Cục Cưng Có Chiêu


Lam Tử Thất vô cùng đau lòng cho Thẩm Hạ Lan.

Thẩm Hạ Lan cũng không từ chối, sau khi nằm xuống liền nhắm mắt lại, nhưng lần này làm thế nào cũng không ngủ nỗi.

Ly hôn bắt buộc phải làm, nhưng cô phải nói với bọn nhỏ thế nào?
Bọn chúng và Diệp Ân Tuấn ở bên nhau rất tốt, lúc này nếu như nói cho bọn chúng rằng mình và ba bọn chúng li hôn, thể chất và tinh thần bọn nhỏ có bị ảnh hưởng không?
Thẩm Hạ Lan khó chịu trong lòng, nhưng vẫn lo lắng những chuyện này.

Sau khi Tiêu Niệm Vi ngủ đủ thì thức dậy, vì công ty có chuyện nên Lương Thiệu Cảnh đã đi ra ngoài trước.

Cô cho người đi xem Thẩm Hạ Lan và Lam Tử Thất đã tỉnh chưa, sau đó cùng bọn họ ăn cơm.

Thẩm Hạ Lan bây giờ cũng không có khẩu vị ăn cơm, cũng không muốn để Tiêu Niệm Vĩ hỏi thăm điều gì nên dứt khoát vờ ngủ.

Lam Tử Thất hiểu cô, nên trực tiếp đi ra ngoài, nói Thẩm Hạ Lan đã hết sốt, vẫn còn đang nghỉ ngơi, hai người phụ nữ liền ra ngoài đi ăn cơm.


Sau khi Thẩm Hạ Lan ngồi xuống, dùng di động soạn thảo một bản ly hôn, sau đó lên mạng tìm một luật sư, thuê anh ta làm luật sư đại diện, gửi hợp đồng li hôn cho Diệp Ân Tuần.

Tài sản nhà họ Diệp, cô không muốn một đồng nào.

Phía bên bọn nhỏ, cô muốn Diệp Ân Tuấn tạm thời giấu bọn chúng, chờ đến khi bọn chúng lớn rồi nói.

Thẩm Hạ Lan biết, đời này còn muốn moi tim mổ phổi yêu một người đàn ông như vậy là điều tuyệt đối không thể.

Sau khi cô làm xong những việc này, Lam Tử Thất cũng bưng đồ ăn tiến đến.

“Bác sĩ Tiêu đi đến bệnh viện, để chúng ta hoạt động tự do.

Nhanh ăn đi, đều là những món cậu thích ăn.

“Tớ không có khẩu vị gì.”
Thẩm Hạ Lan có chút khó chịu nói: “Tử Thất, để Lam Dũng ở lại đây cậu yên tâm không?”
Tay Lam Tử Thất hơi động một chút.

“Cậu muốn đi?”
“Ừm, tớ không muốn gặp lại anh ấy nữa.”
“Nhưng cậu cũng không nghe anh ta giải thích sao?”
“Không có gì để giải thích cả.

Tớ đã nói, anh ấy cũng đã nói.


Còn nguyên nhân thì anh ấy không chịu nhiều lời, vậy thì không hỏi.

Từ nay về sau đường ai nấy đi, mạnh ai nấy sống.”
Giọng nói của Thẩm Hạ Lan khàn lợi hại.

Cô muốn giãy dụa đứng dậy, Lam Tử Thất vội vàng đỡ.

“Có lẽ giữa hai người có hiểu lầm.”
“Hiểu lầm thì có thể giải thích, nhưng thái độ của anh ấy rất kiên quyết, không muốn nói cũng không chịu nói.

Nếu đã như vậy tớ cũng không hỏi.

Đúng lúc, chúng ta chạy qua con đường này thử xem có thể mở công ty điện ảnh và truyền hình ở bên này không.”
Thẩm Hạ Lan khiến Lam Tử Thất dừng lại một chút, sau đó hỏi: “Thật sự muốn tự mình mở công ty điện ảnh và truyền hình sao? Nếu cậu li hôn với Diệp Ân Tuần, sẽ không có nhiều điều kiện thuận lợi như bây giờ.

Mở công ty truyền hình và điện ảnh sẽ rất khó khăn, bây giờ cậu còn mang thai, Hạ Lan, tớ cảm ta cảm thấy tớ phải rèn luyện lại, cậu cũng không cần phải gấp gáp mở công ty điện ảnh và truyền hình như vậy, chúng ta đều hoãn lại một chút đi.”
“Tớ đã nghĩ thông rồi!”
Mặc dù Thẩm Hạ Lan chỉ nói vài chữ, nhưng Lam Tử Thất biết người phụ nữ này một khi quật cường, mười con trâu cũng kéo không lại được.


Cũng tốt.

Tình cảm bị tổn thương, cứ để công việc bù đắp vào vết thương trong lòng đi.

Có lẽ khi thật bận rộn, Thẩm Hạ Lan cũng sẽ không nhớ nồi chuyện tình cảm nữa.

Lam Tử Thất nhẹ gật đầu, đến phòng của Lam Dũng dặn dò vài câu sau đó đỡ Thẩm Hạ Lan rời khỏi nhà họ Lương.

Thẩm Hạ Lan để lại tin nhắn cho Tiêu Niệm Vi, cảm kích sự giúp đỡ của cô ta, và nói mình có việc gấp cần phải xử lý nên tạm thời rời đi.

Bây giờ cô rất cần tiền, nhưng lại không muốn một đồng nào của nhà họ Diệp, phải làm sao bây giờ?
Thẩm Hạ Lan đột nhiên nhớ tới căn nhà của ba mẹ Thẩm.

Có lẽ cô nên tìm Thẩm Niệm Niệm..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui