Bác sĩ của viện điều dưỡng đều đang cấp cứu cho Thẩm Nghê Nghê, mà bên phía của bà cụ Diệp thì lại đang gấp rút, đúng lúc này Mike dẫn theo bác sĩ chạy tới.
“Có chuyện gì vậy?”
“Cậu đúng là cơn mưa đúng lúc!”
Diệp Ân Tuấn vội vàng nói tình huống của bà cụ Diệp cho anh ta biết.
Bác sĩ làm kiểm tra sức khỏe cho bà cụ Diệp lúc trước được gọi lên.
Bác sĩ nhìn thấy Mike thì khá là cung kính, thấp giọng nói: “Báo cáo kiểm tra sức khỏe của bà ấy đã có rồi, trong người có độc tố tích lũy quanh năm suốt tháng, mặc dù là đã lâu rồi không phát tác nhưng mà cơ thể vẫn có mối họa ngầm, lần hôn mê này có thể là do bởi vì mệt nhọc nên dẫn đến sức miễn dịch của cơ thể giảm xuống, từ đó đã dẫn phát ra căn bệnh làm yếu cơ thể, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức.”
“Nhờ bác sĩ.”
Hiện tại Diệp Ân Tuấn bị vây khốn, bốn bề thật sự là hận không thể chia mình ra làm tám mới có thể được.
Bác sĩ dẫn theo đoàn đội chữa bệnh đi vào trong phòng phẫu thuật, bắt đầu chữa trị cho bà cụ Diệp.
Mike kéo bả vai của Diệp Ân Tuấn qua, thấp giọng nói: “Biết là bây giờ anh không có tâm trạng nhưng mà đợi ở chỗ này cũng không có tác dụng gì, anh cũng không phải là bác sĩ, có rất nhiều chuyện anh không có cách nào làm chủ được.
Đi nào, đi lên sân thượng đi, chúng ta hút điếu thuốc.”
Quả thật là mấy ngày nay áp lực của Diệp Ân Tuấn rất lớn, bây giờ nghe thấy Mike nói như vậy thì để Tống Đình ở nơi này trông chừng anh và Mike đi lên trên sân thượng.
Gió ở trên sân thượng có hơi lớn, nhưng mà dường như Diệp Ân Tuấn lại không cảm nhận được.
Cuộc sống khoảng ba mươi năm trước anh không cần phải lo cái gì, muốn cái gì thì có cái đó, thuận buồm xuôi gió, nhưng mà kể từ khi năm năm trước Thẩm Hạ Lan và bé con xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cuộc đời của anh liền thay đổi.
Bây giờ cục diện lại bị động như vậy.
Mike đốt một điếu thuốc đưa qua.
Diệp Ân Tuấn cũng không chối từ, nhận lấy hít mạnh vào một hơi, sặc đến nỗi làm anh phải ho khan.
“Sao vậy, mấy năm không gặp đừng có nói với tôi là cai thuốc rồi đó nha?”
“Không có.”
Sau khi Diệp Ân Tuấn ho khan thì lại hít một hơi nữa.
Mùi vị nicotine làm cho tâm trạng của anh hơi hòa hoãn một chút.
Anh phun một ngụm khói ra, giống như là muốn phun hết những đau khổ phiền muộn ra bên ngoài.
Mike tự đốt cho mình một điếu thuốc, dựa trên một góc của sân thượng, nhìn bầu trời ở bên ngoài, thấp giọng nói: “Đường Trình Siêu bắt đầu hành động rồi.”
“Vậy à, tôi chỉ sợ là anh ta không hành động thôi.”
Diệp Ân Tuấn cười lạnh, nụ cười đó giống như là sứ giả câu hồn đến từ địa ngục.
Trước đó anh vẫn luôn rất cảm kích Đường Trình Siêu, nhưng mà bây giờ anh hận không thể chém Đường Trình Siêu làm muôn mảnh.
Cái tên dối trá ngụy quân tử.
Lại dám ra tay độc ác với Nghê Nghê như vậy, quả thật không thể tha thứ được.
Đương nhiên là Mike biết chuyện của Thẩm Nghê Nghê, anh ta vỗ vai của Diệp Ân Tuấn rồi nói: “Anh mang Thẩm Hạ Lan ra khỏi nhà họ Đường, sau khi Đường Trình Siêu trở về phát hiện tất cả những chuyện này, anh ta xử phạt có tất cả những người giúp việc.”
“Giết chết?”
Diệp Ân Tuấn lạnh lùng hỏi.
Mike lắc đầu nói: “Anh ta cũng không có quyết đoán lớn như vậy đâu, nhưng mà anh ta đã bán hết tất cả những người bọn họ vào Fallen Heaven.”
“Cái gì?”
Diệp Ân Tuấn cảm thấy bất ngờ.
Mike cười nói: “Thấy bất ngờ có đúng không? Tôi cũng cảm thấy bất ngờ nữa đó, anh ta cũng chỉ thực hiện giao dịch một lần với Fallen Heaven, thế mà lại có liên lạc với lại người của Fallen Heaven.
Diệp Tử, tôi có một loại trực giác người đứng sau Fallen Heaven có lẽ là có người của nhà họ Diệp bọn anh.”
“Không có khả năng!”
Diệp Ân Tuấn lập tức phủ nhận.
“Dân số nhà họ Diệp của chúng tôi ít ỏi, đời của ba tôi cũng chỉ có một mình ba tôi thôi, đến thế hệ của tôi, Nam Phương thì lại chết ở nơi đất khách quê người, tất cả những chuyện này đều nằm trong lòng bàn tay của tôi, chắc chắn là không có khả năng có người khác tiến vào.”
“Cũng chỉ là trực giác của tôi thôi, tôi điều tra chuyện của Minh Triết, có thể yên lặng không tiếng động mang một người từ Hải Thành đi còn không cho người khác điều tra ra bất cứ tin tức nào, tôi cảm thấy rất không có khả năng.
Huống hồ gì nhà họ Hoắc và nhà họ Tống cũng đã ra tay rồi, cả ba gia tộc đều liên thủ lại mà lại không tìm ra hành tung của một đứa bé.
Anh không cảm thấy nghi ngờ hả? Lại nói đến Đường Trình Siêu, mặc dù là Thẩm Hạ Lan mất tích làm cho anh ta rất tức giận, nhưng mà tại sao anh ta lại phải hợp tác với Fallen Heaven chứ, tôi cảm thấy anh ta muốn mua Thẩm Hạ Lan có thể là do một chuyện trùng hợp, nhưng mà hiện tại tôi có một loại cảm giác có lẽ đó cũng không phải là trùng hợp, mà đó chính là một mưu kế.”
Lời nói của Mike làm cho hai mắt của Diệp Ân Tuấn híp lại.
“Cậu nói là Đường Trình Siêu cùng với người của Hải Thành liên thủ lại cố ý mua Hạ Lan?”
“Tôi không có chứng cứ, chỉ là suy đoán như vậy thôi, không biết là có đúng hay không nữa.
Nhưng mà thật sự là không có manh mối gì hết, bối cảnh của Đường Trình Siêu rất phức tạp, không đơn thuần là người thừa kế của nhà họ Đường, hình như là anh ta có mối liên lạc với rất là nhiều người, ngay cả ông già nhà tôi mấy ngày nay cũng nói chuyện, kêu tôi là không được trêu chọc vào Đường Trình Siêu, có thể thấy được ông biết tôi đang giúp đỡ anh cho nên cố ý tạo áp lực cho tôi.”
Nghe thấy Mike nói như vậy, lông mày của Diệp Ân Tuấn nhíu lại một lần nữa.
“Đường Trình Siêu lại có bản lĩnh để ba của cậu tạo áp lực cho cậu?”
“Bất ngờ lắm đúng không? Tôi cũng thật sự rất bất ngờ luôn đó, trước đó tôi chỉ cảm thấy anh ta cũng chỉ là một thương nhân bình thường thôi, chẳng qua cũng chỉ là sự nghiệp của gia tộc phát triển tương đối lớn ở nước Mỹ, hiện tại xem ra quả thật không phải là như vậy.”
“Đúng vậy, nếu như không có bối cảnh thì một gia tộc từ trong nước ra nước ngoài sao lại có thể đứng vững ở nước ngoài được chứ?”
Diệp Ân Tuấn giống như cũng đã tìm ra được một tia manh mối, nhưng nó cũng chỉ mới lóe lên không bắt lại được cái gì hết.
Hai người đều hít một hơi thuốc thật sâu, tâm trạng đều có chút nặng nề.
Mỗi một chuyện giống như sương mù, làm cho người ta nhìn không rõ, nếu như không làm rõ tất cả chuyện này, đừng nói là về nước, cho dù ở nước Mỹ thì đoán chừng cũng không có chỗ cho bọn họ dung thân.
Nếu như chỉ có một mình Diệp Ân Tuấn thì cũng thôi đi.
Bây giờ phía sau của anh vẫn còn có Thẩm Hạ Lan, còn có bà cụ Diệp, còn có Thẩm Nghê Nghê, đang có rất nhiều người cần sự bảo vệ của anh, cho nên anh nhất định phải làm cho rõ một vài chuyện.
“Tôi nghĩ là nên ra tay với nhà họ Đường rồi.”
Diệp Ân Tuấn hút điếu thuốc ở trong tay xong, đột nhiên mở miệng nói.
“Hả?”
Mike hơi kinh ngạc.
“Anh ra tay với nhà họ Đường? Không phải là anh đã cho các thế lực ở nước Mỹ rút lui hết rồi hả?”
Diệp Ân Tuấn cười lạnh nói: “Thế lực ngoài sáng đã rút lui, hiện tại nhà họ Đường đã phá vỡ hiệp ước trước, chẳng lẽ còn muốn tôi phải tuân thủ như quân tử? Bây giờ tôi chỉ cần có chứng cứ Đường Trình Siêu mua Thẩm Hạ Lan từ Fallen Heaven thì tôi đã có thể danh chính ngôn thuận đến nhà họ Đường đòi người, tôi cũng muốn xem bà cụ Đường sẽ trả lời với tôi như thế nào đây.”
Mike đột nhiên nở nụ cười.
“Anh có nham hiểm hay không chứ? Rõ ràng anh đã cứu người trở về rồi vậy mà còn muốn đến đòi người nữa, đây chính là điển hình của được tiện nghi mà còn khoe mẻ.”
“Ai được tiện nghi còn chưa chắc đâu.”
Đôi mắt của Diệp Ân Tuấn trở nên lạnh lùng.
Vừa nghĩ đến Đường Trình Siêu làm ra tất cả mọi chuyện với Thẩm Hạ Lan và Thẩm Nghê Nghê, Diệp Ân Tuấn liền có một xúc động muốn giết người.
Đương nhiên là Mike có thể hiểu được tâm trạng của anh.
“Nếu như anh cần có chứng cứ mua bán của Đường Trình Siêu thì tôi có thể cho anh.”
“Có mang đến phiền phức cho cậu không?”
Diệp Ân Tuấn nhìn Mike, rất lo lắng cho người anh em khác họ.
Mike lại cười nói: “Tôi biết lai lịch của anh mà, cho dù tôi có xảy ra chuyện gì thì không phải anh sẽ bảo vệ cho tôi à? Yên tâm đi, tự tôi có tính toán, tôi vẫn có chút quan hệ ở bên phía Fallen Heaven, bây giờ anh không thể thoát thân được thì anh cứ chăm sóc ở bên này trước đi, chờ một lát nữa tôi sẽ cho anh một câu trả lời hài lòng.”
“Cảm ơn cậu.”
“Anh em nhà mình cần phải nói cảm ơn cái gì chứ, nhưng mà ngày hôm nay tôi vẫn không thể gặp chị dâu được hả?”
Lời nói của Mike làm cho Diệp Ân Tuấn câm nín.
“Không phải là cậu cũng có nhiều phụ nữ lắm à, ngày nào cũng nhớ người phụ nữ của tôi làm cái gì?”
“Tôi cũng chỉ là muốn xem xem là người phụ nữ như thế nào mà có thể lấy mất trái tim của anh, Diệp Ân Tuấn – diêm la mặt lạnh cũng có một ngày rơi vào trong tình yêu, còn là một mối tình thắm thiết như vậy nữa, thật sự làm cho tôi rất tò mò.”
Mike trêu chọc cười cười.
Diệp Ân Tuấn trừng mắt liếc nhìn anh ta một cái: “Gần đây da của cậu lại ngứa rồi có đúng không?”
“Đến đây, đúng lúc nhiều ngày rồi tôi vẫn còn chưa luyện tập.”
Mike vội vàng bày ra tư thế muốn đánh nhau.
Nhưng mà Diệp Ân Tuấn không phản ứng lại, anh ta thấp giọng nói: “Bây giờ tôi cần phải nghỉ ngơi, cậu đừng có làm phiền tôi nữa, tôi chợp mắt mười phút, đến thời gian thì cậu gọi tôi.”
“Nè nè nè, tôi cũng không phải là đồng hồ báo thức làm việc cho anh nha.”
Mike muốn từ chối nhưng mà Diệp Ân Tuấn đã dựa trên một góc của sân thượng nhắm mắt lại.
Nhìn dáng vẻ mệt mỏi không chịu nổi của Diệp Ân Tuấn, Mike có chút đau lòng mà hỏi: “Rốt cuộc là bao lâu rồi anh không ngủ vậy?”
“Ba ngày rồi, nhớ không rõ nữa.”
Anh ngáp một cái, rất nhanh liền ngủ tiếp đi.
Lúc Mike vẫn còn đang muốn nói gì đó với anh, mới phát hiện Diệp Ân Tuấn đã tiến vào trạng thái ngủ say.
Anh ta thở dài một hơi.
Người đàn ông sắt thép này cuối cùng vẫn không kiên trì được.
Nhưng mà anh ta cũng rất khâm phục Diệp Ân Tuấn, nếu như những chuyện này ra ở trên người của anh ta, anh ta không biết là mình có thể kiên trì đến tình trạng bây giờ hay không.
Mike thở dài, im lặng đóng vai đồng hồ báo thức.
Lúc Thẩm Hạ Lan tỉnh dậy, nhìn thấy Diệp Tranh cuộn tròn ngủ say trên giường nhỏ, mà bà cụ Diệp thì lại không có ở đây.
Cô bước xuống giường, cảm thấy tinh thần của mình đã hồi phục không ít, lại nhìn thời gian, cũng chỉ ngủ hơn nửa tiếng đồng hồ mà thôi, nhưng mà so với trước đó vẫn có tinh thần hơn rất nhiều.
Thẩm Hạ Lan ôm Diệp Tranh lên trên giường, kéo chăn lên đắp lên trên người của cậu bé, rồi sau đó mới đi ra khỏi phòng bệnh.
Ở bên ngoài cửa phòng bệnh vẫn có vệ sĩ canh chừng, lúc Thẩm Hạ Lan đi ra thì vô cùng cung kính gọi một tiếng bà chủ.
Thẩm Hạ Lan nhẹ gật đầu rồi hỏi: “Bà cụ đâu rồi?”
“Bà cụ ngất xỉu, đã được đưa đến phòng cấp cứu.”
Lời nói của vệ sĩ làm cho Thẩm Hạ Lan hơi sửng sờ.
Bà cụ Diệp ngất xỉu?
Chuyện gì xảy ra vậy?
Cô nhanh chóng chạy về phía phòng phẫu thuật, lại nhìn thấy chỉ có một mình Tống Đình đang đứng đợi ở đây.
“Tống Đình, Diệp Ân Tuấn đâu rồi?”
Thẩm Hạ Lan cảm thấy lo lắng.
Không phải là anh cũng gục ngã rồi đó chứ?
Tống Đình nhìn thấy là Thẩm Hạ Lan thì vội vàng nói: “Diệp tổng và Mike vừa mới đi lên sân thượng nói chuyện, một lát nữa sẽ xuống ngay thôi.”
“Bà cụ như thế nào rồi?”
Mặc dù là thời gian Thẩm Hạ Lan với bà cụ Diệp ở chung với nhau không nhiều, nhưng mà cô vẫn kính nể bà cụ này từ tận đáy lòng.
Tống Đình vội vàng nói tình huống của bà cụ cho Thẩm Hạ Lan nghe.
Lông mày của Thẩm Hạ Lan lại nhíu lại một lần nữa.
Bà cụ Diệp cũng bị người khác hạ độc?
Chẳng lẽ là cùng một nhóm người lúc trước đã đối phó với Diệp Tranh?
Ở nhà họ Diệp, rốt cuộc là ai lại có năng lực như thế này, lại có thể làm tổn thương bà cụ Diệp và Diệp Tranh mà thần không biết quỷ không hay như vậy.
Trăm mối thắc mắc của Thẩm Hạ Lan vẫn không có cách nào giải đáp, cứ luôn cảm thấy nước nhà họ Diệp giống như là càng ngày càng sâu, để cho người ta nhìn không rõ lắm.
Bây giờ không biết bà cụ Diệp như thế nào, Thẩm Nghê Nghê vẫn còn đang hội chẩn, cô phải làm cái gì đây?
Lúc Thẩm Hạ Lan đang suy nghĩ, cửa phòng phẫu thuật mở ra, trái tim của Thẩm Hạ Lan và Tống Đình đột nhiên bị nhấc lên đến cổ họng.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...