Hắn ôm nàng lên để nàng ngồi trên đùi mình, sau đó hắn liếm bờ môi nàng, nói: “Trẫm muốn ở cung của Hoàng Hậu, ai dám có ý kiến?” Hắn vừa nói vừa ngậm lấy bờ môi nàng, môi lưỡi quấn quít.
Hắn hôn càng ngày càng thô bạo, lưỡi hắn quấn lấy lưỡi nàng chơi đùa một phen, càn quét xung quanh, rồi quay lại vuốt ve đầu lưỡi nàng.
"Ưm ~Ưm ~" nàng hơi đẩy hắn ra, bên trong lý trí đang kêu gào, nếu hôm nay để hắn ở lại nơi này, nàng có khác nào trở thành loại người biển thủ? Về sau làm sao nàng có thể tiếp tục lập uy trong cung được nữa?
Có điều, hắn đột nhiên quấn lấy lưỡi nàng dùng sức hút một cái, tay hắn cũng cách làn váy mỏng bao lấy một bên ngực căng tròn của nàng.
Nàng thở hổn hển, tay đặt lên ngực hắn, tâm trí cũng không còn rõ ràng nữa.
Hắn kéo váy ngắn của nàng xuống, mở miệng ngậm lấy tiểu anh đào co dãn mười phần, một tay hắn vịn lưng của nàng, một tay hắn đỡ lưng của nàng, một tay thuận tiện từ ngực hướng xuống phía dưới vuốt ve eo nàng, “ Quỳnh nhi, tự nàng ngồi lên đi.” Hắn vừa hôn vừa dỗ nàng.
"Bọn nhỏ sắp tới..." Nàng cố gắng tìm cớ, lại bị bàn tay xẹt qua bụng dưới làm cho suy nghĩ rối loạn, “Ưm…”
Ngón tay hắn làm loạn ấn nhẹ lên hoa hạch, “Trương Bảo Toàn đang canh ở bên ngoài ~”.
"Ừm...!Người thiếp khó chịu..." Rốt cuộc nàng nhớ tới chính mình vừa mới dùng dược, nàng đè lại bàn tay đang chạy loạn ở dưới thân, quy tắc là do mình định, không thể do chính mình phá vỡ.
Đầu lưỡi đang ở trước ngực nàng ngừng lại, hắn có chút ảo não ngẩng đầu, thấy sắc mặt của nàng đã đỏ lên, không còn chút nào giống bệnh tật.
Dáng vẻ ham muốn nhưng cố từ chối của nàng, khiến nửa người dưới của hắn càng trướng, giờ hắn có thể đi mới là lạ.
Hắn tiếp tục liếm láp vành tai của nàng, tay lại tìm đến cửa huyệt nhẹ nhàng xoa ấn, “ Quỳnh nhi cũng đã ướt rồi, thân mình nàng không thoải mái, để trẫm hôn hôn miệng nhỏ phía dưới của nàng, có thể nàng sẽ đỡ hơn một chút.”
Toàn thân nàng vốn đã xụi lơ, nghe thấy lời này nàng không khống chế được than nhẹ một tiếng, mặt đỏ bừng như lửa, “Không…” Ngoài miệng nàng từ chối, thân thể lại bởi vì nghe được lời hắn nói mà tiết ra càng nhiều mật dịch.
Tuy nói thú vui khuê phòng là việc tư mật, sở thích mỗi người là khác nhau, đương nhiên sẽ có người thấy môi lưỡi an ủi lẫn nhau cũng là chuyện vui, nhưng dù sao hắn cũng là đế vương, tiền triều và hậu điện nhiều chuyện khiến hắn phải hao tâm tổn trí như vậy, thời gian dành cho nữ tử đương nhiên sẽ ít đi, mà các cung phi từ trước tới nay đều lấy sở thích của hắn làm trọng, nữ tử dùng môi lưỡi hầu hạ hắn nhiều lắm, muốn hắn hầu hạ nữ nhân? Chỉ sợ ít càng thêm ít
Có lẽ cơ hội để được hắn làm như vậy thực sự quá ít, ít đến mức Quỳnh Như chỉ cần nghĩ đến môi lưỡi của hắn, dưới thân đã ướt một mảnh.
Cảm giác dinh dính từ ngón tay khiến bụng dưới của hắn muốn bốc cháy, nào còn tâm trí để ý đến nàng khẩu thị tâm phi.
Hắn nghiêng người đặt nàng ở trên giường, trong nháy mắt bàn tay hắn kéo xuống toàn bộ y phục của nàng xuống, nhìn làn da phấn hồng trần trụi của nàng hắn chỉ cảm thấy ngon miệng đến mức chỉ muốn nhấm nháp thật kỹ một phen.
Đôi bàn tay to ôm lấy hai bầu ngực trắng nõn như hai đại màn thầu của nàng, đầu lưỡi trực tiếp công kích cái rốn nhỏ, ở trên đó liếm mấy vòng mới dọc theo bụng nhỏ tiến xuống phía dưới.
Nàng giữ lấy đầu của hắn yêu kiều rên rỉ, ưỡn ngực phối hợp với sự chuyển động của hắn, lý trí vẫn như cũ nhắc nhở rằng như vậy là không đúng, “Lục lang, phải dùng thiện…”
Hành vi không ngừng tìm cớ này của nàng khiến hắn bất mãn, lưỡi hắn đột nhiên đè lên hoa hạch.
"A..." Nàng cong người rên rỉ, bụng dưới vô thức nâng lên dán chặt vào miệng hắn, "Ách a..."
Lưỡi hắn vòng quanh hoa hạch hút thỏa thích rồi mới dùng sức nhấn hoa môi trước khi tiếp tục hướng xuống.
Lúc này nàng đã mềm như cục bột, ngoại trừ rên rỉ không thể làm cái gì khác.
Khi đôi môi hắn cuối cùng cũng ngậm lấy miệng hoa huyệt, nàng không nhịn được thở dài, như thể mong đợi hồi lâu rốt cục cũng đạt được một chút thỏa mãn.
Hắn chợt dùng sức khẽ hút.
"A...!~ đừng..." Nàng thét lên.
Hắn dừng động tác lại, tách hai chân của nàng ra rộng hơn, “ Rõ ràng nàng thích như vậy, vì sao còn muốn từ chối? Nên phạt!” Hắn vừa nói vừa cúi đầu khẽ cắn một bên hoa môi đầy đặn, sau đó ra sức hút.
" A a a...!Lục lang..."Khoái cảm mãnh liệt đánh tới, bụng dưới của nàng không ngừng run rẩy, hoa huyệt mấp máy cũng càng lúc càng nhanh.
Hắn lại bắt chước liếm một bên khác như vậy, tay hắn xoa nắn lấy cánh hoa môi bị đùa bỡn trước đó.
"Hu hu ...Xin chàng..." Nàng sắp bị hắn làm cho phát điên rồi, nàng bắt lấy đệm giường dưới thân, vô lực thừa nhận khoái ý ngập trời này.
“Xin trẫm cái gì?” Môi hắn cuối cùng cũng buông tha hoa môi, hắn hơi dùng sức kéo hoa môi ra một chút, hai mắt hắn sáng lên nhìn chằm chằm vào huyệt thịt mấp máy trong hoa kính, hắn nhịn không được nuốt xuống một ngụm nước miếng.
Xin hắn cái gì? Nàng cũng không biết, chỉ biết cái nàng muốn đang nằm ở chỗ hắn, Xin hắn thỏa mãn nàng? Nàng xấu hổ, không muốn mở miệng.
Xin hắn thối lui? Nàng sẽ phát điên, chỉ có thể mềm mại gọi, "Lục lang..."
Cái âm thanh hòa cùng tình dục trong từ "Lục lang " này làm cho hắn không còn tâm tư trêu đùa nàng, hắn cúi đầu ngậm lấy miệng huyệt, duỗi lưỡi khuấy loạn ở trong đó.
"A......!Aha..." Đường hành lang bên trong dùng sức nhốt chặt lưỡi hắn, hắn hừ nhẹ liếm một vòng rồi một vòng, hắn đảo qua chỗ nào đó khiến nàng ngâm ra tiếng, hắn lập tức hiểu rõ đảo thêm mấy vòng.
Nàng không chịu nổi khóc thành tiếng.
Nhưng lúc này hắn lại lui ra, ngay lúc nàng ý loạn tình mê đứng lên hôn lên môi nàng.
"A..." Đầu lưỡi hắn mang theo một chút mùi tanh quấy loạn ở trong miệng nàng, hai tay nàng khẽ vuốt ve lồng ngực hắn, vô lực thừa nhận môi lưỡi quấn lấy nhau, trong đầu đã hóa thành một mảnh bột nhão, ham muốn dưới thân lại càng rõ ràng hơn, thật muốn….
Như thể biết được suy nghĩ trong lòng nàng, hai ngón tay hắn tiến vào hoa huyệt.
"Ưm Ưm..." Nàng bắt lấy cơ bắp trước ngực hắn, lúc hắn gầm nhẹ một tiếng, nàng chỉ cảm thấy ngón tay hắn quét qua chỗ mẫn cảm nhất, nàng thoải mái run rẩy, đường hành lang mấp máy ngày một nhanh hơn.
Hắn hừ nhẹ dùng sức hôn môi nàng như muốn hút hết mật ngọt, động tác trên tay cũng càng lúc càng nhanh.
"Quỳnh nhi thoải mái không?"Hắn buông tha miệng nhỏ của nàng rồi hỏi.
"A a...!Không muốn ~" Nàng hét lên, xin hắn buông nàng ra.
Hắn buông tay ra như nàng mong muốn, sau đó cúi đầu cười nhìn nàng.
"Ô...!Lục lang..." Nàng sắp lên tới đỉnh tự nhiên bị dừng lại khổ sở khiến nàng khóc lên, ngón tay cạo nhẹ qua đầu nhũ hắn cầu xin.
"Quỳnh nhi có muốn thoải mái hơn không?" Hắn quỳ gối trước người nàng.
Nàng nhấc chân vòng quanh eo hắn, để hoa huyệt ướt sũng ngay tại long căn to dài của hắn ma sát vài vòng, "Cầu Hoàng Thượng, làm thần thiếp thoải mái...".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...