Cục Cưng Vô Địch: Cha, Người Bị Fire Rồi!

Editor: Puck - 

Ở trên báo nhìn thấy một hội tuyển dụng, trong đó có một công ty trang phục thông báo tuyển dụng người mẫu trang bìa, cô tự tin thân hình và tướng mạo của mình tuyệt đối có thể vượt qua được bài kiểm tra, chỉ có điều tiền lương hơi thấp, nhưng cô không có lựa chọn nào khác, liền đồng ý rồi.

(*) người mẫu trang bìa: chỉ người mẫu thường xuyên xuất hiện trên các bìa tạp chí, báo chí thời trang, áp phích sản phẩm, tranh sản phẩm, lịch treo tường, trên hộp đèn.

Lúc rời đi, bị một phụ nữ chạm mặt đụng vào, lý lịch tóm tắt trong tay rơi đầy đất, mặc dù trong lòng cô căm tức nhưng không biểu hiện ra ngoài, cũng chính bởi vì cô ẩn nhẫn mà đổi lấy may mắn cho cô.

Người phụ nữ này chính là Vũ Huệ, người nối nghiệp tương lai của công ty khoa học kỹ thuật “Vũ Huy”.

Sau một cái đụng này, Vũ Huệ liền nhận ra cô chính là minh tinh điện ảnh Đóa Nhụy đã biến mất gần một năm, lúc ấy hội tuyển dụng hỗn loạn, hai người chỉ đơn giản trò chuyện đôi câu.

Lúc gần đi, Vũ Huệ đưa danh thiếp cho Tiêu Nhụy Nhụy, để ngày nào đó cô rảnh rỗi gọi điện thoại cho mình, đi ra ngoài ngồi một chút.

Tiêu Nhụy Nhụy nghe cô ta mở miệng nói tới trước kia mình từng diễn phim, liền coi cô ta như một người mê điện ảnh, nhìn cô ta một thân trang phục chỉnh tề, còn tưởng rằng cô ta là nhân viên làm việc tại hội tuyển dụng, đang định ném danh thiếp đi. 

Đột nhiên khóe mắt liếc thấy ba chữ tổng giám đốc, nhìn kỹ, lại là tổng giám đốc của công ty hữu hạn khoa học kỹ thuật “Vũ Huy”! Mới giật mình không phải đang nằm mơ, một tổng giám đốc công ty lớn như vậy lại còn mê phim của mình, còn nói muốn hẹn cô ra ngoài ngồi một chút?

Gặp mặt lại, là một buổi chiều của hai ngày sau, ban đầu hai người chỉ tùy tiện hàn huyên một chút, nói một vài lời khách sáo, sau đó vẫn là Vũ Huệ nhắc tới một số chuyện ở thành phố W, hai người mới hàn huyên tới một chỗ, cũng vì vậy dính dáng tới cái tên Thiên Ca Tuệ này.


Tiêu Nhụy Nhụy không ngờ Vũ Huệ và Thiên Ca Tuệ lại có đụng chạm, chỉ cảm thấy thế giới này thật đúng là nhỏ, nhỏ đến khiến cho người ta vui mừng.

Cô vẫn luôn vô cùng hâm mộ ghen tỵ với Thiên Ca Tuệ, hoàn toàn là công chúa được sao vây quanh trăng sáng, muốn cái gì có cái đó, hạnh phúc đến làm cho người ta hận! Cô ta đoạt đi tình yêu của chị gái, mà bạn tốt của cô ta còn đoạt đi bạn trai cũ của cô, dựa vào cái gì mà có thể có được hạnh phúc như vậy?

Tán gẫu cùng với Vũ Huệ, hai người càng thấy được ngưu tầm ngưu, liền có ý tưởng sóng gió, phải ném một quả lựu đạn vào cuộc sống yên tĩnh của bọn họ mới được, tốt nhất có thể dẫn ra hiệu ứng liên tiếp, chuyên huyên náo càng lớn dĩ nhiên càng tốt.

Phương Ngọc Dao bị Tiêu Nhụy Nhụy dụ dỗ vào nhóm, cô ta quả thật thích Úy Nam Thừa ba năm, nhưng mà anh đã kết hôn, tình cảm của hai vợ chồng còn tốt như vậy, tốt đẹp đến khiến cho cô ta động lòng.

Len lén thầm mến nhiều năm như vậy, đúng là không có giá trị, nhưng nếu như có thể nhờ vào chuyện nào đó để cho anh vĩnh viễn nhớ mình, đó cũng là một niềm hạnh phúc!

“Tôi nghĩ báo ngày mai vừa ra, nhất định sẽ dẫn tới hiệu ứng liên đới mãnh liệt hơn, chắc chịu ảnh hưởng không chỉ là cá nhân Úy Nam Thừa, ngay tiếp theo đó cổ phiếu của khoa học kỹ thuật Úy Cốc cũng sẽ chịu ảnh hưởng chứ?” Phương Ngọc Dao tao nhã nhấp một ngụm Tequila sunrise.

“Ánh mắt của Phương tiểu thư thật đúng sắc bén, sẽ không phải đau lòng chứ?” Vũ Huệ cười đến rất vui vẻ. [email protected]

“Vũ tổng nói đùa, tôi chỉ cảm thán một chút mà thôi, xem ra trò chơi này càng ngày chơi càng hay, càng chơi càng lớn.” Phương Ngọc Dao cũng không dám đắc tội vị Vũ tổng này, đó là nhân vật lợi hại nổi danh!

Nghe nói, cũng chỉ có bạn trai của cô ta mới trấn áp được.


“Trò chơi mà, đương nhiên chơi được càng lớn càng kích thích!” Tiêu Nhụy Nhụy cười đến như một con chồn –– không có ý tốt.

Cô mặc kệ quá trình, chỉ muốn nhìn kết quả, cô chính là muốn nhìn thấy Thiên Ca Tuệ sống không được thoải mái, định rắc một chút gia vị trong cuộc sống hạnh phúc của cô ta, để cho cô ta cũng nếm thử một chút mùi vị của khổ sở.

Vũ Huệ tán thành nói: ‘Tôi càng ngày càng cảm thấy trò chơi này sẽ có giá trị vượt qua dự đoán ban đầu của chúng ta.”

“Vậy động tác của hai người nên nhanh lên, tôi sợ bên này thời gian kéo càng dài, sẽ càng lộ.” Phương Ngọc Dao sờ bụng, cười đến có thâm ý khác.

“Điểm này cô có thể yên tâm, thuốc mạnh đã phát huy tác dụng của nó, chỉ còn cần điểm xúc tác mà thôi, sẽ rất nhanh thấy hiệu quả.” Vũ Huệ lòng tin mười phần nói.

Cô tốn toàn bộ thời gian một buổi chiều thuyết phục cha giúp cô hoàn thành kế hoạch này, liệt kê từng quan hệ lợi hại bên trong ra.

Phải biết hiện giờ ở xã hội này, truyền thông lăng xê có ảnh hưởng vô cùng lớn, nhất là đối với một người đưa ra quyết định sách lược cho công ty, một khi truyền ra thanh danh không tốt gì, hơn nữa có người có lòng thêm mắm dặm muối, sẽ khiến cả công ty rơi vào trạng thái nguy cơ.

Đây chính là nguyên nhân mà Vũ Cường đáp ứng con gái, ông là thương nhân không hơn không kém, cái gọi là không gian không phải thương nhân, chính là đạo lý này, cho dù ông thật sự thưởng thức Úy Nam Thừa, nhưng công ty của người ta làm được lớn hơn công ty của ông là sự thật, làm sao ông có thể bỏ qua cho một cơ hội phản kích tuyệt vời như vậy?

Cho nên, ông quyết định nghe theo con gái, dù sao “Vũ Huy” sớm muộn gì cũng là của con bé.


Sáng sớm hôm sau, các tiệm báo lớn bị cướp đoạt mua hết sạch, hoàn toàn nổ tung, từ con em cao cấp, đến dân chúng bình thường, toàn bộ đều đang bàn luận về Úy Nam Thừa tiên sinh tổng giám đốc điều hành của khoa học kỹ thuật “Úy Cốc”.

Trên trang đầu có hai bức hình: Một là phóng viên trộm chụp được hình Phương Ngọc Dao từ khoa phụ sản ra ngoài, trong tay còn cầm hóa đơn, mặc dù hơi mơ hồ, nhưng đoán được là giấy xác nhận mang thai của bác sỹ. Mà Phương Ngọc Dao cũng chứng minh mình quả thật mang thai sáu tuần, đứa bé là của Úy Nam Thừa.

Trong một bức hình khác, cô khóc lóc vô cùng thảm thiết, công bố mình có thể không cần bất cứ danh phận gì, chỉ cầu nhà họ Úy có thể giơ cao đánh khẽ, cho phép cô sinh hạ đứa bé này. 

Đây là tâm kế như thế nào! Đây cũng có thể tạo ra hiệu ứng liên đới như thế nào! Đầu óc của Vũ Huệ quả thật không đơn giản, một mũi tên hạ hai con chim! Vừa làm tổn thương Thiên Ca Tuệ, rồi lại tạo thành tổn thất không thể lường được với khoa học kỹ thuật Úy Cốc.

Bên trong phòng làm việc của tông giám đốc khoa học kỹ thuật “Úy Cốc”, Úy Nam Thừa ném tở báo buổi sáng lên người Nam Cung Mạch, lạnh giọng hỏi, “Đây là xảy ra chuyện gì? Không phải cậu nói đã giải quyết xong sao? Tại sao vẫn xuất hiện bài báo thái quá như vậy?! Hoàn toàn là vu cáo nói xấu trắng trợn!”

Nam Cung Mạch vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy tổng giám đốc nổi giận lớn như vậy, lau mồ hôi trên trán nói, “Úy tổng, tối hôm qua tôi quả thật đã nói chuyện xong với Bình tiên sinh tổng biên tập của tòa soạn báo, anh ta đã đồng ý rồi, không ngờ sáng này lại giở quẻ.”

“Giở quẻ? Vậy thì tôi để cho tòa soạn báo của anh ta đóng cửa luôn! Cậu làm thỏa đáng ngay lúc này cho tôi!” Úy Nam Thừa sắp tức đến bể phổi rồi, Phương Ngọc Dao! Cô thật sự có bản lĩnh!

Nói cô sẽ đạt được ảnh hậu Kim Mã vẫn còn coi thường cô rồi! Tôi thấy ảnh hậu Oscar không phải cô thì còn là ai! Thật đúng là diễn đủ giống!

Ba phút sau, Nam Cung Mạch lại gõ cửa đi vào.

“Úy tổng, Bình tiên sinh tắt máy, điện thoại bàn cũng không tìm thấy anh ta.”


Tròng mắt thâm thúy của Úy Nam Thừa nheo lại, lộ ra tín hiệu nguy hiểm, tắt máy? Chạy được hòa thượng chứ không chạy được miếu!

“Đi thăm dò tài sản tòa soạn báo, chuẩn bị thu mua!”

“Nhưng mà, tình thế bây giờ của chúng ta rất không tốt, nếu như mạnh mẽ thu mua, chỉ sợ trên web sẽ xuất hiện rất nhiều bài viết bất lợi cho chúng ta, đến lúc đó sợ rằng sẽ ảnh hưởng đến cổ phiếu của công ty...” Nam Cung Mạch vẫn nói ra lo lắng trong lòng mình.

Đúng lúc ấy, điện thoại di động của Úy Nam Thừa vang lên, a Dần gọi điện thoại tới.

“Tôi biết rồi, cậu đi ra ngoài trước đi.”

Nam Cung Mạch khom người rời đi, cú điện thoại này chỉ sợ là Cốc tổng gọi tới, cũng chỉ có Cốc tổng mới có khả năng khuyên được Úy tổng, haizzz...

Úy Nam Thừa mở trò chuyện video, đầu bên kia tròng mắt màu lưu ly của a Dần trợn lên nhìn tới.

【Nam Nam à! Cậu khi nào lại tòi ra một đứa con riêng vậy! Rất không coi trọng bạn bè, cũng không nói một tiếng cho tôi biết! 】

“Hiện giờ tôi không có tâm tình gây lộn với cậu.” Úy Nam Thừa tức giận trả lời.

【Vậy gần đây cậu kết thù với ai hả? 】 Cốc Châu Dần thu vẻ mặt đùa giỡn lại, rất nghiêm túc hỏi.

“Không có.” Anh luôn chủ trương làm việc theo nguyên tắc thêm một người bạn dù sao cũng mạnh hơn thêm một kẻ địch, làm sao có thể tự dưng cho mình thêm kẻ địch đây?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui