Công Tước

Cung Ngũ hớn hở: “Con sẽ ở đây một tuần. Mẹ, con chưa từng được ra ngoài chơi. Lúc còn ở Gaddles, ngày nào con cũng chỉ biết đi học đi học, rất là đáng thương!1Nói là được đi nước ngoài nhưng chỉ quanh quẩn ở chỗ nhỏ xíu.”

Yến Đại Bảo gật đầu: “Đúng vậy, đúng vậy, cô ơi Tiểu Ngũ rất đáng thương!”

Bộ Sinh nhìn Nhạc Mỹ Giảo, “Để Tiểu8Ngũ ra ngoài chơi đi, tôi chi tiền.”

Nhạc Mỹ Giảo liếc anh ta. Là vấn đề tiền bạc à? Là bà không nỡ xa Tiểu Ngũ. Khó khăn lắm mới nghỉ hè, bà cảm thấy có2thể bảo cô ở bên cạnh, kết quả vừa về đã đi, bà chịu được sao?

Cung Ngũ bới cơm, dè dặt nhìn mẹ, “Mẹ, con sẽ gửi bưu thiếp cho Tiểu Bát.”

Nhạc Mỹ Giảo phì cười,4“Nhìn dáng vẻ đáng thương của con kìa. Được rồi, con đi đi, tự chú ý an toàn bản thân, nhớ đừng gây chuyện bên ngoài. Mẹ không quản được con đâu.”

Cung Ngũ gật đầu: “Mẹ yên tâm đi, đã lâu lắm rồi con không phạm lỗi.”

Chuyện ở Gaddles, Nhạc Mỹ Giảo không biết, cũng chưa nghe Công Tước đại nhân nhắc đến, bà còn thật sự cảm thấy Cung Ngũ đã an phận.

Đương nhiên, bà mà biết những chuyện Cung Ngũ làm ở trường, bà không đánh gãy chân Cung Ngũ thì cũng sẽ đánh gãy giá quần áo.

Trên bàn ăn, Cung Ngũ và Yến Đại Bảo cười khì khì nói chuyện, ăn nhiều hơn bình thường nửa bát.


Ăn xong thì hai cô gái trẻ chào mọi người, chạy vào phòng Cung Ngũ tâm sự với nhau.

Cung Ngũ hỏi Yến Đại Bảo: “Cậu và anh Bánh Bao yêu nhau rốt cuộc thế nào rồi? Mỗi ngày cậu có vui vẻ không?”

Yến Đại Bảo: “Vui chứ, tớ luôn rất là vui nên tớ cũng không biết rốt cuộc anh Bánh Bao có tốt hay là không.”

Cung Ngũ suy nghĩ, hỏi: “Vậy anh Bánh Bao có khi nào khiến cậu cảm thấy không vui không?”

Yến Đại Bảo lắc đầu: “Không có, anh Bánh Bao từ nhỏ đến giờ chưa bao giờ ức hiếp tớ.”

Cung Ngũ lại hỏi: “Yến Đại Bảo, nếu anh Bánh Bao có bạn gái rồi thì cậu có vui không?”

Yến Đại Bảo: “Ờ... tớ cũng không biết nữa!”

Cung Ngũ giơ tay, nghiêm túc vỗ lên vai Yến Đại Bảo, nói: “Hay là chúng ta bảo anh Bánh Bao thử xem?”

Yến Đại Bảo suy nghĩ, gật đầu: “Vậy cũng được.”


Cung Ngũ tay chống cằm, “Yến Đại Bảo này, có phải cậu không thích anh Bánh Bao không? Cậu xem tớ này, nếu anh Tiểu Bảo dám có bạn gái sau lưng tớ, tớ sẽ cắn đứt cổ của anh ấy. Tớ nhất định sẽ rất giận! Bây giờ anh ấy chưa có mà tớ đã giận vậy rồi, nếu sau này có thật, tớ nhất định sẽ không nể tình mà chặt tay anh ấy giữ làm kỷ niệm!”

Yến Đại Bảo trừng mắt, “Nhưng tớ thích anh Bánh Bao!”

Cung Ngũ thở dài: “Tớ cũng anh Tiểu Bảo. Nhưng tớ cảm thấy việc tớ thích anh Tiểu Bảo và chuyện cậu thích anh Bánh Bao là không giống nhau.”

Yến Đại Bảo không phục: “Sao lại không giống chứ?”

Cung Ngũ: “Tớ thích anh Tiểu Bảo, tớ muốn sờ tay anh ấy, còn muốn hôn môi anh ấy, còn muốn sờ cơ bụng của anh ấy, cậu muốn không?”

Yến Đại Bảo tức giận, “Cậu đợi đó, ngày mai tớ làm cho cậu xem! Hứ!”

Cung Ngũ nghiêng người ghé sát bên cạnh cô ấy, hỏi: “Yến Đại Bảo, tớ hỏi cậu, cậu và anh Bánh Bao đã hôn môi chưa?”

Yến Đại Bảo: “Là như vậy à?” Dứt lời, cô chu môi lên, hôn lên mặt Cung Ngũ một cái.

Cung Ngũ gật đầu: “Đúng rồi.”

Yến Đại Bảo nói: “Hôn rồi!”

“Ờ!” Cung Ngũ kinh ngạc: “Tớ còn nghĩ là chưa chứ!”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui