Hoàng Sào có ơn cứu mạng nuôi dưỡng hắn ta, hắn ta luôn muốn báo thù cho Hoàng Sào, nhưng Lục Hi đè ép, Phù Đồ cũng không dám có ý kiến, chỉ có thể chôn giấu chuyện này trong lòng.
Bây giờ nhà họ Hoàng đột nhiên nổi điên làm ra loại chuyện tự diệt vong này, Phù Đồ nào chịu bỏ qua thời cơ.
Sau khi tạm biệt Lục Hi, Phù Đồ lập tức quay về câu lạc bộ Đỉnh Thiên, hắn ta triệu tập Hoàng Thất, Hoàng Cửu, Hoàng Nhị Thập Tam.
Phù Đồ ngồi phía sau bàn làm việc, mặt đầy u ám.
Đám người Hoàng Thất đứng hầu một bên, lẳng lặng chờ đợi.
Sau trận huyết chiến đêm đó, bọn họ được Lục Hi cứu mạng, dựa vào máu của Lục Hi, bản thân cũng đã có sự thay đổi lớn.
Đám người Hoàng Thất đã là cao thủ nội gia, còn Phù Đồ cũng đã là hậu thiên đỉnh phong, bán bộ tiên thiên, nhưng thực lực của bọn họ cũng không phải nằm ở vẻ bề ngoài.
Hấp thu máu của Lục Hi, cơ thể của bọn họ dù là độ dẻo dai, sức đề kháng hay sức mạnh đều không phải những người cùng cảnh giới có thể so sánh nổi.
Hơn nữa, sau khi trải qua huyết chiến đêm đó, trên người bọn họ ngưng kết ra một luồng khí huyết sát không thể tiêu tan, một khi chiến đấu sẽ giải phóng không tự chủ, khiến bọn họ tiến vào trạng thái điên cuồng, sức chiến đấu tăng cao, thực lực không thể khinh thường.
Một lát sau, chỉ thấy Phù Đồ chậm rãi nói: “Tôi vốn tưởng rằng đã không còn cơ hội báo thù cho nhà họ Hoàng nữa rồi, nhưng không ngờ nhà họ Hoàng lại khiêu chiến với anh Lục, chuyện mất trí này thật là ông trời muốn nó diệt vong mà, trước tiên phải để bọn họ điên cuồng đã”.
Đám người Hoàng Thất nghe xong liền hiện lên vẻ kinh ngạc.
Nhà họ Hoàng điên rồi sao?
Bọn họ có thể so với anh Lục ư?
Ngày trước anh Lục có thể tùy ý nghiền nát bọn họ.
Anh Lục bây giờ càng thâm sâu khó lường, dám khiêu chiến với anh, nhà họ Hoàng muốn tự sát tập thể à?
Lúc này, Phù Đồ nói: “Tối mai tôi sẽ đi cùng anh Lục tới nghênh chiến trước, các anh điều động tất cả cao thủ tinh nhuệ sẵn sàng tiêu diệt toàn bộ nhà họ Hoàng bất cứ lúc nào”.
Chiều ngày hôm sau, trong phòng khách nhà họ Hoàng ở biệt thự Nam Sơn.
Ba người An Gia Thần, Diệp Phùng Xuân và một người đàn ông nhã nhặn đeo kính khoảng chừng hơn bốn mươi tuổi ngồi ở vị trí chính.
Phía sau ba người còn có mấy người trung niên mắt sáng ngời đứng đó, bọn họ đều là tinh anh của nhà họ An.
Còn bên cạnh là đám người Hoàng Triển Tường đứng đó, mặc dù bọn họ thân là chủ, nhưng ngay cả vị trí ngồi cũng không có.
Lúc này, Hoàng Triển Tường thận trọng nói: “Gia chủ An, tôi đã gửi thư khiêu chiến cho người họ Lục kia rồi, giao hẹn tám giờ tối nay đánh một trận ở đây.
Ngoài ra, tôi đã thông báo cho đồng nhân võ đạo của Tây Kinh, mời bọn họ đến xem cuộc chiến”.
Hoàng Triển Tường vừa nói vừa lén nhìn phản ứng của An Gia Thần.
An Gia Thần mặt không biểu lộ cảm xúc đáp: “Rất tốt, ông yên tâm, nếu tôi đã đến đây một chuyến, nhất định sẽ giúp nhà họ Hoàng ông một tay, để các ông đứng vững gót chân ở Tây Kinh”.
“Rất cảm ơn gia chủ An”.
Đám người Hoàng Triển Tường cùng nói lời cảm ơn, trên mặt đều tràn đầy vẻ tươi cười.
Lúc này, An Gia Thần tiếp tục nói: “Hai người bên cạnh tôi, một người là thần y ngự dụng trong nội các – thần y Diệp Phùng Xuân.
Một người là thư ký Vương của cục trưởng cục an ninh quốc gia, mọi người chào hỏi đi”.
Đám người nhà họ Hoàng vừa nghe xong, trong lòng càng kinh ngạc và vui mừng.
Cái tên Diệp Phùng Xuân đương nhiên bọn họ đã nghe qua, người này có thể nói là nhân vật được mọi người kính trọng trong giới y học của Hoa Hạ.
Ông ta thường xuyên đi lại trong nội các, năng lực vô cùng kinh khủng.
Đám người nhà họ Hoàng vội vàng chắp tay chào hỏi hai người, còn hai người chỉ khẽ gật đầu.
Người nhà họ Hoàng cũng không hề để ý, những người này đều là nhân vật ngồi tít trên cao, đương nhiên cũng có vài phần kiêu ngạo.
Lúc này, Hoàng Triển Tường nói: “Gia chủ An, tôi đã đặc biệt chuẩn bị rượu và một vài món ăn địa phương mời các ông thưởng thức, coi như là mời khách từ phương xa đến dùng cơm, ông thấy thế nào?”
An Gia Thần gật đầu đáp: “Thời gian còn sớm, thưởng thức một chút món ăn ngon địa phương cũng được”.
Nhà họ Hoàng là gia tộc thuộc hạ của ông ta, An Gia Thần cũng sẽ không làm mất mặt mũi mình đâu.
Hoàng Triển Tường thấy vậy liền vung tay, rượu ngon và cao lương mĩ vị đã chuẩn bị xong từ sớm, lần lượt được đưa lên.
Trong chốc lát, rượu và đồ ăn đã lên đủ, Hoàng Triển Tường đích thân đảm nhiệm làm người phục vụ rót rượu cho mọi người và giới thiệu các món ngon địa phương, ông ta vô cũng bận rộn.
Uống qua ba tuần rượu, đột nhiên có người vào thông báo, đồng nhân võ đạo của Tây Kinh đã tới dự tiệc.
.
Truyện Trinh Thám
Hoàng Triển Tường liếc nhìn sắc mặt của An Gia Thần.
An Gia Thần tỉnh bơ nói: “Ông cứ đi sắp xếp đi, không cần quan tâm đến bọn tôi, tôi cùng thần y Diệp và thư ký Vương vừa hay muốn tâm sự”.
“Được, vậy tôi đi đây”.
Hoàng Triển Tường dẫn theo người nhà họ Hoàng rời đi, bọn họ đi ra sân trước, chỉ còn lại mấy hầu gái trông coi bên cạnh.
Lúc này, xung quanh sân trước trong khu biệt thự đã bày ra mười mấy chiếc bàn, đám người Hoàng Triển Tường đi tới, một người trung niên thân hình cao lớn dẫn theo hai thanh niên đang thưởng thức phong cảnh cây cối ở trong sân.
“Anh Triệu, không có tiếp đón từ xa, thứ lỗi thứ lỗi”, Hoàng Triển Tường nhiệt tình tiến lên đón.
Người tới chính là gia chủ Triệu Siêu Nhiên nhà họ Triệu ở thành phố Tây Kinh, là cao thủ tiên thiên đỉnh phong, một trong các đồng nhân võ đạo được mời đến.
Lúc này, Triệu Siêu Nhiên cười ha ha nói: “Gia chủ Hoàng làm ra hành động hẹn thi đấu anh Lục vĩ đại như vậy, quả thật tôi muốn xem đến mức không thể chờ đợi được, vì vậy đã đến đây sớm, xin thứ lỗi nhé”.
Trong giọng điệu của Triệu Siêu Nhiên mang theo mùi vị vô cùng giễu cợt.
Rất nhiều người trong giới võ đạo của Tây Kinh đều đã biết thân phận của Lục Hi, thực ra anh chính là Lục Thiên Hành, một đại tông sư chân chính.
Nhưng Lục Hi và Lâm Tiêu đều dặn dò không được phép tiết lộ thân phận của anh, đương nhiên đám người Triệu Siêu nhiên sẽ không dám nói thẳng ra.
Mà khi bọn họ nhận được thiệp mời, nhìn thấy Hoàng Triển Tường muốn hẹn chiến với Lục Hi, trong nhà đều cười đén suýt chút nữa rớt răng.
Lục Hi chính là Lục Thiên Hành, là đại tông sư bá chủ hai tỉnh Tây Bắc và Túc Cam, nhà họ Hoàng ăn phải tim gấu gan báo gì mà lại muốn khiêu chiến với một người kinh khủng như vậy, có phải chê bản thân sống quá lâu rồi không..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...