Hoắc Tiểu Ngọc chỉ ngẩng đầu liếc hắn một cái,không có mở miệng nói chuyện.
Lôi Hào kính tự ngồi bên người nàng,không khách khí cầm lấy chén rượu trên bàn uống cạn.
“Ừm,rượu nóng như vậy mà nàng uống,thật không sợ chết.”
“Không cần ngươi quan tâm.” Nàng đưa tay đoạt lại bầu rượu, tức giận nói: “Còn nữa,muốn uống rượu tự mình mua.”
Đối mặt nàng không thân thiện, Lôi Hào rất kinh ngạc chính là một chút dấu hiệu tức giận cũng không có.
Đổi lại hắn bình thường,người dám trêu hắn đã sớm nằm ngửa trên mặt đất,làm gì còn có thể bình an vô sự đoạt rượu của hắn.
Bất quá, Hoắc Tiểu Ngọc là đặc biệt.
“Hoắc Tiểu Ngọc,nàng tại sao nhất định phải đi học?”
Nàng không nói,uống một ngụm rượu lớn,một bộ giống như mượn rượu tự sát .
“Đừng uống nữa.” Hắn đưa tay đoạt lấy rượu trong tay nàng,nữ nhân mà uống rượu gì nha?”
“Ngươi cũng xem thường nữ nhân?” Nàng bỉu môi bất mãn chất vấn.
“Ta không có nói như vậy. Bất quá,nữ nhân cần phải biết điều một chút đợi ở nhà,làm mọi chuyện tốt chuẩn bị chờ nam nhân trở về. . . . . .”
“Sau đó nam nhân nói một câu,nữ nhân ngay cả thốt một tiếng cũng không dám.Nếu như nam nhân ở ngoài không vui,về nhà tựu chỉ vào thê tử chửi ầm lên, nữ nhân ngay cả phản bác cũng không được,cả chỉ có thể dựa vào nam nhân.Nếu như không lấy lòng nam nhân thì sống không nổi, có đúng không?” Hoắc Tiểu Ngọc bắn liên hồi một đống câu,nói xong còn đưa tay kéo lấy vạt áo của hắn.
“Ngươi cũng muốn lấy một thê tử không biết gì,giống như đứa ngốc ngày ngày chờ đợi ở nhà,mỗi ngày chỉ chờ ngươi trở lại,lấy lòng người, sau đó sinh một đống con,nhưng ngay cả tên bọn họ cũng không biết viết,ngươi thích thê tử vậy sao?”
“Ta. . . . . .”
Hắn không lời nào để nói,bất quá cũng không đồng ý lời của nàng,hắn còn chư nghĩ đến chuyện lập gia đình nha.
“Đây là bên ngoài hay trong khuê phòng? Cùng một nữ nhân chưa nói mấy câu làm sao tâm linh tương thông? Căn bản phát tiết trên nhục thể,vậy không bằng đi tìm kỹ nữ chẳng phải dễ dàng hơn,yêu thì tới,không yêu thì đổi người khác,nam nhi các ngươi không phải có mới nới cũ sao,ta nói rất đúng phải không?”
Lôi Hào trừng mắt nữ nhân uống say nói một đống chuyện, “Nàng say rồi.”
“Ta không có.Ta cho ngươi biết,tại sao ta nhất định phải đọc sách,ngươi phải nghe rõ,ta chỉ nói một lần! Ngươi có đang nghe không a?” Nàng say đến kéo ra y phục hắn.
Mới vừa rồi uống xong bụng rượu đã phát huy tác dụng,đem nàng từ nữ nhân lý trí bình thường biến thành nữ say rượu.
Thấy Hoắc Tiểu Ngọc bỏ đi lễ giáo gần sát hắn,mùi thơm trên người nàng hòa với mùi rượu,làm người ta một trận lâng lâng,hắn muốn ôm chặc nàng một chút.
Trời ạ! Hắn không phải cũng say chứ?
“Ơ, mập mạp chết bầm, ta đang nói chuyện, ngươi nghe được không?”
Hắn tức giận điên rồi, cảnh cáo nói: “Không cho phép gọi ta mập mạp chết bầm,xấu nữ nhân.”
“Ngươi thật lớn lá gan.” Nàng một thanh kéo lấy vạt áo hắn,kéo về hướng mình,mặt hai người cơ hồ dán tại cùng nhau, “Dám đối với ta như vậy? Ngươi có gan không!”
“Bộ dạng nàng xấu thế,ai dám lấy nàng nha?”
“Hừ,người muốn lấy ta rất nhiều,bất quá. . . . . . để ta chọn,giống như hai tháng trước,phụ thân ta muốn ta lập gia đình, ta. . . . . .”
“Vậy ngươi gả sao?” Khẩu khí của hắn mang theo một tia khẩn trương.
Hoắc Tiểu Ngọc đột nhiên tựa đầu vào trên vai hắn,say rượu làm gương mặt nàng đỏ bừng,tròng mắt trong veo như nước lóe sương mù ,thoạt nhìn thật quyến rũ động lòng người.
Trong lúc nhất thời,hắn lại có vọng động muốn hôn nàng.
Uống rượu say Hoắc Tiểu Ngọc hoàn toàn không biết suy nghĩ Lôi Hào nếu không sẽ không rúc vào trong ngực hắn,nói chuyện.
“Người ta thích đọc sách lên không lấy? Cũng bởi vì ta là cô bé sao? Không công bình! Ơ, họ Lôi ,ngươi nói, có phải không công bình hay không?”
Nàng hỏi nhưng Lôi Hào không có như lúc trước cãi lại,chẳng qua dùng tròng mắt đen nhánh xinh đẹp chăm chú nhìn nàng.
“Ngươi làm gì nhìn ta như vậy?”
“Có sao?” Hắn mỉm cười hỏi,rất thích khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của nàng,thật là khả ái.
“Có .”
“Nhìn nàng như thế nào?”
“Như ta là gà con thơm ngon,còn ngươi là Đại Dã Lang khát khao khó nhịn,muốn một ngụm nuốt trọn ta.” Nghĩ đến bộ dáng hắn nhìn nàng chảy nước miếng, Hoắc Tiểu Ngọc không nhịn được cười khanh khách lên.
Bất quá nàng còn chưa cười đủ,Lôi Hào đã đưa hai tay ôm lấy mặt nàng, nhẹ giọng nói: “Ta muốn nuốt nàng.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...