Cục Cưng Có Chiêu
“Được.”
Chiếc xe bởi vì suy nghĩ tức thời của Thẩm Hạ Lan mà thay đổi phương hướng.
Đợi khi bọn họ đến nhà Trạm Dực, thủ vệ của nơi này vẫn rất nghiêm ngặt.
Thẩm Hạ Lan nghĩ đến chuyện lần trước An Nhiên nhờ mình giúp, tuy phía Ám Dạ vẫn chưa truyền tin tới, nhưng Thẩm Hạ Lan biết An Nhiên không phải là người phụ nữ yếu đuối như vậy.
Lần này có chút bất ngờ, bọn họ vậy mà được cho phép tiến vào, không biết có phải là vì quan hệ của Hoắc Chấn Hiên hay không.
Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn đều nghĩ như vậy, sau đó đi vào nhà họ Trạm.
An Nhiên vẫn tưới hoa, đọc sách, trải qua cuộc sống rất bình yên.
Khi nhìn thấy Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn đến, cô ta mỉm cười: “Ui, tết nhất là đến chỗ tôi chúc tôi sao?”
“Phải, chị dâu năm mới vui vẻ.”
Thẩm Hạ Lan vội mỉm cười đi tới.
Diệp Ân Tuấn cũng nói một tiếng chị dâu năm mới vui vẻ, sau đó đi ra sau xem tụi nhỏ.
An Nhiên kéo tay Thẩm Hạ Lan ngồi xuống, cười rồi hỏi: “Bên ngoài lạnh không?”
“Cũng bình thường.
Trong nhà chị ngược lại rất ấm.”
“Đương nhiên, tôi mở điều hòa mà.”
An Nhiên mỉm cười bảo người pha trà cho Thẩm Hạ Lan.
Khi trong đại rảnh chỉ còn lại hai người, Thẩm Hạ Lan nhỏ giọng nói: “Chị dâu, chị nhờ tôi…”
“Chiếc áo khoác mà tôi nhờ cô mang giùm cho tôi đoán chắc là không mặc được, cô xem tôi bây giờ cũng không ra ngoài, không bằng để lại cho cô.”
Thẩm Hạ Lan vốn muốn nói chuyện chị nhờ tôi nghe ngóng vẫn chưa có tin tức, lại bị An Nhiên đột nhiên chen lời, thậm chí nói lời không liên quan như này, lập tức khiến Thẩm Hạ Lan ý thức được cái gì đó.
Cô nhìn theo ánh mắt của An Nhiên, An Nhiên nhìn chiếc bàn rồi cười khẽ, tuy không có nói cái gì, nhưng Thẩm Hạ Lan hiểu rồi.
Trong nhà có hệ thống giám sát.
Cảm xúc của Thẩm Hạ Lan không tốt lắm.
Ai làm như vậy.
Chú ba sao?
Bây giờ chú ba tiếp quản chức vị của Trạm Dực, có phải cũng đang giúp bên trên đối phó và giám sát nhà Trạm Dực không?
Nghĩ đến đây, trong lòng Thẩm Hạ Lan không thoải mái.
“Chú ba tôi từng tới sao?”
Thẩm Hạ Lan biết mình không nên vào lúc này nói lời như này, nhưng cô thật sự không nhịn được.
An Nhiên sững người, sau đó cười nói: “Từng tới, mùng 1 tết đến chúc tết.
Thủ trưởng Hoắc cũng thật là, bây giờ tới chúc tết là không thích hợp.”
Nghe An Nhiên nói như vậy, Thẩm Hạ Lan ngược lại sững người.
Xem ra là cô hiểu lầm chú ba rồi sao.
Chuyện bên này khiến Thẩm Hạ Lan có hơi sốt ruột.
“Tôi muốn dẫn Nghê Nghê về mấy ngày, có điều phải xem ý của con bé, nếu như nó không muốn chúng tôi cũng không miễn cưỡng.”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...