Cục Cưng Càn Rỡ Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi

Triển Thiếu Khuynh đi từ ghế trở về phòng bệnh, nhìn cha đang cùng Tiểu Bạch cười vui vẻ náo loạn, Liên Hoa mỉm cười nhìn ông cháu hai người, thỉnh thoảng chen vào nói giải trí, cảnh tượng vui vẻ tốt lành. Triển Thiếu Khuynh cũng lặng lẽ gia nhập vào trong đó, ba đời người vây quanh Tiểu Bạch, cùng nhau cười nói.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, rất nhanh ngày lại qua rồi, Liên Hoa hết sức mừng rỡ với tình hình khôi phục thương thế của Tiểu Bạch, quả nhiên là đứa bé hồi phục rất nhanh, mức độ bình phục của con trai quả thực là mắt thường có thể thấy được, mỗi một ngày đều càng trở nên khỏe mạnh.
Hiện giờ tay chân bị thương của Tiểu Bạch đã bình phục được không sai biệt nên đã tháo băng, chỉ có tay phải bị gảy xương vẫn chưa có hoàn toàn bình phục, nhưng đau đớn đã giảm bớt rõ ràng. Bác sĩ nói cánh tay sưng tấy của Tiểu Bạch bắt đầu từ từ biến mất, vị trí gảy xương cũng bước đầu ổn định, ăn uống chú ý quan trọng dinh dưỡng, cũng có thể hơi gia tăng động tác vận động tay, không cần giống như hai tuần lễ trước để ý không cho phép nhúc nhích.

Lời của bác sĩ khiến Tiểu Bạch như được đặc xá, lập tức vui mừng ồn ào muốn xuất viện. Hai tuần này, một đứa bé bốn tuổi như nhóc bị cột vào trên giường không nhúc nhích được, quả thật Tiểu Bạch hoạt bát hiếu động bị buồn bực, nhưng Liên Hoa lại không chút nào nhượng bộ, cô không yên lòng để Tiểu Bạch xuất viện, dù sao tay phải gảy xương là chuyện lớn, vẫn là trong bệnh viện có bác sĩ canh chừng mới tốt, cô sợ sau khi về nhà Tiểu Bạch va va chạm chạm , cho dù tay phải lưu lại một chút hậu di chứng cũng sẽ cả đời khổ não.
Hôm nay là thứ tư, là ngày tòa án mở phiên toà xét xử vụ án, Tiểu Bạch nói xa nói gần biết chuyện này, cũng không nhịn được nữa lôi kéo Liên Hoa năn nỉ nói: "Mẹ, con cũng vậy muốn đi tòa án dự thính, mẹ dẫn con đi đi! Rõ ràng con là người bị hại, con phải là nguyên cáo, tại sao con không thể ra tòa!"
"Tiểu Bạch, không nên quậy, mẹ phải làm chuyện nghiêm túc, không phải đi chơi, Tiểu Bạch con thật sự không thích hợp đi đâu!" Liên Hoa sờ sờ đầu của con trai, khẽ cười nới với con.

Hôm nay cô dậy sớm chuẩn bị chạy tới tòa án, thế nào Tiểu Bạch cũng dậy sớm dây dưa với cô! Cô và Triển Thiếu Khuynh kiện cáo Ôn Ngữ là tội danh cố ý giết người, khuyếch đại chuyện Tiểu Bạch rơi lầu bị thương cực kỳ nghiêm trọng hôm nay Tiểu Bạch gần như hoàn toàn bình phục rồi, tại sao có thể hoàn hảo không hao tổn xuất hiện trên tòa án! Đây không phải là quang minh chính đại nói cho mọi người, thật ra thì Ôn Ngữ cũng không tạo thành bao nhiêu tổn thương cho Tiểu Bạch, khiến quan toà phán nhẹ hình phạt sao!
"Con cũng biết rõ là chuyện nghiêm túc, chẳng lẽ không thể biết là ai muốn hại con sao!" Tiểu Bạch dẩu môi lên, trên người bé còn đang mặc quần áo bệnh nhân số nhỏ, tay phải bó thạch cao đeo trên cổ, tay trái lôi kéo Liên Hoa làm nũng: "Mẹ, đưa con đi đi, con còn chưa


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui