Crush On You
Fri, Dec 22th 2017
Các cậu thi tốt chứ? Mai tôi thi rồi, nhưng chưa nhét được chữ nào vào đầu cả :((
***
Hôm qua là tròn một tháng.
21/11 đến 21/12.
31 ngày.
744 giờ đồng hồ.
44.640 phút.
2.678.400 giây.
Một tháng.
Không đủ lâu để yêu, cũng chẳng đủ lâu để bù đắp lại khoảng thời gian hơn một năm rưỡi tôi chờ đợi cậu.
Nhưng một tháng đủ lâu để tôi thương cậu nhiều hơn. Đủ lâu để tôi biết cậu quan tâm tôi như nào, nuông chiều tôi như nào, và làm nũng tôi như nào.
Bọn mình hay vụng trộm nắm nay ở lớp học thêm (*cười*). Dường như chưa bao giờ đi quá giới hạn ở cái nắm tay.
Và đến tận bây giờ tôi vẫn chưa đủ can đảm để bẹo lấy đôi má mịn màng của cậu.
Ngày mai bắt đầu vào thi học bài, ngày mốt là Vọng Giáng Sinh.
Xét về nhiều mặt, tôi thua cậu, và có lẽ không xứng với cậu. Nhưng được cậu để ý, đó chính là phúc phận của tôi!
Tôi không ưa nói những lời hoa mĩ, đường mật. Tôi không ngọt như mía lùi. Tôi không đủ can đảm để làm việc mình muốn. Tôi không giỏi quan tâm, dỗ dành, chăm sóc. Tôi không giỏi cái gì hết, chắc có lẽ chỉ giỏi thương cậu trong âm thầm thôi.
Tôi không biết cậu sẽ trụ được bao lâu, nhưng tôi vẫn hạnh phúc khi có cậu ở bên. Tôi sẽ bên cậu cho đến khi nào không thể nữa.
Cho dù có bao nhiêu người tán tỉnh tôi, cho dù họ có tốt đến mấy, đẹp trai đến đâu, giàu đến bao nhiêu. Miễn là tôi còn thương cậu, tôi sẽ phũ phàng với họ. Tôi đã khẳng định như vậy rồi! Thì đừng trách tôi vô tình bạc bẽo.
Tôi không cấm những người con gái khác thích cậu, mà vốn dĩ tôi cũng chẳng có quyền cấm. Nhưng miễn là họ không đi quá giới hạn của mình, tôi sẽ không làm to.
Cậu ở trên cao, còn tôi ở dưới này (theo cả nghĩa bóng lẫn nghĩa đen :'< ) trước kia nghĩ rằng sẽ không bao giờ với tới, nhưng không ngờ lại có ngày tôi lại được cậu ngỏ lời.
Tôi không mong quà cáp, chỉ cần cậu thương tôi.
Mới đây mà đã một tháng rồi, cũng gần Giáng Sinh rồi. Tôi không biết cậu có nhớ ngày này không, và tôi cũng không mong cậu nhớ. Không biết bọn mình có thể ở cạnh nhau thêm được bao lâu, có đến nổi một năm hay không. Nhưng khi nào tôi còn thương, sẽ không rời xa cậu.
Tôi không tinh ý, cũng chả biết cậu muốn gì. Con người cậu khá khó hiểu, và còn...nhiều chuyện hơn cả tôi. Tôi không biết nên tặng cậu quà gì. Nhưng đã dự tính trước rồi, sau này nhất định sẽ dành tiền mua cuốn "Ngày xưa có một chuyện tình" của bác Nguyễn Nhật Ánh tặng cậu, nếu được thì mua bản đặc biệt luôn! Nhưng chỉ sợ không đủ kiên nhẫn để dành dụm tiền (*:v*)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...