Người nhà?
Ha ha!
Người nhà như thế này, không bằng anh không cần.
Trong mắt của Diệp Ân Tuấn xuất hiện một sự vô tình.
Thẩm Hja Lan cất điện thoại di động vào, nhìn thấy Tử Ô Ô muốn nói gì đó, dù sao thì cũng rảnh rỗi, cô giật lấy cái khăn từ trong miệng của cô ta ra.
“Anh họ của tôi sẽ không bỏ qua cho các người đâu! Các người dám đưa tôi vào trong nhà tù quốc tế, Thậm Hạ Lan.
tôi nói cho cô biết, nếu như cô dám đưa tôi đến đó, tôi sẽ giết đứa nhỏ trong bụng để nhà họ Triệu không có người nối dõi.
Đến lúc đó, tôi xem xem các người sẽ ăn nói như thế nào với Triệu Ninh đây.”
“Ăn nói cái gì chứ? Cô thật sự cho rằng mình là người không ai có thể thay thế à? Diệp Tử, ai cho cô ảo giác đó vậy? Cô cũng không quan tâm đến sự sống chết của Triệu Ninh, cô cảm thấy anh ta sẽ còn vì cô mà cả đời này không lập gia đình hả? Cô giết chết đứa nhỏ thì chẳng có gì tốt hơn nữa, vốn dĩ là tôi nể mặt đứa nhỏ cho nên mới dự định để cô sống tốt một chút, nếu như bản thân cô đã không muốn đứa nhỏ này, vậy thì cô cứ dùng sức mà làm đi, chờ đến khi con không còn nữa, đó cũng là lúc bắt đầu thời gian khổ sở của cô.
Mà cùng lắm thì Triệu Ninh cũng chỉ đau khổ ba năm, ba năm sau, tôi và Ân Tuấn lại tìm cho anh ta một cô con gái nhà giàu, anh ta vẫn có thể có
Thẩm Hạ Lan nói rất chậm, lại làm cho Diệp Tử đột nhiên mở mắt.
“Không, không thể! Cô không thể làm như vậy!”
“Vậy thì bảo vệ bụng của cô cho thật tốt đi, con của cô vẫn còn ở đó, tạm thời cô vẫn an toàn, còn có thể sống thật tốt, thỏa thích hưởng thụ mấy tháng cuối cùng của thai kỳ.
Bởi vì tiếp theo đây cô sẽ phát hiện không còn đứa nhỏ, không còn nhà họ Diệp, không có tình yêu của Ân Tuấn đối với cô, Diệp Tử cô chẳng là cái thá gì hết”
Lần đầu tiên Diệp Tử cảm thấy Thẩm Hạ Lan quá tàn nhẫn.
Trước kia, người phụ nữ này lương thiện như thế, thậm chí còn đối xử tốt với mình như thế, tại sao bây giờ lại có thể cay nghiệt và tuyệt tình như vậy?
“Thẩm Hạ Lan, trước kia cô đối xử với tôi đều là giả vờ hết ư? Dù sao thì mẹ của tôi đã hại chết mẹ của cô, cô hận tôi còn không kịp có đúng không? Nhưng mà ở trước mặt của anh trai tôi, cô còn phải giả vờ như là rất hòa thuận với tôi, người phụ nữ này, tại sao cô lại dối trá như vậy chứ?”
Diệp Tử cảm thấy mình nhất định phải dùng lời nói gì đó để công kích Thẩm Hạ Lan, nếu không thì mình sẽ thật sự điên mất.
Thẩm Hạ Lan lại cười nói: “Bây giờ cô muốn nghĩ như thế nào thì cứ nghĩ như thế đó đi, nhân từ đối với loại người giống như cô, con mẹ nói thật là ngu ngốc”
Nói xong, cô trực tiếp nhét cái khăn vào trong miệng của Diệp Tử, cảm thấy toàn bộ thế giới đều yên tĩnh.
Diệp Tử vẫn còn đang ô ô giãy giụa, Thẩm Hạ Lan ngồi lại trên ghế, lấy điện thoại di động ra bắt đầu lướt.
Ngày hôm nay là lễ giáng sinh, cô với Diệp Ân Tuấn đón giáng sinh như thế nào đây?
Cũng không thể bởi vì những người này mà phá vỡ niềm vui của bọn họ.
Thẩm Hạ Lan nhìn hoạt động giảm giá của các cửa hàng ở gần đây, không khỏi bấm vào xem lần lượt.
Nửa tiếng đồng hồ trôi qua rất nhanh.
Đột nhiên lại ầm lên một tiếng, Thẩm Hạ Lan cảm thấy toàn bộ mặt đất đều đang rung chuyển.
“Có chuyện gì vậy?”
Thấm Hạ Lan vội vàng đứng dậy.
Tổng Đình đi vào, nhìn thấy Thẩm Hạ Lan không có chuyện gì mới lên tiếng nói: “Không biết nữa, hình như là có bom nổ, cách đây không xa không gần,
chắc là ở bên phía nước T xảy ra chuyện gì đó.”
Trái tim của Thẩm Hạ Lan sững lại.
Chap mới luôn có tại — ТRUMtr uyen.
м E —
nước T?
Hành động của Tiêu Nguyệt lớn như vậy à?
Cô chưa kịp phản ứng, Tiêu Nguyệt đã lập tức gọi điện thoại tới..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...