Chỉ chốc lát, nơi cổng chính dần dần yên ổn lại, Cố Bảo Bảo cũng bình tâm trở lại, cảm giác mình thật tức cười.
Hắn không nhận ra cô, không phải là điều cô mong đợi hay sao?
Có lẽ, cô rơi lệ chỉ vì tức cảnh sinh tình thôi, trước đây khi cô còn mập cũng chưa từng thấy hắn cư xử cẩn thận che chở với cô minh tinh kia như hôm nay, một nửa cũng không có.
Nhưng, giữa bọn họ không phải đã chấm dứt rồi sao? Vì cái gì cô còn để tâm những cái này?
Xóa đi nước mắt trên mặt, cô đeo kính đen lên, sửa sang lại quần áo rồi bước vào tòa nhà.
Bộ hậu cần gồm ba người, chủ quản, cô gái tên Tiểu Lam với cô.
Công việc của cô là mỗi ngày kiểm tra số lượng tiêu hao thặng dư, lập ra kế hoạch mua sắm, mặt khác nếu các bộ môn khác trong công ty cần thứ gì, cũng thuộc phụ trách mua sắm của cô.
Tiểu Lam chịu trách nhiệm sắp xếp hội nghị và phân phối nhân công, nhìn như đơn giản nhưng công việc cực kỳ vặt vãnh, làm cho hai cô đều cực kỳ bận bịu.
Giống như bây giờ, cô và Tiểu Lam tranh thủ nhàn rỗi uống cà phê trong phòng làm việc, có lẽ đây là lần đầu tiên thư giãn trong cả tuần đầu tới đây làm.
"A, mệt thật đấy." Tiểu Lam vừa vặn cổ, vừa than phiền, "Mấy vị đứng đầu công ty đúng là keo kiệt, tuyển thêm nhiều người sẽ chết à!"
Mấy ngày nay hội nghị rất nhiều, thật làm cô mệt chết, Cố Bảo Bảo cười thản nhiên.
Bộ hậu cần này so với hắn sử dụng trước kia đã nhiều hơn rồi!
Không, cô sao lại nhớ tới hắn! Cô lắc đầu, buộc bản thân đè nén tư tưởng.
Tiểu Lam uống một hụm cà phê, lo lắng nói: "Bây giờ đã hai giờ rồi, ông trời ơi, lúc nào xảy ra chuyện cũng được, ngàn vạn lần đừng xảy ra vào hôm nay nha!"
Bộ dạng hốt hoảng của cô làm Cố Bảo Bảo trong lòng khẽ động, "Tiểu Lam, em sao thế? Sao mà khẩn trương vậy!"
"Chị không biết à!" Cô đẩy đẩy kính mắt, "Họp ban giám đốc lúc ba giờ chiều, người chủ trì là thái tử gia, nghìn vạn lần không thể qua loa!"
"Thái tử gia?"
"Đúng vậy!" Tiểu Lam nhìn bốn phía, sau khi xác định không có ai, mới thần thần bí bí nói với cô: "Chính là đứa con trai không biết mẹ là ai của tổng giám đốc, là một thiên tài nhi đồng siêu cấp đó, tổng giám đốc có ý cho cậu bé ấy tiếp nhận công ty, cho nên từ bây giờ đã cho cậu ấy thử chủ trì họp ban giám đốc rồi. Đây chính là bồi dưỡng sớm đó!"
Cô ấy nói là... Hoan Hoan sao?
Nhất định là vậy rồi, năm năm qua không hề có được chút tin tức gì là hắn kết hôn sinh con cả.
"Tiểu Lam!" Cố Bảo Bảo hỏi: "Em nói có phải Hoan... thái tử gia một mình chủ trì cuộc họp?" Không có tổng giám đốc ở bên cạnh sao?!
"Rất kinh ngạc phải không," Tiểu Lam rất hiểu sự kinh ngạc khi lần đầu tiên cô nghe tin này, "Yên tâm, không lâu sau chị sẽ quen thôi mà. Khoan hãy nói, thái tử gia mặc dù còn nhỏ, mới bắt đầu chủ trì cuộc họp thật đúng là có hình có dạng đó!"
Nói rồi, cô liền ôm lấy mấy thứ ra ngoài.
Nhưng còn chưa ra khỏi phòng làm việc lại nghe Cố Bảo Bảo gọi cô: "Tiểu Lam, chờ đã!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...