Editor: Melodysoyani
Cao Cẩn Trúc không có bằng lái xe, lại một lòng một dạ muốn chạy xe, dù không có bất cứ một giấy chứng nhận lái xe nào. lqd
Vì thế anh chỉ có thể mở Weibo trên di động, tìm kiếm bà chủ “Toàn Điềm Khổ Lạt Hàm Liễu” (mặn ngọt bùi đắng cay), chú ý! Là “Toàn Điềm Khổ Lạt Hàm Liễu” đó!
Nhanh chóng đăng ký tên nhập học, tham gia vào giáo trình lớp học lái xe cấp tốc trong năm phút, dĩ nhiên người có tuệ căn như Cao Cẩn Trúc rất nhanh chóng lấy được bằng lái xe trên Weibo, hơn nữa cũng học xong cách lái xe.
Vì vậy mà thuận thuận lợi lợi lái xe chở Ngôn Linh chạy hơn nửa ngày, cuối cùng đến lúc bị mệt mỏi quá độ vì lái xe quá lâu, mới tắt đèn nghỉ ngơi……
Sau lần đầu tiên được ăn mặn, Cao Cẩn Trúc lập tức càng ngày càng không thể cứu vãn được.
Gần đây Ngôn Linh rõ ràng cảm giác được thân thể của mình đã sắp bị vét sạch.
Có lẽ mọi người không biết, hiện tại Ngôn Linh đã nhìn Cao Cẩn Trúc bằng một đôi mắt khác, sau khi anh ra ám chỉ, đã lập tức mạnh mẽ đè ép Ngôn Linh hành hạ một trận giống như ủ rượu nếp.
Ngôn Linh cảm thấy cuộc sống như vậy quá thối nát, vì thế muốn sắp xếp sinh hoạt vợ chồng lại với Cao Cẩn Trúc.
Cao Cẩn Trúc vừa nghe lập tức không vui, kiên trì mỗi ngày đều phải ăn thịt, Ngôn Linh đành phải lui một vạn bước, nói một ngày chỉ có thể tới một lần.
Cao Cẩn Trúc mới rầm rì không tình nguyện đáp ứng.
Tiếp đó mỗi buổi tối, mức độ kéo dài của Cao Cẩn Trúc trở nên càng ngày càng cao, Ngôn Linh có chút sợ anh sẽ nghẹn đến hỏng thân thể, nhưng Cao Cẩn Trúc lại nói đây là thuận theo tự nhiên, không nghẹn……
Sau đó nữa, Cao Cẩn Trúc vẫn không thỏa mãn với hiện trạng, luôn vào lúc Ngôn Linh xuống bếp hoặc là ngồi xem TV trên sô pha, sờ soạn ôm hôn một chút, nhưng vẫn không cởi quần áo bên dưới, trêu chọc Ngôn Linh đến nổi cả người mềm nhũng, sau đó bước đi để lại một bóng lưng cho người nọ.
Ngôn Linh:………… Học hư.
Rốt cuộc vào một buổi chiều nọ, hai người đều không bận việc, lập tức tụ lại ngồi xem TV ở trên sô pha, Cao Cẩn Trúc lại không chịu nổi bắt đầu trêu chọc.
Anh ôm Ngôn Linh để cô ngồi trên đùi của mình, còn lưng cô thì dựa vào lòng ngực của mình, sau đó tách hai cái đùi của cô ra, vén váy hoa nhỏ lên đến bên miệng của cô, để cô tự cắn váy của mình.
Hai bàn tay to phân công hợp tác, một tay sờ lên mặt, một tay mò xuống dưới, miệng còn cắn vành tai của Ngôn Linh, dùng sức trêu chọc, cuối cùng trêu chọc đến khi người nọ ẩm ướt, lập tức chuẩn bị buông tay.
Ngôn Linh nghĩ thầm còn tiếp tục trêu chọc như vậy nữa, người mình nhất định sẽ bị trêu chọc đến hỏng mất. Nhất định phải phá vỡ cục diện bế tắt này mới được!
Vì thế cô xoay người trao một nụ hôn nồng nhiệt cho Cao Cẩn Trúc, muốn trực tiếp kéo quần anh ra.
Nhưng Cao Cẩn Trúc vẫn giữ dáng vẻ đàng hoàng như phụ nữ, đôi tay gắt gao che chở lưng quần của mình, thề sống chết bảo vệ phòng tuyến cuối cùng!
Ngôn Linh bất đắc dĩ, chỉ có thể xuất ra tuyệt chiêu: “…… Ngoan một chút, bằng không buổi tối sẽ không có thịt ăn.”
Cao Cẩn Trúc:…………
Nghĩ đến chiêu thả nhỏ bắt lớn này có thể dùng được, Cao Cẩn Trúc lập tức buông đôi tay ra, cũng không giãy giụa nữa, dáng vẻ đặc biệt ngoan ngoãn mặc cho người ta xâu xé.
Ngôn Linh kéo quần anh xuống, đã thấy được bảo bối cứng rắn đến không thể miêu tả được của Cao Cẩn Trúc, sau đó đỡ bảo đối ngồi xuống.
Di chuyển hai lần đã cảm thấy sức lực cả người đã sắp tiêu hết, thời điểm Ngôn Linh dứt khoát cam chịu, Cao Cẩn Trúc đột nhiên bắt đầu đột nhiên hướng lên trên đỉnh.
Ngôn Linh đã chịu kinh hách:………… Có dám chậm một chút nữa hay không!
Cuối cùng Ngôn Linh bị cảm giác lên đỉnh làm cho cả người choáng váng, Cao Cẩn Trúc có nói gì đó ở bên tai cô, nhưng cô đã nghe không rõ, chỉ biết gật đầu đáp ứng……
Sau khi thanh tỉnh, mới biết mình đã bị bạn học Cao Cẩn Trúc giả heo ăn thịt cọp lừa gạt, thật sự là một kế hoạch sai lầm!
Không sai, lúc cô bị choáng váng vì lên đỉnh đã đáp ứng với Cao Cẩn Trúc, có thể tùy tiện ăn thịt, hiệp nghị mỗi đêm một lần của quân tử trực tiếp trở thành phế thải……
Nhân bánh đậu đỏ của cookie đã trực tiếp tiến hóa thành hạt mè rang phủ nhân bánh rồi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...