Ăn một lúc, Hạ Triều Ca chợt phát hiện, Hề Minh Húc lúc ăn cơm vẫn rất là đẹp.
Lại ăn một lúc nữa, Hạ Triều Ca lại phát hiện, dáng vẻ Hề Minh Húc lúc trầm tĩnh nghiêm túc vẫn rất có mị lực.
Hạ Triều Ca bắt đầu từ từ lơ đãng, còn có lúc nàng phẫu thuật, dáng vẻ Hề Minh Húc đút nước đường cho nàng uống, vẫn rất ấm lòng.
Dường như, Hề Minh Húc cũng không tệ như vậy nha!
"Tập trung ăn cơm một chút "
Giọng của Hề Minh Húc truyền đến từ trước mặt, đánh tan suy nghĩ của Hạ Triều Ca, làm nàng bừng tỉnh.
Phi phi phi, vừa rồi đầu óc nhất định có hố mới có thể cảm thấy hắn tốt!
Hắn có tốt tới đâu, đối với nàng mà nói chính là cái phiền phức!
Vô cùng vô tận phiền phức!
Lên trời xuống đất, như bóng với hình!
Một lúc nữa, hai người cũng ăn xong cơm tối.
"Thiếu tướng quân, ta đi xem thương thế La tướng quân một chút." Hạ Triều Ca nói xong liền muốn ra ngoài.
"Không cần, ông ấy đã không ó nguy hiểm đến tính mạng, lúc này có khi đã nghỉ rồi, có quân y ở một bên chiếu cố."
Trong lòng Hạ Triều Ca buông lỏng, nói như vậy, miệng vết mổ không bị nhiễm trùng, cũng không sốt cao, hết thảy đều mười phần thuận lợi.
"Không sao, ta tự mình đi xem "
"Ngươi hình như đã quên, ngươi là quân sư, mà không phải quân y."
Hạ Triều Ca sững sờ, bước chân miễn cưỡng dừng lại, đúng vậy, nàng đã sớm không phải bác sĩ nhỏ bé ở xã hội hiện đại, lúc nào cũng bận rộn liên tục.
Thăm phòng bệnh, kiểm tra sự hồi phục của bệnh nhân, đã đều không phải việc của nàng.
"Thiếu tướng quân nói phải "
Hạ Triều Ca u ám trở lại, dứt khoát hào phóng ngồi xuống cạnh Hề Minh Húc.
"Thiếu tướng quân, hiện tại quân tình thế nào? Bước kế tiếp của kế hoạch là gì? Ta vẫn chưa tham gia hội nghị, xin tướng quân báo cho biết."
Thần sắc Hề Minh Húc lập tức ngưng trọng.
"La tướng quân bị thương, là do một loại vũ khí Càng quốc mới chế tạo. Bọn họ lúc này muốn lấy La tướng quân võ công cao cường thử nghiệm."
Vũ khí? Hạ Triều Ca sửng sốt.
Vũ khí hoàn mỹ thế nào mới có thể lập tức bắn ra nhiều mũi tên như vậy, tràn ngập toàn bộ lồng ngực người ta, thậm chí tim phổi?
Hạ Triều Ca có thể tưởng tượng, loại vũ khí dùng để đối phó người võ công cao cường, nhất định là viễn trình.
Ở thời đại vũ khí đơn sơ này, có thể làm ra loại vũ khí kia, người này tuyệt đối không tầm thường.
"Vậy ý là, vũ khí này còn chưa có sản xuất rộng rãi?"
Hề Minh Húc gật đầu: "La tướng quân nói, lúc đó trong quân đội Càng quốc cũng chỉ có một cái, hơn nữa sau một lần phóng tiễn, muốn phát động lần tiếp cần tốn không ít thời gian. Cho nên toàn bộ Huyền Vũ quân, chỉ có ông ấy bị bắn trúng."
Nói xong, Hề Minh Húc lấy ra một tờ giấy, trên giấy vẽ một thanh vũ khí.
"Căn cứ theo lời miêu tả của La tướng quân, vũ khí kia đại khái giống thế này."
Hạ Triều Ca thấy hình ảnh vũ khí lập tức sửng sốt, cái chuôi này, tạo hình này, rõ ràng rất giống Cung Thần!
Mũi tên lấp đầy ở phía trước cung, mỗi một lần muốn phóng ra đều phải lắp một lần mũi tên, cho nên mỗi lần phát động đều cần thời gian.
Nhưng thứ này cũng không phải không thể cải tiến!
Một khi thay đổi thành công, dùng tiện tay như súng, hậu quả không thể lường được!
Hạ Triều Ca trong lòng bỗng nhiên có một suy đoán không tốt lắm.
"Cái vũ khí này có biết là ai thiết kế không?"
" Tam hoàng tử Càng quốc, Địch Phỉ Nhiên."
Địch Phỉ Nhiên? Trong ấn tượng của Hạ Triều Ca, cái người này trước đó cũng không xuất sắc, thậm chí mười phần bình thường.
Hắn đã từng chìm nghỉm trong rất nhiều hoàng tử Càng quốc, cơ bản không có khả năng xuất đầu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...