Câu của Kỳ boss có lực sát thương thật sự rất là mạnh, mạnh đến mức ông chủ Kim cũng bị định trụ trong nháy mắt.
Thế cho nên vừa nghe boss nói xong, ba người Kim Dư , Giáp Vũ và Ất Văn đều bất giác nghĩ, cái người bị vô số người sợ hãi chán ghét trong thời kỳ hắc ám, sẽ không phải là vì cái nguyên nhân này chứ?
Bất quá, Kim Dư rất nhanh đã lắc đầu rũ sạch đám ý tưởng không đáng tin này đi.
Y không hiểu lắm tình huống thực tế năm đó, nhưng nếu thời đại kia đã bị gọi là Thời Đại Đại Hắc Ám, vậy nhất định đó là nơi cực kỳ tàn khốc ngoan lệ. Thậm chí, đa số mọi người cũng không thể chấp nhận nổi. Hơn nữa, cho dù giờ có suy nghĩ nguyên nhân năm đó cũng không có ý nghĩa gì, bởi vì kết cục đã định ra rồi, không thể nào thay đổi được.
“Ặc, được rồi được rồi, em tin anh sẽ báo thù rửa hận cho em, đừng có lộ vẻ sát khí đằng đằng như vậy nữa. Sẽ khiến người ta cảm thấy áp lực rất lớn. Giờ anh cùng em xem giới thiệu về cái thời đại kia đi, chủ yếu là nhìn xem cái người Đại Đế này, vị trí hoàn cảnh của dị thú và phản ứng của con ngưởi lúc đó nữa. Có lẽ sẽ có ích cho tình huống hiện nay.” Kim Dư vừa nói vừa vẫy vẫy tay với Kỳ Thanh Lân.
Sau đó, bỗng cười hắc hắc hai tiếng với Giáp Vũ và Ất Văn, nói:
“Các người nói xem, loại tình huống hiện giờ, là do Đại Đế phục sinh lại hay là do có người sùng bái cuồng nhiệt hắn ngấm ngầm làm ra loại chuyện này? Chậc chậc, đã sớm nói mù quáng theo đuổi ngôi sao sẽ hại chết người mà, nhưng cái loại Đại Đế này sao…… Chỉ số mị lực khẳng định là đụng nóc rồi.”
Kim Dư vô tâm vô phế cười, Ất Văn và Giáp Vũ cách đó không xa cũng co rút khóe miệng mà cười phụ họa. Ngài đừng có miệng quạ đen như vậy a. Sao chúng ta vừa nghe liền cảm thấy khả năng trúng ngay chóc của ngài lại mạnh như vậy? Còn có, cái gì kêu chỉ số mị lực của Đại Đế đã đụng nóc! Bộ không thấy boss bắt đầu có vẻ mặt không thích hợp rồi sao!! Mẹ nó cho dù là người đã ngủm củ tỏi từ lâu, nhưng nghe bà xã nhà mình khen kẻ khác có mị lực, này tuyệt đối là sét đánh trúng tử huyệt a!!
Nhưng mà, bạn cá đối với hành vi kích thích bạn boss thì mặt vẫn đầy vẻ đương nhiên, Ất Văn và Giáp Vũ thấy thế liền dùng ánh mắt trao đổi --- cậu nói tối nay chủ phu sẽ bị ăn sạch sẽ mấy lần? Chẹp, tôi đoán sắc mặt chủ phu ở buổi đàm phán ngày mai khẳng định sẽ khó coi.
Hai người đang dùng mắt giao lưu trao đổi bỗng cảm thấy ác hàn một trận, ngẩng đầu lên liền thấy đôi mắt không cảm xúc của Kỳ Thanh Lân. Vì thế liền thành thật làm tranh tường.
Về phần boss, thật vất vả lắm mới đợi đến tối, cả đêm hôm đó chẳng phát sinh ra cái gì cả, này là ừm, cơ mật tư thân.
“Đậu mè, em đang thay quần áo, anh cách xa em một chút!!”
Sáng sớm hôm sau, các tiểu đệ cứ theo lẽ thường ngồi xổm chung quanh tiệm thú cưng số 138 đã bị một tiếng tru bên trong tiệm làm cho bừng tỉnh, sau đó dụi mắt bắt đầu thu thập tin tức. Gần đây bởi vì trong Ám Nhai có quá nhiều quân đội và người của các thế lực ẩn núp cho nên đám đại lão cảm thấy rất khó chịu, vì thế một khi đã căng thẳng thì phải nghĩ cách kiếm chút chuyện vui hoặc xem kịch vui cũng được a! Ẩn~Quỷ~Lâu
Vấn đề là mấy cái cách để người vui cũng có thể bức con người ta phải sống trong một thời gian bình tĩnh đến kỳ cục. Cậu nói xem là một phần tử không bao giờ an phận tại Ám Nhai sao lại đột nhiên cải tà quy chính chứ?! Này rất không nể mặt mũi rồi không phải sao?!
Cho nên mới nói, lúc đám tiểu đệ và nhóm cao bồi nghe thấy tiếng tru cực kỳ giàu ý nghĩa kia, liền kích động lên, một đám tròng mắt có màu sắc khác nhau đồng loạt bật sáng y chang như bóng đèn, khiến đám mật thám quân đội đang ẩn núp tại nơi xa hơn đều nổi lên một trận ác hàn.
Lúc này ông chủ Kim đã tỉnh lại, vẻ mặt của y cực bình thường, khí sắc hôm nay thậm chí còn tốt hơn hôm qua đến nửa phần, chẳng qua khí tràng quanh thân của vị này lúc này tuyệt đối là loại khí tràng ‘người sống người quen đều chớ lại gần’. Boss đứng ở một bên rất là bất đắc dĩ, mà Mậu Ảnh ngồi trên nóc nhà ăn bữa sáng lại cực vui thích. Tuy đêm qua bởi vì kết giới mà y chẳng nghe được gì, nhưng chỉ một câu thôi cũng đã cung cấp đủ mười phần tin tức rồi, chậc chậc, quan hệ của chủ tử và chủ phu thật êm ấm hạnh phúc nha.
“Nhìn cái gì! Chưa thấy ông mặc chính trang bao giờ sao!!”
Chờ Kim Dư thay xong một bộ trường bào đường trang ba màu đỏ đen vàng đan xen nhau, còn thêu một con Kỳ Lân màu vàng cực hoa lệ xong, ánh mắt của Kỳ boss sáng đến độ có thể so sánh với đèn pha không ngừng chuyển tới chuyển lui. Nhìn Kim Dư như vậy thiệt khiến hắn muốn nhào tới đó làm chút ‘công vụ’. Ặc, chẳng qua xét thấy bạn cá đã bị làm cả đêm hôm qua, giờ lại muốn xù vảy, hắn vẫn nên nhịn chút, không thì về sau sợ rằng phải ngủ dưới sàn nhà.
Lúc này, Kim Dư mặc một thân trường y trang trọng hoa lệ, mái tóc đen ngắn được chải chuốt cùng biểu tình cười lạnh, thật sự khiến người người rúng động. Cho nên lúc y từ từ tiêu sái đi ra khỏi viện tử, mấy tiểu đệ ngồi góc tường chung quanh đồng loạt há hốc mồm, vỡ kính. Chờ sau khi cảm giác hóa đá qua đi, phản ứng đầu tiên chính là đi tìm máy chụp ảnh mini ở khắp nơi.
Bà mẹ nó này tuyệt đối là cảnh tượng khiến đại lão vui a! Cái tên lúc nào cũng xém chút đã bận đồ ngủ đi ra đường thế nhưng sau khi chỉnh trang xong lại ra dáng người như vậy, mẹ nó này tuyệt đối phải in ra phóng lớn dán lên tường a!!
Chẳng qua, lúc đám tiểu đệ hoang mang rối loạn tìm máy chụp hình, còn chưa bắt đầu dùng, cái máy ảnh tinh vi mười năm xài chưa hư liền báo hỏng. Khiến mấy tiểu đệ có chút không chấp nhận nổi.
Ngẩng đầu, nhận được một tiếng hừ lạnh cực độ khinh thường của bạn boss.
Còn chụp nữa liền phế ngươi!!
“Tiểu Tuyết đến !”
Kim Dư đến viện sau, không quan tâm hiện giờ ở ngoài nhà có bao nhiêu người đang dòm ngó góp vui, hô một tiếng, sau đó con tuyết điêu trắng bóc tinh thần sáng láng trực tiếp đạp cửa chạy ra ngoài. Cảnh tượng con tuyết điêu cao chừng ba thước chạy như điên kia khiến cả đám mù mắt. Không phải bởi vì cảnh tượng này quá khó nuốt, mà là bởi vì trong thời kỳ cực kỳ nhạy cảm như vậy, tất cả dị thú đều kiệt lực tránh né con người, ấy vậy mà con dị thú cao cấp này lại dùng cái vẻ hưng phấn ai nhìn cũng thấy nhào về hướng con người, ừm, thật sự là, mẹ nó khiến người ta khó hiểu a!!! A_Q_L
Nhưng mặc kệ mọi người có hiểu hay không, chờ đến lúc bọn họ phản ứng lại được, ông chủ Kim cũng đã ngồi lên lưng Tiểu Tuyết mà bay tới học viện săn bắn Hoàng Gia rồi. Bây giờ là chín giờ sáng, dương quang vừa lúc, trời xanh lồng lộng. Ừm, có điều gió lớn quá, nhưng cũng có boss tự động phòng hộ cho rồi.
Cũng vào lúc này, người của các thế lực lớn và thập đại gia tộc trên Thủ Đô Tinh cũng chạy đến học viện săn bắn. Mặc kệ nói như thế nào, cuộc đàm phán này cho dù là với nhân loại hay là dị thú đều là bước ngoặt cực quan trọng. Kết quả đàm phán cũng trực tiếp ảnh hưởng đến bước tiếp theo của kế hoạch sống chung giữa dị thú và nhân loại, cho nên mặc kệ là nhân loại hay là dị thú, đều cực kỳ coi trọng.
Càng khiến cho người đương quyền bất mãn khó chịu nhưng cũng không đến mức không coi trọng chính là, đám dị thú không giống như lần trước cái gì cũng không làm, ngược lại, không biết tại sao, tất cả báo mạng đều tuyên bố, lần này cùng đàm phán với ông chủ Kim, chính là thủ hạ cụa Tam Hoàng – bạch hồ thú được xưng là đệ nhất trí giả. Nghe nói người này có năm thân phận bất đồng, trong đó có ba thân phận là học giả nổi danh tại Thủ Đô Tinh……
Tư liệu bạch hồ đều được công khai trên mạng, lúc này đã làm rúng động đám học giả ngạo kiều đóng đô tại Thủ Đô Tinh. Bọn họ đỏ mặt tía tai nhe răng trợn mắt nhìn mục tiêu bản thân quyết tâm truy đuổi hoặc là địch nhân lớn nhất của cuộc đời hóa ra lại chỉ là một con hồ ly! Là một con hồ ly lúc biến thành người còn đẹp trai hơn bọn hắn! Liền có đủ loại đập đánh đá xuất hiện, mẹ nó, này thật sự là vứt hết mặt mũi nhân loại mà!!!
Trong lúc nhân loại đang vò đầu bứt tai vì cái tình huống tréo ngoe này, trang web của dị thú bỗng nhiên bị con người xâm nhập, sau đó bức hình vốn của bạch hồ lại bị đổi thành hình nam tử vô cùng tao bao suất khí, thay đổi cả phần giới thiệu về tên này khiến con người hết giận, nhưng lại làm cho dị thú tru lên –
Ất Văn, nam, diện mạo tính cách từ từ thu thập, cứ bỏ qua trước đi, chỉ có ba danh hiệu: chuyên gia hàng đầu nghiên cứu dị thú, chuyên gia hàng đầu nghiên cứu dị năng và là người đầu tiên có thể dung hợp phân tích phân li ion nặng.
Ba cái danh hiệu này nói ra thì rất chấn động, nhưng không đủ để cho người ta kích động như vậy, chính yếu là, ba danh hiệu của Ất Văn lại vừa đủ để chặn lại danh hiệu của con hồ ly lông trắng kia, mà khiến cho nhóm dị thú nội thương lại là, đồng chí Ất Văn còn rất nghiêm túc mà post thêm một hình ảnh tư liệu, chính là con hồ ly biến thành người cúi đầu nói bội phục với y….
Cho nên, bạn chồn bạc bị bạn giao long hổ cũng màu bạc đánh bay. Mẹ nó, cái này gọi là gì nhỉ!! Sao thủ hạ ngân long của hắn lại ngu ngốc tới như vậy!!
Mà cái gì cũng chưa xong đâu. Lúc đồng hồ chỉ mười giờ, trong sân huấn luyện học viện săn bắn Hoàng Gia, các đại nhân vật đều đã tề tụ về đây, người và thú phân biệt rõ ràng mỗi loại chiếm cứ một phương, nhìn trừng trừng một người một thú đang ở chính giữa sân, chính xác thì là hai người mới đúng. Bạn cá voi bởi vì nguyên nhân của buổi tối ngày hôm trước mà sắc mặt không được tốt liếc mắt nhìn con bạch hồ ly đã biến thành hình người ở đối diện, trên người tên này có một cỗ dị năng cường đại khác lạ, xem ra nó có thể hóa thành hình người là do Tam Hoàng ra tay giúp đỡ.
Nhưng cho dù là vậy, cái tên mặt mày đầy vẻ chiến đấu kia cũng không đủ tư cách trực tiếp đàm phán với y. Tuy y có xu hướng thiên vị dị thú, nhưng nếu là đàm phán, vậy thì phải công bình, thế lực phải ngang nhau.
Xoay người, vung tay áo lên, Kim Dư nói với Ất Văn đang cung kính đứng ở sau lưng Kỳ Thanh Lân: “Anh lên đi. Nó còn chưa đủ tư cách để tôi mở miệng.” Huống hồ, cho dù con hồ ly này có cấp bậc rất cao, cũng không thể đại biểu toàn bộ đoàn thể dị thú. Mà y cho dù chỉ có một mình, cũng đã có thể đại biểu cho thập đại thế gia, ít nhất là ba nhà và toàn bộ thế lực. Ngược lại, y cũng cần một con dị thú có thể đại biểu cho một phần ba thế lực của tụi nó đi ra đàm phán. Đây mới là cách giải quyết vấn đề nhanh nhất cũng là hữu hiệu nhất.
Vì thế dưới tình huống nhân loại trợn mắt há hốc mồm, dị thú ngây ra như phỗng, Ất Văn kính cẩn làm lễ với Kim Dư và Kỳ Thanh Lân, lại nhận lấy lời chúc cố gắng âm thầm của Giáp Vũ, Đinh Bạch, Bính Hắc, mang theo vẻ tươi cười gian trá của hồ ly, bắt đầu chính thức đọ sức với bạch hồ Bạch Văn Xương.
Ngày sau khi hai tên này đàm phán với nhau không dưới một trăm trận, chỉ cần vừa mới nhắc tới đối phương liền hận đến nghiến răng nghiến lợi, đồng thời cũng là kẻ thù không đội trời chung, còn không biết rằng, mỗi một lần bọn họ đàm phán, đều sẽ được người đời sau biến thành tình huống đàm phán kinh điển cần phải nghiên cứu truyền bá. Mà bản thân hai người họ, cũng được đời sau tụng xưng là ‘dị tộc giống nhất’ vì thế đều bị các chủng tộc khác YY và nghiên cứu.
Kỳ thật lại nói tiếp, trong quyển ký lục hồi ức của một danh nhân, hắn đã miêu tả lại cảm giác khi nhìn một người một hồ lúc ấy --- an.quy.lau
Mẹ nó! Sao lại có chuyện dị thú và nhân loại giống nhau tới vậy, hai tên này khẳng định là có một tên đầu thai lộn!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...