Cool Boy Và Đầu Gấu

Tik tok ! Tik tok! Tik tok!
Reeeeenngggg !!!!Reeng!!!
Cái đồng hồ nhảy dựng hết công suất mà Anh Nghi vẫn không sao dậy được.Căn bản mà nói thì nó là một con sâu ngủ chính hiệu,nó ngủ tới nỗi hai mắt híp lại nên có một thời gian nó bị gọi là Nghi híp Ai ya,thiệt tức chết mà,cái đồng hồ cứ réo rắt in ỏi như vậy thì làm sao mà ngủ đây?
-Bực mình!
Anh Nghi với tay lên đầu giường,chụp cái đồng hồ và quăng ra ngoài cửa chính.Cứ tưởng nó sẽ bay vào cánh cửa nhưng ai dè đúng lúc đó Vũ Khánh mở cửa bước vào thì bị nguyên cái vật thể lạ chọi thẳng vào mặt làm xây xẩm tâm hồn.Hắn thấy trước mắt mình sao trời xẹt qua xẹt lại tứ tung,mở cửa gọi nó thức dậy mà phải hưởng cái hậu quả này đây !
-Vợ ơi,tới giờ đi học rồi!
Hắn bê bê mò lại giường,ngọt ngào nói.
-Ư.........tránh ra để tôi ngủ đi.....-Nó đưa tay hất mặt Vũ Khánh qua chỗ khác.
Vũ Khánh ngồi xuống giường đưa mắt nhìn nó.Lúc ngủ trông Nghi thánh thiện vô cùng,nhìn sao cũng dễ thương.Hắn đưa tay vuốt nhẹ mái tóc dài bồng bềnh của Anh Nghi,sau đó kề môi vào tai Anh Nghi và khẽ nói:
-Anh bế vợ ra khỏi giường nhé?
Một phút....hai phút....hai phút 30 giây.....
Chiêu này quả nhiên có công dụng,vừa nghe hết câu là Anh Nghi đã phóng như bay xuống giường,khuôn mặt mê ngủ bất giác đỏ ửng lên.Và nó hét bằng 30 phần công lực đang bị dồn nén nãy giờ:
-Đi ra ngoàiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii !!!!!!
-Tôi đợi Nghi ở dưới nhà đó!-Vũ Khánh nháy
mắt tinh nghịch,sau đó ung dung bước ra khỏi phòng.
15 phút trôi qua......
Chị giúp việc từ từ xuất hiện,chị kéo ghế ngồi đối diện với hắn,hai mắt chớp chớp ra vẻ rất đáng yêu.
-Có gì không chị?
-Bà chủ sáng nay đi công chuyện rồi,em đến tìm bé Nghi hả ? ( đổi cách xưng hô )
-Dạ.
-Vậy sao ngồi đây làm gì?

Chị Nga hỏi,mắt vẫn dán chặt vào khuôn mặt cool boy kia,chậc,người đâu đẹp lạ lùng,con nhà ai mà khéo nuôi thế không biết!Nhất là đôi môi,môi gì mà đỏ mọng như quả dâu chín,phải chi được cắn một miếng thì có chết cũng cam lòng ( nguyên văn của chị ý ).
-A,chị nhắc em mời nhớ!
Vũ Khánh đứng dậy và chạy lên phòng Anh Nghi.Thảo nào hắn ngồi từ nãy đến giờ mà hoàn toàn không hiểu mình ngồi ở đây để làm cái gì,vợ ơi là vợ Cốc cốc cốc
Hắn lịch sự gõ cửa.
.....................Im lặng.
-Nghi ơi!-Hắn đẩy cửa phòng bước vào.
.....................Im lặng.
-Vợ ơi vợ đâu rồi?
..................Vẫn im lặng.
-Nghi ở đâu mà không trả lời tôi thế?
......................Hoàn toàn im lặng,hắn có vẻ như
đang tự biên tự diễn,không một tiếng đáp trả.Vũ Khánh đưa mắt nhìn xung quanh,không thấy nó ở đâu hết,chạy đi đâu mà chóng đến thế được.Hắn bước lại toilet,có hơi thở đều đều vang lên trong đó,hắn ( lại) tiếp tục gõ cửa.
-Nghi ơi!
.......Im lặng.
Hắn nhẹ mở cánh cửa,bên trong là hình ảnh của một thiên thần đang say sưa ngủ dù cho đồng phục đã thay xong.Ngủ ở đâu không ngủ ai đời lại ngủ trong toilet bao giờ,thiệt đúng là.....
Hắn ngồi xuống,nhìn Anh Nghi hồi lâu.Đúng là rất xinh đẹp.Hàng mi dài cong vút đang khép lại,cánh mũi xinh phập phồng đang thở đều,môi thì đang hé mở để lộ vài cây răng trắng muốt,dáng người thanh mảnh với mái tóc dài tung xõa nhẹ nhàng càng làm Anh Nghi trở nên hấp dẫn.
-Chết tiệt!Sao càng lúc lại càng đẹp ra thế này?Lỡ có ai......để ý rồi sao đây??
Hắn hậm hực lẩm bẩm trong miệng.Cũng may cái dáng vẻ này hắn thấy thôi,chứ nếu mà người khác thì.....Haizz,đúng là chết tiệt mà.Hắn chỉ muốn Anh Nghi là của riêng hắn,dù biết vậy là vô cùng ích kỉ,nhưng mà,trong tình yêu,nhân nhượng với tình địch là tàn nhẫn với bản thân,ai mà có ý định cướp nó thì phải bước qua xác hắn đã.
Vũ Khánh bế nó ra khỏi toilet và đi xuống cầu thang,chị Nga khi thấy cảnh đó thì hai mắt chị bắt đầu trở nên lấp la lấp lánh,chị đang rất rất ngưỡng mộ cái thứ tình cảm mà Vũ Khánh dành cho Anh Nghi.
-Em đi nha chị!

-Ừ chào em !
..........Chiếc xe lăn bánh...........
............................................
Trước cổng trường Blue
-Nè! Dậy đi!-Vũ Khánh lay lay tay nó.
-Ưm.....-Nó từ từ mở mắt-Tới rồi hả ?
Hắn mở cửa xe và đẩy nó ra trước,sau đó mới bước xuống và đi tung tăng cùng nó vào trường.Ngay lúc đó,con BMW của Kì Dương cũng vừa mới đến.Dương để mái tóc buông dài,áo pull trắng,quần jean đen có khóa,mang đôi boots đen,trên vai đeo thêm cái ba lô,vậy là đi học.Căn bản là Dương không thích mặc đồng phục nam,vì Kì Dương thích mặc đồ giống con gái,nhưng giống con gái không có nghĩa là yếu đuối ủy mị như bọn con gái,ngoài việc đánh nhau ra,Dương còn biết cả môn bắn súng và còn là con trai duy nhất của băng đảng mafia ngầm,cô chị của Dương trong một lần bị tai nạn đã chết nên tất cả tình yêu thương còn lại đều được papa dành cho Dương.Dân chơi ở chốn này đều biết Kì Dương là con trai,và không những thế,mấy đứa con gái sành điệu cũng say đắm ngất ngây vì anh chàng mĩ nữ này,quán bar Darknight là địa bàn của Kì Dương.Xét về sở thích,Dương cứ 2,3 ngày là cặp lấy một em,đối với hắn,con gái là đồ chơi,chán là bỏ.Không ai biết Kì Dương nghĩ gì và sẽ làm gì,vì lịch sử con người này quả thật không đơn giản,xem ra đối thủ lần này của Vũ Khánh nặng kí lắm đây !
-Con nhỏ đó kìa!Đang đi cùng thằng nào thế nhỉ?-Kì Dương nheo nheo mắt nhìn theo bóng dáng của Anh Nghi,tự hỏi thầm một tiếng,sau đó cũng đút hai tay vào túi quần và bước từng bước nhanh thoăn thoắt vào trường.Kể cũng lạ,chỉ trong một thời gian ngắn mà có tận hai perfect prince chuyển về,ngôi trường này thật sự rất nổi tiếng a ~
Kì Dương đi dọc hành lang,hồn thì thả theo điệu nhạc trong cái ear phone đang gắn trên tai.Đi ngang lớp nào thì cũng có một vài người trầm trồ vì nhan sắc của hắn.Tất nhiên,vẻ đẹp ấy của Dương đã lọt vào mắt một tên côn đồ cũng có tiếng trong trường,thế là gã chạy ra làm quen mà không hề biết rằng mình đang đùa với lửa.
-Hê em gái,làm bạn gái anhđi!-Gã vênh mặt hãnh diện,giọng nói đầy tự tin.
Kì Dương ngẩng đầu lên nhìn gã,đáp gọn một câu:
-Biến !
Mặt gã hơi ngu lại một chút,vì với cái danh hiệu đại ca này,từ trước đến giờ chưa có em gái nào dám từ chối gã hết.Phản ứng của Kì Dương lần này khiến gã vô cùng mất bình tĩnh,gã đưa tay nắm lấy tay Kì Dương,vẻ mặt một nữa đe dọa một nữa ép buộc :
-Làm bạn gái anh,em sẽ được bảo vệ suốt những năm học này,không những thế,anh sẽ cho em thật nhiều tiền để đi shopping,điều kiện quá tốt đúng không nào?Nhược bằng không-Nói tới đây gã xiết chặt tay Kì Dương-Em sẽ sống không yên đâu!
Dương đứng trơ mắt nhìn con cừu ngây thơ đang chứng tỏ mình là sói và múa may quay cuồng trước mặt hắn.Kì Dương nhếch môi cười nhạt một tiếng,đang hù ai vậy? Đang hăm dọa con trai của mafia ư?Nực cười,đúng là nực cười không tả nổi.Lần này thì tên đó sống dở chết dở rồi đây.Đã vậy thì phải cho gã mở rộng tầm mắt !
Kì Dương chụp lại tay gã,và bằng một động tác nhanh nhẹn,hắn kéo gã lại gần mình,tay phải tung một cú đấm móc dưới cằm làm gã đó rú lên thảm thiết vì đau và bay thẳng vào cánh cửa.Một ngụm máu tươi phun ra,máu từ miệng gã chảy dài xuống áo,gã ngã nhoài người ra đất,nằm sải lai.Chậc,mới có một đấm đã tàn tạ dung nhan thế rồi.....
-Lần sau gặp bổn thiếu gia thì cút nghe chưa?
Kì Dương đưa chân sút vào mặt gã thêm một cú nữa,cây răng có vương chút máu văng ra ngoài,gã ôm mặt rên rỉ,có vẻ rất đau đớn.Hắn quay bước bỏ đi,trong lòng cảm thấy vô cùng sảng khoái vì vừa mới sáng ra đã có đứa giúp mình tập thể dục.
Bọn học sinh trố mắt đứng nhìn,đây có phải là con gái hay không vậy?Mặt mày thì xinh xắn,dáng người cao ráo dễ nhìn nhưng hành động và lời nói thì y hệt đứa con trai,đã vậy lúc nãy còn xưng là


bổn thiếu gia

nữa......Đi học lại mặc luôn cả thường phục vào trường....Rốt cuộc người này là ai vậy???
-Trời !Cô ta ghê thật!Con gái gì đâu khủng khiếp quá!-Nhân sự một bình luận.
-Suỵt!Nhỏ tiếng thôi-Nhân sự hai ra chiều bí mật-Để cô ta nghe được là toi mạng đấy!
Kì Dương đang cắm cúi bước đi thì bất chợt dừng lại,tiến đến chỗ hai đứa con gái đang xì xào to nhỏ.
-Thấy chưa.....bị đánh đó...!...-Nhân sự hai run bây bẩy,đưa ánh mắt lo lắng nhìn cô ả kia.
-Chết....chết....chết rồi.....
KhoTruyen.Vn
-Chết.....chết......chết rồi....
-Này em!-Kì Dương tháo cái ear phone xuống nhìn hai nhân sự đang run rẩy-Đi nãy giờ mới nhớ,cho anh hỏi lớp 11A3 ở đâu vậy?Chỉ cho anh đi!
-Anh....?-Vẻ mặt cô ả nghệch ra trông thật tức cười....người này là con ....trai sao?
-Nhanh lên anh không có thời gian!-Kì Dương nhíu mày,căn bản là hắn còn phải gặp lại cố nhân.
-Dạ...dạ...dãy lầu trên này,phòng số 1 đếm vào...
Kì Dương cười nhạt rồi cứ thế túm cổ áo cô ả và hôn.Một nụ hôn hờ hững.Đó coi như là lệ phí trả công cho cô ả,sau đó hắn bước đi.
-Đúng là rác rưởi!-Dương đưa tay lau miệng,vì đối với chàng trai này,con gái chỉ là búp bê,một búp bê không hơn không kém-dành cho việc chơi đùa.
Lớp 11A3
-Đây là học sinh mới chuyển về!Đề nghị cả lớp nhiệt liệt hoan nghênh!!-Cô Trang-cô giáo chủ nhiệm nhà mình mãi đến bây giờ mới có dịp xuất hiện.
oa...oa....woa ~ Kyaaaaaa
Bọn chúng gào lên điên cuồng.Đào ở đâu ra một cô nàng xinh gái thế này ???
clap ! clap! Bốp bộp bốp....bép ..!! clap !!
-Để cho bạn giới thiệu đã chứ!-Cô Trang bắt đầu trấn áp bọn thổ dân đang nháo nhào ở bên dưới.
-Không có gì để nói!-Kì Dương nhìn thẳng về chỗ Anh Nghi,sau đó xốc cái balo bước xuống trước biết là bao nhiêu cặp mắt nhìn ngang ngổn.Đúng là một con người có cá tính.

Kì Dương lại gần bàn của nó đang ngồi,Dương nở một nụ cười khá là thiện cảm.
-Chào Nghi!
Anh Nghi lúc này mới ngước mặt lên nhìn Kì Dương,cái vẻ mặt này,coi bộ quen quen....hình như là đã gặp ở đâu rồi thì phải.....chính xác là,trong cái hốc.Đúng rồi! Cái hốc!À không,cái hẻm mới phải,nếu nhớ không lầm là nó đã

cứu

Kì Dương!
-Bạn là cô gái hôm bữa.....-Nó kêu lên.
Kì Dương gật đầu thay cho câu trả lời.
Vũ Khánh ngồi chống cằm,đưa ánh mắt dò xét nhìn Kì Dương,có vẻ như con nhỏ này không đơn giản,tiếp cận Anh Nghi với mục đích gì nhì?Đã bảo với Nghi là đừng xen vô chuyện người khác mà,vợ ơi là vợ...!( Trích nguyên văn của hắn ).
Kì Dương đưa ánh mắt cao ngạo nhìn Vũ Khánh,một nữa coi thường,một nữa thách thức.Rồi Dương quay qua thằng ngồi bàn bên cạnh và lạnh lùng hỏi một câu:
-Tôi ngồi chỗ này bạn không ý kiến chứ?
-Ơ....vâng....bạn....bạn ngồi đi...mình sang chỗ khác....
Tên đó lắp bắp trả lời,khi tiếp xúc với Kì Dương,gã này cảm nhận được mùi sát khí trong từng câu nói,dây dưa một hồi có khi bị ăn đập cũng nên,với lại do lúc nãy gả đã nhìn thấy Kì Dương dạy dỗ thằng đại ca có tiếng trong trường đến nỗi nó phải nhập viện.Nghĩ tới đây gã ớn lạnh xương sống,vậy là ôm tập co giò chạy biến trong 1 phút 30 giây.
-Đúng là có cá tính nha!-Anh Nghi khen ngợi,hai mắt lộ nên vẻ ngưỡng mộ.
Vũ Khánh cười cười,lời nói có phần xảo quyệt:
-Yên tâm đi,có cá tính nhưng chồng không có ý định lập thêm thiếp đâu!
-Bạn đi chết cũng được nữa!-Nó thúc vào hông hắn một cú cực đau.
Kì Dương lơ đãng nhìn Vũ Khánh,phun ra một câu nhàn nhạt nhưng đủ làm chấn động cả thế giới:
-Có muốn lập thêm thiếp cũng chẳng được,vì căn bản tôi đâu phải là con gái!
Vũ Khánh bấy giờ mới lờ mờ hiểu ra sự việc,thì ra con nhỏ này không phải là con gái,chuyển trường về đây cũng là vì muốn tiếp cận Anh Nghi à? Nằm mơ!Bất kì một ai cũng đừng nuôi mong ước giành lấy Anh Nghi ra khỏi tay hắn,huống chi lại là cái thứ bán nam bán nữ này.Ngay từ lúc đầu mình đã cảm thấy tên chết tiệt này không có ý gì tốt đẹp mà,quả nhiên không sai!.....Mà.....nói gì thì nói,phần lớn nhất là do Nghi.....Ai bảo xinh đẹp một cách kì lạ để rồi nhiều người ngấp nghé.....Đúng là khố.n kiếp thật !!!-Nghĩ tới đây hắn nhăn mặt lắc đầu,có vẻ rất bực bội.
Tiết học vẫn cứ tiếp diễn......


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận