Công Tước



Còn thứ gì khiến người ta cảm thấy đáng sợ hơn một con rắn độc ngủ đông? Cung Ngôn Đình bắt tay với hắn một cái, “Nếu anh Sài đã đồng ý bồi thường, vậ3y tôi cũng không cần nói nhiều làm gì

Giá bồi thường xe tôi đã liên hệ với công ty bảo hiểm rồi, bọn họ sẽ liên lạc với anh

Còn về vế2t thương của tôi, chỉ là chuyện nhỏ thôi, chỉ là vết thương ngoài da, không phải chuyện gì lớn.”

Anh nắm tay Lam Anh, mỉm cười nói: “Nếu ở đâ5y không còn chuyện gì nữa, tôi nghĩ tôi nên đi rồi, dù sao tay tôi cũng đã bị thương, bạn gái tôi sẽ rất lo lắng.”

Sắc mặt Phó Thanh Ly tái n4hợt

Hắn chậm rãi thở một hơi, khách sáo nói: “Phía bên tôi sẽ chấp nhận gánh vác mọi trách nhiệm, còn những chuyện khác cứ giao cho cảnh sát 0giải quyết.”

Một cảnh sát mang theo một tờ khai qua, “Có phải đã thỏa thuận xong rồi không? Nếu đã thỏa thuận xong thì phiền các vị ký tên vào đây!”

Cung Ngôn Đình và Phó Thanh Ly cùng đi đến ký tên

Lam Anh yên lặng đứng bên cạnh

Ký tên xong thì Cung Ngôn Đình gật đầu với Phó Thanh Ly, sau đó dẫn Lam Anh rời khỏi.

Phó Thanh Ly nhìn chằm chằm theo bóng dáng của bọn họ, giật mạnh chiếc cà vạt trên cổ xuống, âm thầm thở ra một hơi.

Cung Ngôn Đình và Lam Anh đến bệnh viện băng bó vết thương, hai người gọi taxi đi

Trên đường đi Cung Ngôn Đình đột nhiên hỏi: “Lần trước em nói với anh, bạn trai cũ của em bịa ra một cái tên, có phải tên là Sài Tranh Vanh không?”

Lam Anh ngập ngừng, rồi chậm rãi đáp: “Vâng.” Sau đó Cung Ngôn Đình không nói gì thêm, dường như câu hỏi lúc nãy chỉ là anh tiện miệng hỏi mà thôi

Lam Anh dè dặt nhìn anh, chủ động nắm lấy tay anh, “Anh giận rồi hả?” Cung Ngôn Đình bật cười, nhìn cô, “Tại sao anh phải giận? Cũng đâu phải là lỗi của em

Chỉ là đột nhiên nhớ lại hình như lúc nãy anh có nhìn thấy cái tên đó, nghĩ một hồi thì mới nhớ ra.” Lam Anh căng thẳng nói: “Em không ngờ tai nạn xe lại có liên qua đến anh ta.” Cung Ngôn Đình thở dài: “Họa phúc tốt xấu chuyện này không ai nói trước được, nói không chừng đều là do ông trời đã an bài”

Lam Anh không nói gì, chỉ nhíu mày thấy hơi lo lắng

Không biết tại sao, cô cảm thấy rất nghi ngờ về chuyện trùng hợp thế này, nhưng chuyện này không bằng chứng, cô cũng không thể kết luận lung tung.

Cô nói: “Sau này anh ra đường nhớ cẩn thận một chút.” Cung Ngôn Đình: “Anh dừng xe đợi đèn đỏ, vậy mà còn gặp phải chuyện này, có khác gì so với chuyện anh nằm trên giường trong nhà mà bị sét đánh đâu? Được rồi, em đừng lo lắng nữa, sau này anh sẽ cẩn thận hơn.”

Chỉ là đột nhiên nhớ lại hình như lúc nãy anh có nhìn thấy cái tên đó, nghĩ một hồi thì mới nhớ ra.” Lam Anh căng thẳng nói: “Em không ngờ tai nạn xe lại có liên qua đến anh ta.” Cung Ngôn Đình thở dài: “Họa phúc tốt xấu chuyện này không ai nói trước được, nói không chừng đều là do ông trời đã an bài”

Lam Anh không nói gì, chỉ nhíu mày thấy hơi lo lắng

Không biết tại sao, cô cảm thấy rất nghi ngờ về chuyện trùng hợp thế này, nhưng chuyện này không bằng chứng, cô cũng không thể kết luận lung tung.

Cô nói: “Sau này anh ra đường nhớ cẩn thận một chút.” Cung Ngôn Đình: “Anh dừng xe đợi đèn đỏ, vậy mà còn gặp phải chuyện này, có khác gì so với chuyện anh nằm trên giường trong nhà mà bị sét đánh đâu? Được rồi, em đừng lo lắng nữa, sau này anh sẽ cẩn thận hơn.”

Cô gật đầu: “Vâng.” Đến bệnh viện, lúc băng bó lại vết thương, Cung Ngôn Đình không kêu một tiếng nào

Lam Anh không biết là anh không sợ đau hay đang cố nhịn, chỉ nhìn vết thương chi chít trên cánh tay anh lúc tháo băng ra vẫn còn chảy máu, cô cũng rất đau.

Cung Ngôn Đình nhìn vẻ mặt của cô, mỉm cười nói: “Nếu em sợ thì đừng nhìn.”

Lam Anh nói: “Em không sợ, em chỉ cảm thấy đau thay anh.” Cung Ngôn Đình cười nhẹ một tiếng: “Đau thay cho anh luôn à, bạn gái anh ngốc thật, còn có thể đau thay cho anh.” Lam Anh tức hầm hầm, cô phát hiện bản thân rất dễ dàng bị anh trêu chọc cho nổi giận


“Lại nổi giận rồi

Đúng là một đứa trẻ, sao lại dễ nổi giận như vậy?” Lam Anh càng tức giận, “Em giống trẻ con chỗ nào?” Y tá cố nhịn cười, thay bằng cho Cung Ngôn Đình xong, nói: “Được rồi, ba ngày sau lại đến thay thuốc nhé.” Cung Ngôn Đình đón xe đưa cô đến trường rồi tự đón xe trở về công ty

Lúc Cung Ngôn Đình đi ra khỏi thang máy thì nhìn thấy Cung Cửu Dương đang đứng đợi thang máy, nhìn thấy anh, hắn liền mắng một câu: “Cháu trai, không nhìn thấy thang máy chuyên dụng à?”

Cung Ngôn Đình lắc lư cái thẻ trong tay: “Biết là thang máy chuyên dùng cho tổng giám đốc rồi, nhưng mà ai cho cháu thẻ này chứ?”

Cung Cửu Dương liếc nhìn bóng dáng Cung Ngôn Đình rồi đi vào thang máy.

Đến buổi trưa Lam Anh nhận được điện thoại của Cung Cửu Dương, hẹn cô gặp mặt

Lam Anh biết chuyện gì đến thì cũng sẽ đến, không thể trốn tránh được, cô liền đồng ý

Đến Hoàng Triều, báo tên Cung Cửu Dương xong, nhân viên phục vụ dẫn cô tìm đến căn phòng riêng mà Cung Cửu Dương đang ngồi đợi

Hai người bọn họ ngồi đối diện nhau

Lam Anh gật đầu với Cung Cửu Dương: “Anh Cung, chào anh.” Cung Cửu Dương ngước mắt nhìn cô, “Có biết vì sao tôi tìm cô không?” Lam Anh gật đầu: “Biết, là vì anh nói đúng rồi, mẹ ruột của tôi họ Dương, tên Dương Chiếu, ba ruột của tôi họ Tần, tên Tần Khang Bình

Ban đầu anh Cung cứ hỏi tôi chuyện này, tôi nghĩ, anh Cung dựa vào tướng mạo của tôi thì có thể đoán được tên của ba mẹ ruột tôi, nhất định là anh rất thân thiết với bọn họ

Tài liệu trong tay tôi đều là những chữ cái không có tình cảm, nếu tôi đã biết bọn họ là ai, tôi càng muốn nghe những chuyện sinh động từ miệng anh Cung.” “Chuyện sinh động tôi không kể được

Nhưng có một điểm cô đã nói đúng, tôi đã dựa vào tướng mạo của cô để phán đoán ba mẹ cô là ai

Tôi biết bọn họ, thậm chí có vài phần thân quen.” Hẳn ngập ngừng, dường như đang do dự điều gì đó, mãi một lúc sau, cuối cùng hắn cũng nói: “Mẹ ruột của tôi tên là Dương Chiểu.”

Lam Anh nhìn chằm chằm Cung Cửu Dương, không dám tin những gì hắn nói, “Dương..

Dương Chiểu...”

Cung Cửu Dương thong thả ung dung gật đầu: “Đúng, Dương Chiểu, mẹ ruột của tôi tên Dương Chiểu

Bà ấy lấy ba tôi lúc còn rất trẻ, mấy người anh của tôi đều lớn hơn bà ấy rất nhiều

Bà ấy là một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp

Nhưng mà phụ nữ xinh đẹp chính là con dao hai lưỡi, có thể có hạnh phúc, cũng có thể mang lại tai họa.”

“Dương Chiếu được gả vào nhà không bao lâu thì mang thai

Tôi là đứa con mà ba tôi có được khi đã lớn tuổi nên ở nhà họ Cung tôi rất được cưng chiều, từ lúc còn rất nhỏ đã được đưa ra nước ngoài, ba năm vẫn không thể trở về một lần

Sau đó, khi tôi nghe được tin bà ấy đã chết, tôi không tin

Nhưng tất cả mọi người đều nói là bà ấy đã chết, mãi cho đến khi tôi nhìn thấy thi thể của bà ấy...”

Hắn vẫn nở nụ cười, đôi mắt hầu như không có chút dao động, giống như đang kể về chuyện của người khác: “Phải rất lâu sau đó tôi mới chấp nhận được sự thật này

Tôi muốn gặp bà ấy lần cuối cùng, nhưng phát hiện bà ấy chết rất kỳ lạ

Một người vốn thích xinh đẹp thích sạch sẽ, lúc chết lại giống như một cành cây bị gió thổi khô, gương mặt, móng tay..


Người phụ nữ xinh đẹp trong ấn tượng của tôi đã biến thành một dáng vẻ khác mà tôi không quen biết

Tôi hỏi nguyên nhân cái chết của bà ấy, bọn họ đều nói là bệnh chết

Sau khi trở về nước thì tôi tìm đủ mọi cách mới điều tra được, bà ấy bị người ta ép đưa vào bệnh viện tâm thần, ép buộc chấp nhận trị liệu...”

Hắn mỉm cười, “Đưa một người bình thường vào bệnh viện tâm thần, trong thời gian ngắn bà ấy vẫn duy trì được trạng thái tỉnh táo, nhưng trong thời gian dài không điên thì cũng trở thành người điên

Sau đó tôi mới biết được, trong thời gian bà ấy vào bệnh viện tâm thần, bà ấy và bác sĩ trị liệu cho mình nảy sinh quan hệ, hơn nữa còn mang thai

Bác sĩ đó chết trong một vụ tai nạn giao thông đã được sắp đặt trước, còn bà ấy thì sinh ra một cô con gái xinh đẹp

Cô bé đó bị người ta lén mang đi trong đêm, từ đó về sau cũng không còn tin tức.”

“Tôi vẫn luôn tìm kiếm cô bé đó, vì đó là con gái của mẹ tôi.”

Lam Anh mím môi, cô chậm rãi ấn tay vào lồng ngực mình, cảm thấy chỗ này thấp thoáng có cảm giác đau

Cô hỏi: “Lẽ nào Tấn Khang Bình không phải chết vì tai nạn giao thông bình thường?”

Cung Cửu Dương cười lạnh một tiếng, “Nhà họ Cung là gia tộc lớn như vậy, tuyệt đối sẽ không để tin xấu đó lan truyền ra ngoài

Dương Chiếu dụ dỗ bác sĩ trị liệu của mình, chuyện này đã định sẵn sẽ có một kết cục bi thảm

Lão già như Cung Học Cẩn, sao có thể để chuyện đó truyền ra ngoài? Nên ông ta đã tạo ra một vụ tai nạn ô tô, khiến Tần Khang Bình đang trên đường trở về bệnh viện bị tai nạn một cách bình thường

Còn về đứa con mà Dương Chiếu sinh ra, tôi đoán là Cung Học Cần vốn không muốn để nó sống sót.”

Hắn ngẩng đầu nhìn Lam Anh, nói: “Bây giờ cô vẫn còn sống, vốn dĩ đó là một kỳ tích

Hoặc có lẽ âm mưu năm đó xảy ra chút sơ sót, để cô may mắn sống đến ngày hôm nay

Tuy vẫn tìm kiếm, nhưng tôi đoán có nhiều khả năng là đứa bé đó đã chết.”

Lam Anh trầm ngâm nhìn hắn, trên người thoáng qua từng cơn gió lạnh

Cô không biết tâm trạng của mình rốt cuộc là thế nào.

“Cô đừng suy nghĩ nhiều, tuy Tân Khang Bình đã chết những Cung Học Cẩn cũng đã chết, ân oán của đời trước cứ đặt dấu chấm hết ở đây

Đừng nhắc lại chuyện này nữa.”

Lam Anh nhíu mày, mãi một hồi sau, cô thở một hơi thật dài, “Tôi có một quyển nhật ký, là do Dương Chiểu viết lúc vào bệnh viện

Nếu anh muốn xem, tôi sẽ đưa anh xem.”

“Nhật ký?” Cung Cửu Dương mỉm cười: “Nhật ký tôi cũng có, những người ở thời bà ấy hầu như rất thích viết nhật ký ghi chép lại tâm trạng của mình

Có lẽ bà ấy cũng biết nhật ký mình viết sẽ bị người khác đọc được nên đã chia ra hai quyển, dù có bị người ta tìm thấy một quyển thì cũng sẽ không nghĩ đến chuyện bà ấy vẫn còn giấu một quyển khác.”


Cung Cửu Dương day trán, hơi nhíu mày: “Nói nhiều như vậy, cuối cùng kết luận một câu thôi, cô là em gái cùng mẹ khác cha với tôi, thân phận xuất thân không phải là lỗi của tôi và cô, không cần để ý chuyện này

Dương Chiếu chết rồi, tôi là người thân duy nhất của cô còn sống trên đời này, bất luận cô có thừa nhận hay không thì nó cũng là sự thật, trên người của tôi và cô đều đang chảy một nửa dòng máu của Dương Chiểu.”

Hắn ném một bản báo cáo ra trước mặt cô, “Đây là báo cáo giám định của tôi và cô với Dương Chiểu.” Lam Anh cầm lên, nhìn vào kết quả cuối cùng, “Điều này có nghĩa là, anh chính là anh của tôi, đúng không?”

Cung Cửu Dương gật đầu: “Đúng, không sai, tôi là anh trai của cô.”

Lam Anh dụi mắt nặng nề, đã biết được sự thật này, nhưng trong lòng lại không có niềm vui hay sự hào hứng vì tìm thấy người thân, cô đột nhiên hỏi: “Vậy thì..

anh và Ngôn Đình...”

“Ba của Cung Ngôn Đình là anh trai cùng cha khác mẹ với tôi

Nó là cháu cháu trai của tôi

Nói đến vấn đề này, tôi cũng đang muốn nói với cô chuyện liên quan đến cô và Ngôn Đình”

Lam Anh nhìn hắn

Cung Cửu Dương nói: “Ngôn Đình là một trợ thủ rất quan trọng của tôi, tôi tốn rất nhiều công sức mới có thể khiến nó trở về nhà họ Cung

Cô và Ngôn Đình không phù hợp, hai người lại cách biệt một vai về, tôi không cảm thấy hai người có thể bình thản mà ở bên nhau.” Rồi hắn lại hỏi: “Hai người phát triển đến mức nào rồi?”

Lam Anh trầm ngâm, Cung Cửu Dương gật đầu: “Xem ra chuyện gì nên làm thì cũng làm rồi

Chia tay đi, nhân lúc vẫn còn kịp

Một người là cháu trai tôi, một người là em gái tôi, tuy đều có một nửa thân thích, nhưng đối với tôi thì đều như nhau.”

Lam Anh vẫn trầm ngâm, không trả lời hắn, Cung Cửu Dương nhíu mày nhìn cô, hỏi: “Không đồng ý? Vậy sau này có định xưng hô với nó thế nào đây? Hoặc cô muốn xưng hô thế nào với tôi? Không sợ người ta nghe xong thì chế cười à?”

Lam Anh vẫn cúi đầu, mãi một hồi sau mới mở miệng nói: “Tôi không biết, bây giờ trong lòng tôi đang rất hỗn loạn...” “Cô muốn đàn ông thể nào có thể nói với tôi, những chuyện khác tôi không dám nói, nhưng chuyện giới thiệu cho em gái mình một người đàn ông trẻ tuổi tài năng thì không thành vấn đề.” Cung Cửu Dương nói một cách qua loa, dường như hắn xem chuyện nam nữ chia tay là chuyện rất bình thường.

“Nên nói thế nào nhỉ, đừng có xem tôi như người xấu, đó là chuyện bất đắc dĩ thôi, cô chọn ai không chọn, cứ nhất định chọn Ngôn Đình

Bây giờ chuyện thành ra khó coi thế này

Hơn nữa, Ngôn Đình là một đứa cháu quan trọng của nhà họ Cung, đám lão già trong nhà tuyệt đối sẽ không đồng ý cho Ngôn Đình lấy một người vợ là con gái sinh ra từ một cuộc ngoại tình

Câu nói này là nói vòng vo, cô nghe hiểu ý bên trong là được

Nói thẳng ra, chuyện hôn nhân đại sự của Ngôn Đình tự bản thân nó không quyết định được, yêu đương thì có thể, nhưng kết hôn thì e là không được

Thân phận của cô là sự tồn tại mà nhà họ Cung tránh còn không kịp, càng đừng nói đến chuyện bảo bọn họ đồng ý cho Ngôn Đình lấy cô

Ái của ba nó không vượt qua được, đến lúc thật sự kết hôn, bối cảnh gia đình của cô nhất định sẽ bị điều tra rõ.”

Lam Anh đột nhiên nghĩ đến mẹ của Cung Ngũ vì xuất thân là một người mẫu nên gả vào nhà họ Cung thì lại bị ly hôn, cô hiểu những gì Cung Cửu Dương nói

Nhà họ Cung tuyệt đối sẽ không cho phép cháu trai họ lấy một người phụ nữ có lai lịch không trong sạch.

Cung Cửu Dương nhìn vẻ mặt cô, mỉm cười: “Lần đầu tiên tôi nhìn thấy cô thì biết ngay cô rất thông minh

Cô có thể từ từ suy nghĩ

Bây giờ không chia tay thì sau này sẽ có nhiều phiền phức

Đi đến bước khó mà chia tay thì chuyện này sẽ bị mang ra trước mặt mọi người mà nói.”

“Biết cô là em gái tôi, tôi sẽ không để ý mà bảo vệ cô, cô có chuyện gì khó xử thì cứ nói với tôi, tôi có thể giúp thì tuyệt đối không làm lơ

Nhưng tôi cũng hi vọng chuyện này không ảnh hưởng đến Ngôn Đình.” Lam Anh vẫn trầm ngâm, cũng không động vào thức ăn trước mặt, tâm trạng buồn bã đến cực điểm, cô hỏi: “Vì thân phận nên không được à? Vì sau lưng tôi không có một người ba có thể lực có tiền của, đúng không?”


Cung Cửu Dương gật đầu: “Đúng vậy

Mấy lão già nhà họ Cung rất quan tâm đến điều này

Hở một chút là đem giáo huấn tổ tông ra mà nói, mấy đứa trẻ trong nhà chả ai chấp nhận được

Cô nên nhớ rằng Dương Chiểu là vợ của ông nội Ngôn Đình, trên vai vế thì Ngôn Đình phải gọi Dương Chiếu một tiếng bà nội, nếu thật sự xét ra thì cô là cô của Ngôn Đình, cô bảo người nhà họ Cung làm sao chấp nhận được cô? Loạn hết vai vế rồi.”

Lam Anh: “Ngôn Đình có biết không?”

“Nó vẫn chưa biết.” Cung Cửu Dương nói: “Tôi vốn định nói với nó, nhưng nó vừa bị tai nạn ô tô, tôi định qua mấy ngày nữa sẽ nói, dù sao chia tay cũng là chuyện sớm muộn, nói với ai cũng như nhau.”

Mãi một hồi sau, Lam Anh nói: “Tôi muốn nghe ý kiến của anh ấy.”

Cung Cửu Dương gật đầu: “Đương nhiên là được, dù sao đây cũng là chuyện của hai người

Khi trở về thì nói với nó một tiếng, chuyện này e rằng không thể do nó quyết định là được, đám lão già ở nhà họ Cung sẽ không thỏa hiệp, người thỏa hiệp sau cùng nhất định sẽ là Ngôn Đình.”

Nếu người thỏa hiệp là Cung Ngôn Đình, tức là chuyện bọn họ chia tay sẽ chắc như đinh đóng cột.

Trước mặt Lam Anh đang bày biện thức ăn, nhưng cô không ăn nổi miếng nào

Cô đột nhiên phát hiện, bản thân có thêm một người thân thì cũng mất đi một đối tượng

Cô không biết nên chuyện này đối với mình rốt cuộc là tốt hay không tốt.

Cô cúi đầu, tâm trạng thất vọng đến cực điểm, giống như bị người ta rút cạn hết sức lực

Cung Cửu Dương hỏi: “Cô không ăn à? Chia tay thôi mà, cũng chẳng phải chuyện gì to tát, cơm thì vẫn phải ăn chứ.” Hắn cầm đũa lên, nhét vào tay Lam Anh: “Ăn đi, nhanh lên, đắt lắm đấy.” Lam Anh muốn biết suy nghĩ của Cung Ngôn Đình, nếu anh cũng nói chia tay, vậy cô không còn sự lựa chọn nào khác.

Cô không có khái niệm đặc biệt gì về tình thân và vai về, cô chỉ biết mình thích anh, bản thân bọn họ cũng chẳng có quan hệ huyết thống, cô không quan tâm đến chuyện vai vế phức tạp gì đó, nhưng cô không biết Cung Ngôn Đình suy nghĩ thế nào

Một người xuất thân từ thể gia thường rất tôn trọng các nguyên tắc trong gia đình, có lẽ Cung Ngôn Đình cũng không ngoại lệ, nếu là như vậy, chuyện chia tay thật sự rất có khả năng.

Cô rất muốn khóc, trong suốt khoảng thời gian dài vừa qua, khó khăn lắm mới có được một người để nắm tay, nhưng lại dửng dưng xuất hiện một Cung Cửu Dương, ném ra một trái bom quái ác như vậy

Sớm biết là vậy, cô đã không đồng ý ra gặp Cung Cửu Dương nói chuyện, nên sớm trở về nhà mà trốn tránh mới đúng

Cô hít hít mũi, nhẹ nhàng để đũa xuống, nói: “Tôi không đói, tôi không muốn ăn.”

Cung Cửu Dương nhìn cô: “Lam Anh..

Lam Anh đúng không? Gặp phải chuyện gì cũng đừng sốt ruột như vậy, phải ăn no thì mới có sức lực

Cô nói xem có đúng không? Cô xem cô chẳng ăn một miếng nào, thức ăn còn thừa lại rất lãng phí, mau ăn chút gì đi

Đúng rồi, bây giờ cô đang ở đâu?”

Lam Anh: “Ở ngoại ô

Cách ở đây rất xa.” Cung Cửu Dương: “Dọn vào thành phố ở đi, tôi có một căn nhà ở gần đại học Thanh Thành, cô có thể đến ở.” Lam Anh: “Ở đó rất tốt, cách chỗ tôi đi làm rất gần.” Cung Cửu Dương hỏi: “Cô biết lái xe không?” Lam Anh gật đầu: “Biết

Nhưng tôi không có bằng lái.”

Biết lái xe mà không có bằng lái, Cung Cửu Dương và đầu: “Đi thi bằng lái đi, nếu cảm thấy ở đó cách chỗ cô đi làm hơi xa thì cứ lái xe đi, nhà tôi rất nhiều xe, tặng cho cô một chiếc.”

Lam Anh nhìn thức ăn bày trước mặt, cô nghe hắn nói tặng xe lại tặng nhà gì đó, cứ cảm thấy không chân thật

Một kẻ đến thức ăn cũng keo kiệt, lẽ nào lại nỡ tặng nhà tặng xe cho người ta?

Đương nhiên cô cũng không định lấy, dù sao đây cũng là một người anh vừa nhận lại chưa quá mười phút, làm gì đến bước tặng nhà tặng xe chứ, “Tạm thời tôi cảm thấy vẫn ổn, đợi qua một thời gian nữa cũng mua sẽ mua nhà...” Nói xong câu đó cô lại sững sờ, nếu Cung Ngôn Đình thật sự lựa chọn chia tay, vậy có thể mua nhà nữa không?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui