Cự Tuyệt Kịch Bản Lưu Đày Ta Từ Hôn Chăm Lo Làm Ruộng
"Muốn gả vào Uông gia chúng ta, Đào Tiêu Nguyên, cô nghĩ cô xứng sao?"
Xứng sao?
Những lời nhận xét tàn nhẫn của Uông Chấn Kỳ khiến sắc mặt Đào gia trông rất khó coi.
Đào Thụy Lương hận không thể lôi Uông Chấn Kỳ ra ngoài đánh cho một trận hả giận, nhưng lại lo lắng cho Đào Tiêu Nguyên, chỉ có thể tiếp tục nhịn Uông Chấn Kỳ sỉ nhục, thật sự uất ức không chịu nổi.
Thế nhưng, lần này, Đào Tiêu Nguyên chỉ lẳng lặng nghe, lẳng lặng nhìn Uông Chấn Kỳ, trong mắt còn thêm vài phần châm chọc, chẳng hề bị những lời nói của Uông Chấn Kỳ cùng với ánh mắt và động tác cơ thể của Ôn Thanh Hành khiêu khích, tạm thời không thèm để ý đến Ôn Thanh Hành.
Vừa đi tới, Đào Tiêu Nguyên liền kéo tay áo của phụ thân Đào Toàn Dũng, ý bảo phụ thân đừng làm loạn, lại kéo đại ca Đào Thụy Lương ra sau lưng.
Lực tay của Đào Tiêu Nguyên không nhỏ, Đào Thụy Lương lại không hề phòng bị nàng, khiến đại ca Đào Thụy Lương cách xa tên Uông Chấn Kỳ yếu đuối kia.
Đánh Uông Chấn Kỳ sao?
Thật sự không cần thiết.
Uông gia cũng chẳng được mấy ngày yên ổn đâu, cứ để bọn họ đắc ý thêm một chút nữa đi.
Hơn nữa, muốn xoay chuyển tình thế, cũng chẳng cần ỷ vào vũ lực.
Kéo phụ thân và đại ca ra sau lưng, Đào Tiêu Nguyên đối mặt với Uông Chấn Kỳ và Ôn Thanh Hành, lúc này mới lấy ra miếng ngọc bội mà Uông gia đưa cho, trực tiếp đưa cho Uông Chấn Kỳ.
Mà thấy Đào Tiêu Nguyên vẫn luôn lãnh đạm như vậy, Uông Chấn Kỳ có chút bất ngờ, cũng có chút không vui.
Điều hắn muốn là Đào Tiêu Nguyên khóc lóc cầu xin hắn đừng bỏ rơi nàng, sau đó hắn sẽ thô bạo ném Đào Tiêu Nguyên đi, duyên dáng rời khỏi Đào gia cùng Ôn Thanh Hành, khiến Ôn Thanh Hành nở mặt nở mày.
Kết quả, những cảnh tượng hắn muốn, đều không xảy ra!
Đào Tiêu Nguyên, lần này là có ý gì? Thật sự muốn từ hôn với hắn sao?
Thế nhưng, nghĩ đến hai nhà cũng chưa viết giấy hôn ước, chỉ là trao đổi lễ vật đính ước thôi, ngay cả lá số tử vi cũng chưa từng trao đổi, như vậy, chỉ cần hắn đem đồ trả lại là được, coi như hai bên không ai nợ ai, Uông Chấn Kỳ vẫn nhịn không được khẽ nhíu mày.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...