Chương 96: Bức bách
Tư Kình Vũ một đường đuổi theo đến, đuổi theo Văn Vi đến ngã tư, hắn cầm tay Văn Vi kéo cô bước đi: “Anh đưa em trở về!”
Văn Vi không chịu đi, cô không muốn tranh chấp trên đường với hắn, lại tràn ngập thất vọng đối với hắn. “Kình Vũ, anh để cho em yên tĩnh một chút có được không?”
“Văn Vi, mọi chuyện không phải như em nghĩ đâu!” Tư Kình Vũ không biết nên giải thích như thế nào, hắn cảm giác bất lực, nhưng một lần nữa, hắn vẫn muốn hẹn Nhan Nghiên. Hắn thật ra làm sao vậy, chính hắn cũng không đoán được bản thân mình.
Văn Vi biết, nếu không nói rõ ràng, Tư Kình Vũ sẽ không để cô đi. Cô nói: “Kình Vũ, xe của anh ở đâu, chúng ta lên xe của anh nói chuyện.”
Tư Kình Vũ có đôi khi rất là bất lực đối với lý trí của Văn Vi, máu của cô có vẻ lạnh hơn so với những người khác một chút, bất cứ lúc nào, cô cũng đều có thể giữ bình tĩnh và lý trí như vậy. Nhưng là Văn Vi đúng, hai người bọn họ không thích hợp cãi nhau nơi công cộng.
Trở lại xe hắn ngồi, Văn Vi vẫn cười nói với hắn: “Tốt lắm, bây giờ em nghe anh giải thích.”
Tư Kình Vũ nhìn Văn Vi cười với mình, nụ cười dịu dàng mà bao dung, từ khi hắn biết Văn Vi tới nay, cô vẫn cười như vậy đối với hắn. Bất luận cô gặp phải chuyện gì, hay là hắn gặp phải chuyện gì. Từ lâu, hắn rất muốn biết, dưới khuôn mặt tươi cười của Văn Vi rốt cuộc là cái gì? Đối diện với khuôn mặt tươi cười, hắn không thể nói dối, cũng không có ý định biên soạn một lời nói dối. Hắn nói: “Đúng vậy, anh đã nói dối. Ngay từ đầu không có vị khách nào cả, anh hẹn Nhan Nghiên, nói dối em.”
“Anh thích cô ta?” Văn Vi hít một hơi, cô đã hy vọng biết bao Tư Kình Vũ gạt cô, cho dù là tìm một cái cớ tồi. Ít nhất Tư Kình Vũ như vậy, làm cho cô có thể cảm giác được hắn quan tâm cô.
“Đương nhiên không!” Tư Kình Vũ tức khắc thốt ra, bản năng hắn phủ nhận chuyện này sao có thể. Hắn có tình cảm như vậy với Nhan Nghiên, sẽ chỉ làm cho hắn cảm thấy đây là chuyện thật đáng buồn cười. Làm sao hắn có thể thích Nhan Nghiên cơ chứ. Một cô gái đầy mưu tính, một cô gái có ý đồ không tốt.
“Anh không thích cô ta, sao lại vì hẹn cô ta mà gạt em? Anh không thích cô ta, sao lại lần lượt chịu sự dụ dỗ của cô ta, anh biết rõ, cô ta chính là cố ý mà?” Văn Vi không muốn tiếp tục giả bộ, điều muốn nói đều nói hết.
“Anh…” Hắn không trả lời được, chẳng lẽ hắn phải nói hắn có dục vọng đối với Nhan Nghiên sao? Hắn không thể nói, nhưng mà hắn thích Nhan Nghiên, không thể nào! Tư Kình Vũ hắn có thể thích bất kỳ phụ nữ nào, nhưng không thể là Nhan Nghiên.
“Còn có một vấn đề, Tư Kình Vũ, em hy vọng anh có thể thành thật nói cho em biết.” Văn Vi rất hiểu Tư Kình Vũ, chỉ sợ hắn ngay cả lòng mình cũng chưa hiểu biết rõ ràng. Quên đi, cô cần gì phải buộc hắn để ý rõ ràng! “Đứa con của Nhan Nghiên có phải là của anh hay không?”
Sắc mặt Tư Kình Vũ vô cùng biến đổi, sao Văn Vi lại hỏi vấn đề như vậy. Quá hoang đường cũng quá buồn cười! Hắn tức khắc phủ nhận: “Văn Vi, sao em lại nghĩ như vậy! Anh chưa từng phát sinh quan hệ với Nhan Nghiên, làm sao có thể có một đứa con trai! Nhan Tử Hằng tuyệt đối không thể là con anh!”
Văn Vi cũng nghi hoặc, lời nói của Tư Kình Vũ có thể tin tưởng, tuyệt không phải là lời nói dối. Chẳng lẽ thực sự mình đã hiểu lầm rồi sao? “Anh nói Nhan Tử Hằng không phải con anh, vì cái gì hai người lại có bộ dạng giống nhau? Hơn nữa anh còn quan tâm nó như vậy, lần trước còn liều mình cứu nó.”
“Chẳng lẽ anh cứu nó thì nó phải là con anh sao?” Trong lòng Tư Kình Vũ trào lên một tình cảm là lạ, không thể nói rõ ràng. Thậm chí, trong đầu hắn hiện ra một điều nghi hoặc, Tử Hằng thật sự không phải là con hắn sao? Lập tức hắn lại quyết định phủ nhận, hắn chưa từng có quan hệ với Nhan Nghiên, làm sao có thể có con. “Văn Vi, tin tưởng anh, Nhan Tử Hằng không phải con anh!”
Văn Vi biết, Tư Kình Vũ ở chuyện quan trọng sẽ không nói dối với mình. Cô cười khổ: “Kình Vũ, anh có thể đáp ứng em một chuyện không! Trước kia, em cũng không có yêu cầu anh làm cái gì, bây giờ, anh có thể đáp ứng em một chuyện không.”
“Em nói đi!” Nhìn thấy Văn Vi như vậy, hắn thật sự không đành lòng, rất muốn ôm cô. Chỉ là tay chân giống như đều cứng ngắc, hắn chỉ có thể ngồi yên một chỗ nhìn cô.
“Rời xa Nhan Nghiên một chút”. Giọng điệu Văn Vi như là khẩn cầu nhưng không thể cự tuyệt, tay cô đặt lên trên tay hắn: “Kình Vũ, anh biết không? Em hiện tại rất bất an, em không hiểu anh đang suy nghĩ gì! Trước kia anh chưa bao giờ nói dối em, em tin tưởng bên cạnh anh có rất nhiều phụ nữ xinh đẹp thông minh như Nhan Nghiên, anh chưa từng bị hấp dẫn, vì sao đối với Nhan Nghiên anh lại không thể chống đỡ được! Chúng ta vốn sẽ kết hôn, nhưng mà anh đột nhiên muốn trì hoãn hôn lễ, em thật sự không biết phải làm sao bây giờ!”
“Anh trì hoãn hôn lễ là bởi vì hiện giờ công ty đang có mấy hạng mục lớn gấp rút, thật sự không rút ra được. Hơn nữa mẹ anh cũng cho rằng, tạm thời không nên kết hôn. Văn Vi, em là hôn thê của anh, chúng ta nhất định sẽ kết hôn, hiện tại chính là vấn đề thời gian.” Tư Kình Vũ trả lời Văn Vi vấn đề thứ nhất, vấn đề thứ nhất hắn có đầy đủ lý do.
Văn Vi nở nụ cười: “Kình Vũ, em quen biết anh không phải một hai năm, chẳng lẽ em còn không hiểu anh hay sao? Nếu Tư Kình Vũ anh muốn làm bất cứ chuyện gì, cho dù có trở ngại cũng sẽ không làm khó được anh. Mẹ anh chưa bao giờ là cái cớ của anh, công ty càng sẽ không. Lý do thật sự là trở ngại gì, anh có muốn kết hôn với em không?”
Tư Kình Vũ như đông cứng người, Văn Vi quả thật rất hiểu hắn. Mỗi câu đều của cô đánh trúng tâm hắn, chặt chẽ chụp mũ hắn. Hắn có thể lấy rất nhiều cớ, có thể gạt được chính mình, có thể gạt được mọi người, chỉ là không lừa được Văn Vi – người rất hiểu rõ hắn.
“Kình Vũ, anh còn yêu em sao?” Văn Vi lúc này rơi nước mắt, cô không định nói những lời này với Kình Vũ, cô nói những lời này, kết quả cuối cùng chính là dồn ép bọn họ. Nhưng nếu cô ôm những khúc mắc đó sống cùng hắn, thậm chí về sau thật sự kết hôn, như vậy là lừa mình dối người, cuối cùng vẫn là hai người đau khổ.
“Anh đương nhiên yêu em!” Tư Kình Vũ không chút do dự nói. “Được rồi, nếu em cảm thấy anh chậm hôn ước là lấy cớ, vậy chúng ta lập tức kết hôn.”
Văn Vi lắc đầu, không ngừng lắc đầu: “Không cần, Kình Vũ, không cần! Đây rốt cuộc không phải vấn đề của em, anh không có cách nào đáp ứng em, về sau rời xa Nhan Nghiên, đúng không?”
Lòng Tư Kình Vũ nhất thời rối loạn, rời xa Nhan Nghiên! Hắn có thể không chút do dự đáp ứng Văn Vi, nhưng lúc này, phát hiện kia đối với hắn mà nói, thật sự chính là chuyện khó khăn nhất.
“Kình Vũ, anh có nghĩ tới hay không, nếu anh không đáp ứng em, chúng ta có thể không thể tiếp tục được nữa! Trong thế giới của chúng ta, không thể có người thứ 3!” Văn Vi nhẹ nhàng lau nước mắt, “Em nghĩ chúng ta cần cho nhau thời gian để suy nghĩ kỹ càng một chút, em muốn một mình yên tĩnh một chút, sẽ tự bắt xe về!” Văn Vi không đợi hắn trả lời, đã mở cửa xe đi xuống.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...