Sáng hôm sau,trên lớp học ầm ĩ không thôi,tất cả mọi người đều thảo luận chuyện ngày hôm qua Hoắc Tiểu Ngọc đánh Lôi Hào___một trong Tứ Toàn công tử.
“Tiểu Ngọc,muội thật dũng cảm,nghe nói Lôi thiếu gia là người có tính tình xấu nhất trong bốn công tử,không người nào dám chọc tên ấy nha.” Một nữ đồng học gầy teo tràn đầy bội phục nói.
“Đừng cao hứng sớm,nghe nói tên đó có thù phải trả,từng có nam đồng học không cẩn thận nói sai,kết quả bị hắn đánh cho không còn là người,thiếu chút nữa chết đấy.”
Tiểu cô nương dung mạo bình thường,nhưng giọng rất dễ nghe nói.
“Đúng vậy.Còn có tên đó rất ghét nữ nhi,cho nên tiểu Ngọc,tỷ ngày hôm qua đánh hắn hai cái tát,hắn nhất định sẽ không bỏ qua cho tỷ.”
“Ta thấy muội nên về nhà lập gia đình là tốt nhất.”
“Đúng vậy! Đúng vậy!”
Mọi người không muốn nàng đi núp,thì muốn nàng lập gia đình,để tránh tên công tử kia trả thù.
Hoắc Tiểu Ngọc tức giận vỗ một cái lên bàn, “Ta không sai,cần gì trốn tên kia?”
“Không thể nói như vậy, chúng ta là phận nữ lưu,chống không lại mấy nam nhân kia đâu.” Nữ đồng học vóc người gầy yếu sợ hãi nói.
Hoắc Tiểu Ngọc mới muốn mở miệng mắng chửi người,lại bị người còn lại cắt đứt.
“Tiểu Ngọc.Đều tại tỷ hết,Tứ Toàn công tử nhất định có ấn tượng rất tệ với chúng ra,nói học viện nữ của chúng ta đanh đá chua ngoa.”
“Cái gì? Trách ta? “
Hoắc Tiểu Ngọc không dám tin nhìn năm sáu người không vui bên cạnh,trách cứ ra mặt.
Nàng có nghe lầm không nha?
“Hắn nhục nhã chúng ta,cho rằng nữ nhân không nên tới đi học,còn cười chúng ta viết từ rất trẻ con,loại này nam nhân xem thường nữ nhân,các người không tức sao?”
“Tức cái gì? Người nam nhân nào không phải cũng nghĩ như vậy sao?” Một nữ đồng học dung mạo bình thường lơ đễnh nói.
“Vậy các người đến đây học làm gì?” Hoắc Tiểu Ngọc tức hừ hừ hỏi.
Đột nhiên,các nàng phụt cười ra tiếng,Hoắc Tiểu Ngọc cảm thấy mình bị các nàng cười nhạo,trong lòng hết sức không vui.
“Cười cái gì?”
“Cười cô thật ngốc thật ngu,ai tới nơi này thật lòng muốn đi học? Không phải nói nữ nhân không tài chính là đức,chúng ta không muốn sau này không ai thèm lấy .”
Hoắc Tiểu Ngọc liếc nhìn thân hình của nàng,ở trong lòng thầm nghĩ:Không có vóc người lại không có nội tại,người nam nhân nào sẽ lấy nàng ta nha?
“Đúng vậy,nếu như không phải vì Tứ Toàn công tử,chúng ta mới không muốn mỗi ngày chi, hồ, giả, dã, mệt chết!”
“Đúng !”
Những người khác cười phụ họa,Hoắc Tiểu Ngọc nhìn các nàng,trong lòng vừa tức giận,vừa buồn bã.
“Các ngươi không nên đắm mình nữa,để cho nam nhân xem thường.” Nàng bực tức rống to.
Hiện trường một mảnh an tĩnh,một lát sau mới có người phá vỡ trầm mặc,lạnh lùng nói: “Hoắc Tiểu Ngọc cô đừng tự ình thanh cao,cô thật muốn sau này làm tài nữ sao?”
“Ít nhất ta cố gắng hết lòng,không giống đám dung chi tục phấn các người.”
Nữ sinh nói “xin lỗi” cười nói: “Hoắc Tiểu Ngọc,cô cho rằng cô học giống đám nhân được sao? Cô sai rồi,phu tử dạy chúng ta chẳng qua chút ít văn chưng,căn bản không phải tứ thư Ngũ kinh.
“Ai nói ?”
“Cô không tin? Vậy cô có thể sang bên phía nam xem thử,phu tử dạy bọn họ rất chân thành,chứ đâu giống chúng ta nơi này,ầm ĩ ngất trời còn không thấy phu tử , đó bởi vì bọn họ cho rằng nữ nhi đi học chỉ để vui chơi,nếu như không phải chúng ta bỏ nhiều tiền,chỉ sợ bọn họ đã sớm đuổi chúng ta về nhà.”
Nữ đồng học kia nói theo: “Bất quá,mục đích chúng ta đến nơi này chỉ có một.”
“Đúng vậy,chỉ cần có thể bắt được một trong Tứ Toàn công tử về làm hiền tế,vậy thì quá tuyệt vời.”
“Đúng vậy,bốn người đó rất tuấn tú.” ” Không biết chọn người cho phải.”
Đang lúc mọi người tranh nhau thảo luận,Hoắc Tiểu Ngọc đột nhiên đứng lên,không nói hai lời bỏ quyển sách trên tay xuống,tức giận phóng ra khỏi phòng.
Những người khác một lát sau im lại,sau đó giống như không còn chuyện gì nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...