Đến trưa, trên internet lại xuất hiện thông tin Tư đại tiểu thư đã bắn chết người tại giáo đường Thái Lan. Tư đại tiểu thư đã bị bắt nhưng do Tư tổng mua chuộc nhân chứng nên Tư đại tiểu thư thoát khỏi việc bị khởi tố. Truyền thông tập trung chỉ trích Tư đại tiểu thư sát nhân còn Tư đại tổng tài coi thường pháp luật, biết luật mà còn phạm pháp.
Tầng một toà nhà Thao Thiết bị phóng viên bao vây, tất cả đều chờ người trong cuộc đến để phỏng vấn. Chuyện Tư Kình Vũ thu mua nhân chứng chỉ có vài người biết, luật sư của hắn và nữ tu sĩ kia. Nếu nữ tu sĩ nói mình nhận hối lộ để sửa lời khai thì phẩm đức của cô ta sẽ bại lộ, có thể còn bị giam vào ngục. Luật sư kia lại càng không thể, bởi vì họ có quan hệ lợi ích sâu đậm.
Tư Kình Vũ lập tức nghĩ đến một người khác cũng biết chuyện này, chính là Nhan Nghiên. Hắn nhớ cô biết rõ, nhưng cũng không phản ứng gì. Thực sự Tư Kình Vũ không muốn tin Nhan Nghiên đã làm chuyện này. Hắn cứ nghĩ rằng, sau buổi tối vừa rồi, bọn họ không còn gì giấu giếm nhau nữa, vì vậy, giờ nghĩ đến khả năng này khiến lồng ngực Tư Kình Vũ vô cùng đau đớn.
Nhan Nghiên đã đến công ty từ sớm, cũng biết tin. Khi nhìn thấy những tấm ảnh kia, người đầu tiên cô nghĩ đến chính là Vương Đồng. Cô gọi điện cho Vương Đồng, đúng lúc cô ta cũng muốn gặp Nhan Nghiên. Vì thế hai người hẹn nhau ở cầu thang tầng ba mươi.
“Những bức ảnh kia có phải do cô tung ra?” Nhan Nghiên không tưởng tượng nổi Tư Lập Hạ nhìn thấy những bức ảnh kia thì sẽ suy sụp thế nào. Hiện giờ tinh thần Lập Hạ mới tạm ổn định, người tung ra những tấm ảnh này có vẻ muốn lấy mạng cô ấy.
“Tôi đoán thế nào cô cũng hỏi tôi câu này” Vương Đồng cười nhạt, “Tôi đoán hiện giờ Tư tổng muốn hỏi cô nhất, cũng là câu này, đúng không?”
“Thậ là cô!” Đến giờ Nhan Nghiên cảm thấy hoàn toàn chán ghét Vương Đồng. Người đàn bà này là một quả bom hẹn giờ, ai cũng không thể đoán được sau một phút cô ta sẽ làm ra chuyện gì, “Vương Đồng, cùng là phụ nữ với nhau, chẳng lẽ cô không biết những tấm ảnh này có thể làm chết người?”
“Ồ, hoá ra cô và Tư đại tiểu thư có tình cảm sâu sắc như vậy, còn rõ ràng lo lắng cho cô ta như vậy.” Trước sự lo lắng của Nhan Nghiên, Vương Đồng có vẻ bình tĩnh hơn nhiều, “Nhan Nghiên, cô đã quên mục tiêu của mình, kẻ thù của cô là ai rồi à?”
“Chuyện này không liên quan đến cô!” Nhan Nghiên cực kỳ chán ghét bộ dạng hiện giờ của Vương Đồng, thẳng thắn châm chọc cô ta, “Cô đúng là kẻ điên, người có lỗi với cô là Tống Ngọc San, không phải Tư Lập Hạ, cô dựa vào cái gì mà đối xử với cô ấy như vậy?”
“Nhan Nghiên, có lẽ cô không muốn hợp tác với tôi nữa!” Vương Đồng làm như không nghe thấy lời chỉ trích của Nhan Nghiên, chỉ cười cười hỏi. “Có điều tôi phải nói cho cô, những tấm ảnh này không phải do tôi tung ra, tôi đã nói rồi, chỉ cần là người có ý muốn đối phó với Tư gia, muốn kiếm được mấy bức ảnh này chẳng có gì khó khăn cả.”
Nhan Nghiên sửng sốt, không biết có nên tin lời Vương Đồng vừa nói hay không, nhưng thật sự cô muốn cắt đứt quan hệ với cô ta. Người đàn bà này vốn không muốn hợp tác với cô mà chỉ muốn lợi dụng cô. “Cô đã nói vậy, tôi cũng không nhiều lời nữa, Vương Đồng, từ giờ về sau cô một mình làm việc, quan hệ hợp tác của chúng ta cắt đứt ở đây. Cô cứ việc làm chuyện cô muốn, tôi tiếp tục trả thù, không ai liên quan đến ai. Còn nữa, mong cô đừng dùng thủ đoạn gì, tin tôi đi, tôi cũng nắm được không ít điểm yếu của cô đâu.” Nhan Nghiên nói xong, không chờ Vương Đồng trả lời liền bỏ đi.
Vương Đồng thu lại nụ cười, cô ta biết rõ điểm yếu bị Nhan Nghiên nắm được là gì. Cô ta nắm chặt tay, Nhan Nghiên là một cái gai trong mắt, nếu có cơ hội nhất định phải nhổ ngay lập tức.
Đến chiều, Nhan Nghiên xem tin tức mới, sắc mặt lập tức thay đổi. Chuyện vừa qua cô là người biết rõ nhất, nhưng chuyện vừa xảy ra đã bị lộ ra ngoài, có phải quá nhanh không. Người đang ẩn nấp trong bóng tối quá lợi hại, dường chuyện gì xảy ra cũng đều biết hết.
Vừa nghĩ đến đây, điện thoại nội bộ vang lên, lòng Nhan Nghiên trầm xuống. Đúng như Vương Đồng nói, chuyện này xảy ra, người Tư Kình Vũ nghĩ đến đầu tiên chính là cô. Không hiểu sao lồng ngực cô âm ỉ đau, Tư Kình Vũ rốt cuộc cũng không tin tưởng cô.
Nhan Nghiên nhận điện thoại, đầu dây bên kia đúng là Tư Kình Vũ. Giọng hắn lạnh lùng: “Lên phòng anh ngay.”
Nhan Nghiên đã chuẩn bị tâm lý, nhưng nghe được lời này, lồng ngực vẫn là không nén được đau đớn. Cô trả lời rồi bước vào thang máy đi lên tầng trên.
Tư Kình Vũ cũng không muốn vội vàng định tội Nhan Nghiên, ảnh chụp và tin tức ở Thái Lan liên tiếp bị lộ ra ngoài, tốc độ này giống việc làm của một người. Việc mấy tấm ảnh được gửi đến từ lần trước, Nhan Nghiên đã nói vô cùng nghiêm túc cho hắn biết chuyện này không liên quan đến cô. Theo như tính cách quật cường của cô, cô sẽ không dùng những bức ảnh này, nếu tin tức và ảnh chụp là cùng do một người tung ra, như vậy không thể là Nhan Nghiên.
Nhan Nghiên bước vào phòng, Tư Kình Vũ đang nghe điện thoại, vừa thấy cô đến cũng vừa đúng lúc nói chuyện xong. Hắn trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, nói: “Lần trước em nói em đã nhìn thấy những tấm ảnh này? Em nhìn thấy ở đâu?”
Nhan Nghiên chăm chú nhìn hắn: “Không phải chuyện gì Tư tổng cũng biết hết? Vì sao còn muốn hỏi em?”
Vừa nghe Nhan Nghiên nói Tư Kình Vũ liền hiểu rõ, Nhan Nghiên lại phòng thủ với hắn. Kỳ thực không cần hỏi Tư Kình Vũ cũng đoán được, người cho Nhan Nghiên xem những tấm ảnh này là Vương Đồng. Nhưng với những tài liệu hắn điều tra thì chuyện này lại không liên quan đến Vương Đồng. “Nhan Nghiên, anh đang hỏi em, em có phải nên phối hợp một chút không!”
“Tư tổng còn muốn hỏi gì nữa? Ý anh là em đem chuyện ở Thái Lan tiết lộ ra bên ngoài, vì em là người không từ thủ đoạn, ảnh chụp cũng là do em tung ra ngoài, đúng không?” Nhan Nghiên nói về sau có chút run run, nhưng khoé miệng lại cười cười, “Hiện giờ Tư tổng có thể nói cho em biết, anh định xử lý em như thế nào không?”
“Anh có nói là em làm sao? Nhan Nghiên, em đừng quá kích động.” Từ ánh mắt của cô, Tư Kình Vũ biết chuyện này không liên quan đến cô. Kỳ thực chính hắn cũng không nhận ra, bản thân hắn đã có thêm vài phần tin tưởng cô hơn.
“Anh chỉ muốn biết rõ sự thật, em đã nói em không làm chuyện này, anh sẽ tin em.”
Đến lượt Nhan Nghiên hoá đá, cô đã nghĩ rằng Tư Kình Vũ sẽ dùng nhiều từ ngữ để buộc tội cô, nhưng Nhan Nghiên thật không ngờ hắn lại nói hắn tin cô. Muốn Tư Kình Vũ tin cô, chỉ sợ là việc khó khăn nhất trên đời! “Anh, vì sao lại tin em, em đã nói, em muốn đối phó với Tư gia.”
“Người em muốn đối phó chính là Tư Kình Vũ, đúng không? Em có thể liều mạng cứu Lập Hạ thì làm sao em lại làm chuyện tổn thương đến nó?” Tư Kình Vũ nhìn Nhan Nghiên, bỗng chốc lòng hắn ấm lại. Lập Hạ đã từng nói với hắn Nhan Nghiên đã cứu mình như thế nào. Sự sống chết ở ngay trước mặt, chỉ có bản năng trỗi dậy, tình huống như vậy, không ai có thể đem ra đùa giỡn được.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...