng Nakroth vẫn chưa đi vào quỹ đạo cuộc đời của bọn hắn. Thần Phong chính là hiệu ứng hồ điệp a, quỹ tích của thế giới này nhất định vì hắn mà thay đổi toàn bộ.

- Tốt, Murad, hiện tại đi mời huynh đệ của ngươi về đây. Nếu hắn thật sự có bản lãnh như vậy, nhất định ta sẽ cho hắn một vùng trời thoả sức vùng vẫy!

Thần Phong mỉm cười nhìn Murad mà nói. Cả ba bất tri bất giác đã tới cửa tửu lâu. Thomas không cần Thần Phong nói điều gì, hắn lập tức lấy ngay một thớt chiến mã giao cho Murad. Murad không nói thêm lời nào, hắn nhớ kĩ lời nói của Thần Phong, một mực thúc ngựa rời khỏi thành hướng rừng rậm mà tới.

Thần Phong lúc này áp chế xuống kích động của bản thân. Hắn mang theo Thomas tiến vào một gian phòng, ngay sau đó chậm rãi quan sát Thomas một hồi. Thomas bị Thần Phong nhìn một hồi, cảm giác sống lưng gai gai, thân thể có chút mất tự nhiên.

- Lão đại, thân thể ta rốt cuộc có chuyện gì xảy ra a?


Thomas một hồi không nhịn được lên tiếng hỏi.

Thần Phong lúc này cũng thở ra một hơi, rốt cuộc nhìn ra chuyện gì. Với trí nhớ truyền thừa của ông lão hàng xóm thần bí kia thì hắn đã nhìn ra vấn đề của Thomas. Thomas chính là trời sinh tuyệt mạch. Thân thể hắn mặc dù bình thường, nếu là một ngừoi bình thường thì cũng không có chuyện gì xảy ra. Thế nhưng nếu hắn muốn trở thành một tên chiến sĩ hay một tên pháp sư thì đều không được. Bởi vì kinh mạch của hắn tại đan điền có ba đoạn bị phong bế không có cách nào làm cho năng lượng lưu thông. Hiển nhiên vì chuyện này mà Thomas cho dù có cố gắng thế nào, gia tộc có cho hắn bao nhiêu tài nguyên thiên tài địa bảo đi nữa cũng vô pháp tu luyện. Hơn nữa, trời sinh tuyệt mạch tại thế giới này không có ai có thể phát hiện ra. Bởi vì thế giới này khác với tu chân giới, kiến thức của bọn hắn, kiến giải cùng thân thể con người còn chưa đi đến đỉnh cao như tu chân giới.

Nếu Thomas không gặp được Thần Phong, hiển nhiên cả đời hắn đều sẽ là một ngừoi bình thường.

Thần Phong nhờ vào trí nhớ truyền thừa kia, hắn có tự tin có thể giải quyết vấn đề này. Cũng không rõ lão hàng xóm thần bí kia của Thần Phong có địa vị gì, thế nhưng hiển nhiên phải là loại lão quái vật sốnh kinh người mới có lượng tri thức như vậy. Thần Phong nhìn Thomas nói:

- Tốt rồi, thân thể ngươi chính là trời sinh tuyệt mạch, vốn là không có cách nào tu luyện!

Nghe Thần Phong nói đến đây, vẻ mặt của Thomas đã có chút ảm đạm. Không có cách nào tu luyện, đây chính là câu nói luôn hành hạ hắn bao nhiêu năm nay. Là dòng chính của gia tộc, lại là gia chủ trên danh nghĩa tuyệt đối lại không có cách nào tu luyện. Đây là đả kích lớn đến thế nào chứ.


Nhìn vẻ mặt của Thomas, Thần Phong mỉm cười nói:

- Ta có nói là không thể trị sao?

Một câu này của Thần Phong đúng là kéo Thomas từ dưới vực sâu trở lên, Thomas kinh ngạc nhìn về phía Thần Phong một mặt đầy vẻ chờ đợi. Thần Phong nhìn hắn như vậy liền nói:

- Tốt rồi, ra ngoài giúp ta mua về một bộ kim châm. Ta nhớ là có rất nhiều ngừoi sử dụng thứ này a, cũng không khan hiếm gì! Nhanh lên một chút là tốt!

Thomas gật đầu không nói hai lời liền hướng ra bên ngoài đi như chạy. Thần Phong mỉm cười, đối với tâm trạng của Thomas hắn hoàn toàn có thể hiểu được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận