Chương 14: Muốn ăn à? (H)
Trans: Cam Đá
Giây phút nhìn thấy cô nuốt viên thuốc, Phó Thành lại nhớ đến câu nói của nhân viên tiệm thuốc "Loại thuốc này không tốt cho sức khỏe". Mặc dù do dự, hai tay vẫn đỡ eo cô, kéo dây kéo phía sau lưng giùm cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Ấy..." Anh Hiền than nhẹ một tiếng, hai hàng chân mày cau lại. Chờ khi váy rơi xuống mới phát hiện, chỗ bên eo bị bầm một mảng.
"Nhìn anh đã làm này." Cô liếc anh một cái, trong sự oán giận ẩn chứa nét yếu đuối khó bề phát giác, khác hoàn toàn với dáng vẻ cùng với kỹ thuật thành thạo lúc dày vò anh.
Phó Thành càng không có cách nào từ chối, hơi mím môi dưới, không ngăn cản động tác cô cởi quần áo mình.
Hai người trần trụi đứng dưới vòi sen, Anh Hiền tựa vào lồng ngực anh, chỉ huy anh phục vụ cho mình.
Bàn tay Phó Thành chứa xà bông thơm du ngoạn tới lui từng tấc từng thước trên da thịt của cô, bộ ngực mềm mại, vòng eo thanh mảnh, bắp đùi đầy đặn gợi cảm, những chỗ khi nãy làm tình trên xe chưa được chạm tới, hiện tại đều được anh mơn trớn qua một lần.
Cô trơn mượt như một chú cá, anh không thể không giữ chặt vòng eo của cô, phòng ngừa cô ngã sấp xuống.
Sau khi rửa sạch qua hết một lượt, anh nói: "Xong rồi."
Anh Hiền ngửa cổ, nhìn thấy dòng nước nhỏ từ cổ tụ tập dưới cằm anh, kéo tay anh đến thắt lưng mình, "Còn chỗ này nữa, moi hết tinh dịch bên trong ra đi."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mí mắt Phó Thành giật một cái, ngón tay sờ soạng đến miệng hoa huyệt be bé ẩn nấp bên trong, quả nhiên nơi đó vẫn còn nhớp nháp khác với dòng nước. Anh thử khều một chút, cô không thoải mái ngược lại còn hít hơi, "Hơi đau, có phải sưng rồi không, anh khều nhẹ chút đi."
Cô ngoảnh đầu nhìn anh, con ngươi u ám tới mức ánh sáng không lọt thấu. Phó Thành đọc hiểu được ý của cô, quỳ xuống, để cô giẫm một chân lên bắp đùi mình, chậm rãi cắm một đốt ngón tay vào. Chờ sau khi cô thả lỏng, tiếp tục đẩy ngón tay đi vào trong, mãi cho đến khi cả ngón tay đi hết vào đó. Anh cong ngón tay lại, nhẹ nhàng khều móc.
Tư thế này khiến anh không thể tránh khỏi việc nhìn thấy nơi sưng tấy kia của cô, rõ ràng nhất là xung quanh miệng hoa huyệt, thậm chí còn hơi lật ra ngoài. Thế nhưng cho dù là như vậy, huyệt nhỏ xinh vẫn ăn ngón tay anh.
Tinh dịch còn sót lại theo đó chảy xuống, lại bị nước ấm xối sạch. Dịch trắng đục nhanh chóng tan biến, nhưng nơi đó của cô vẫn trơn mượt như cũ, thậm chí còn ướt át trơn trượt hơn so với trước khi moi tinh dịch ra.
"Ưm a..." Anh Hiền không vạch trần, để mặc cho ngón tay anh tiếp tục xâm phạm phần bên dưới người cô. Khoái cảm càng để lâu càng nhiều, khát vọng cũng càng lúc càng mãnh liệt. Cuối cùng, cô khó khăn nhẫn nhịn đè tay anh giữ lại, lúc anh ngẩng đầu nhìn cô, nuốt nước bọt, giọng nói khàn đục mê hoặc: "Muốn ăn à?"
Cô nhìn con ngươi người đàn ông đột nhiên thu hẹp lại giống như mũi kim vậy.
Phản ứng của anh kích thích cô, khiến cô lại càng phóng đãng hơn, ngón tay tách mở hai mảnh thịt trai, lộ ra nét xinh đẹp bên trong, tiếp tục dụ dỗ: "Cho anh ăn nhé."
Có lưỡi câu trong ánh mắt cô, câu lấy đầu anh từ từ áp sát tới.
Lúc ban đầu là nếm trải với vẻ lưỡng lự, sau khi nghe thấy tiếng nỉ non của cô, chút chống cự cuối cùng của Phó Thành hoàn toàn biến mất, há to miệng ngậm toàn bộ nơi non mềm tuyệt đẹp kia, đầu lưỡi càn quét loạn xạ.
"A a --" Hai tay Anh Hiền nắm giữ phần đầu anh, mái tóc như lông nhím chọc vào lòng bàn tay cô. Nhưng cô không thể buông tay, cô lo sợ mình một khi buông tay ra sẽ tê liệt ngã xuống.
Có lẽ ở phương diện này, đàn ông không cần học cũng đủ rành rẽ, anh nhanh chóng tìm ra trình tự quy tắc, hàm răng nhẹ nhàng nhấp kéo phần thịt non mềm, đầu lưỡi thô ráp chuyên tâm đè ép hạt đậu nhỏ, mãi cho đến khi hạt đậu bé nhỏ sưng đỏ se cứng, cho đến khi cả người cô run rẩy. Ngón tay đưa đẩy bên trong huyệt nhỏ cũng không dừng lại, thậm chí còn thừa dịp khi cô đang đang mất hồn chèn thêm một ngón tay vào. Hai ngón tay chèn đầy trọn vẹn mật huyệt nhỏ, phối hợp cùng với tiết tấu đẩy vào vào liếm mút của đầu lưỡi.
Quá sức kích thích, kích thích thị giác còn mạnh hơn cơ thể, khuôn mặt người đàn ông nghiêm nghị, chỉ nhìn nửa phần trên của gương mặt căn bản sẽ không đoán ra được anh đang điên cuồng mút mát mật huyệt, dùng sức đến mức gò má lõm xuống.
Anh Hiền mấy lần có ý đồ muốn thối lui, nhưng cô tránh né một cái thì anh lập tức tiếp cận gần thêm một chút. Tấm lưng cô nhanh chóng tựa sát vách tường, không thể lui được nữa, hai cẳng chân chỉ có thể mềm nhũn run rẩy.
"A... ư a... sướng quá... muốn nữa, a --! Phó Thành... cắm vào đi... "
Nghe cô dâm đãng gọi tên mình, mang tai Phó Thành nóng muốn bùng cháy, hàm răng cọ xát hạt đậu nhỏ, kiềm chế dục vọng muốn cắn xuống, sau khi ra sức mút một hơi, anh đứng dậy, một tay nâng bắp đùi cô, một tay đỡ lấy người anh em nổi đầy gân xanh, quy đầu nhắm chuẩn xác với phần miệng hoa huyệt, mông kẹp chặt, chen vào trong từng chút một, lại từ từ xỏ xuyên cơ thể cô.
Cảm giác co bóp mãnh liệt cuộn trào ập tới, từng tầng từng lớp thịt non mềm như muốn bóp chặt lấy anh. Phó Thành nhẫn nại một cách khó khăn, từ từ đút vào trong, biên độ không lớn, nhưng lần nào cũng muốn thúc tới nơi sâu nhất, ngay cả khi quy đầu va chạm trúng trở ngại cũng không chịu ngừng lại, vô tình đè nghiền thâm nhập những lớp thịt non mềm kia, ép buộc cô nuốt trọn hết gậy thịt.
"Ưm a --!" Anh Hiền nhíu mày hét lên, mở to mắt thở hổn hển, liếc mắt nhìn xuống dưới, cảnh tượng bên dưới khiến cho mi tâm cô nhảy lên, "To, to quá... ư... chậm chút..."
Cô nghi ngờ sao mình có thể ăn được gậy thịt thô to như này nổi, bên dưới thật sự sẽ không bị xé rách sao?
Huyệt nhỏ vừa mới trải qua một trận kịch liệt còn chưa kịp hồi phục, lại bị cưỡng ép chèn đầy một lần nữa, vừa tê vừa ngứa. Anh Hiền ỉu xìu lên tiếng: "A... tôi, ưm... chân tê rần mất rồi..."
Ý của cô là đặt cô xuống, không ngờ anh ngừng một chút rồi trực tiếp bế bổng hết cả người cô, ép cô kẹp giữa tường với lồng ngực cùng tư thế như xi em bé tiểu, tiếp tục ưỡn eo từng chút từng chút một.
Cả người Anh Hiền trở nên tê dại, đôi mắt bị vòi sen xối trúng càng khó mở ra. Cô đang rất cần một thứ gì đó giúp mình lấy lại tinh thần, cô há miệng ngậm lấy thùy tai Phó Thành, vừa liếm vừa cắn, một bàn tay trượt xuống khều đầu vú anh, ý đồ tính dùng cách này để trút bỏ khoái cảm quá độ của mình lên anh.
Mục đích của cô đã đạt được, Phó Thành khẽ hừ một tiếng, cắm rút bên dưới cũng mạnh hơn bình thường, như thể muốn nhét luôn cả hai túi trứng vào bên trong hoa huyệt của cô.
Âm thanh này còn khiến cô khó bề nhẫn nhịn hưng phấn hơn cả khi làm tình, bụng dưới chợt co rút, cảm giác không thể khống chế nổi ập tới.
Cô ôm cổ anh thật chặt, rên rỉ bên vành tai anh: "Phó Thành, a, a... sắp lên đỉnh rồi... a...!"
Huyệt nhỏ co rút giật giật, cảm giác tê dại mãnh liệt vọt thẳng đến xương cụt. Anh Hiền khoan khoái tới độ ngón chân cũng co quắp lại, móng tay không hề hay biết bấu vào vùng lưng người đàn ông.
Phó Thành bị cô mút khiến thắt lưng anh tê rần, gân xanh nhảy đầy trên trán, sau vài lần đưa đẩy ra vào dữ dội, mạnh mẽ rút người ra, bắn một dòng chất dịch trắng đục lên phần bụng dưới của cô.
"Ưm..." Anh Hiền chỉ cảm thấy bụng dưới nóng lên, không khỏi bật ra tiếng hư ha. Sau khi hòa hoãn vài hơi mới ý thức đến đó là tinh dịch của anh. Ngón tay quệt một chút, đưa lên mũi ngửi ngửi. Nhìn chung cũng không còn nồng đậm nữa.
Sao cô có thể --! Mí mắt Phó Thành giật nảy, tầm mắt không có cách nào rồi khỏi đôi môi cô.
Anh Hiền dùng chút sức lực cuối cùng bấu víu thắt lưng anh, đôi mắt xinh đẹp như sợi tơ, lên tiếng: "Bắn vào bên trong á, thuốc thì cũng đã uống cả rồi."
Gậy thịt đang chọc vào khe mông cô thoáng run rẩy, lại bắn ra một dòng tinh dịch.
Anh Hiền dựa sát vào lồng ngực anh, bầu ngực sữa chèn chặt tới mức muốn bùng nổ. Cô ngửa đầu gặm khuôn cằm anh, ngón tay vuốt ve tấm lưng vẫn căng chặt như cũ của anh, nói thì thầm: "Loại cơ hội để được bắn vô trong một lần nữa không có nhiều."
Phó Thành mím môi, trong lồng ngực cuồn cuộn thứ cảm giác bực bội không nói nên lời. Anh muốn mạng tay đẩy cô ra, và cũng muốn ôm người kia làm cho kịch liệt --
Ý nghĩ vừa lóe lên trong đầu, còn chưa kịp suy ngẫm cho kỹ, mà cũng không dám suy ngẫm.
Vào giờ phút này, anh chỉ muốn chận miệng cô lại. Ngón tay bóp gò má cô, đặt xuống nụ hôn mang theo sự tức giận, đầu lưỡi không nói lời nào xông vào, cuộn giữ mút chặt cô một cách liều mạng. Anh Hiền cười ngặt nghẽo, và cũng không muốn khép miệng lại. Cô phối hợp cùng ngửa cao đầu, để mặc anh càn quấy trong khoang miệng mình.
Hai cơ thể trần trụi cùng nhau ôm hôn, tham lam mút nuốt nước bọt của nhau. Lồng ngực săn chắc của người đàn ông áp sát từng bước một, tựa như muốn đè cô lên tường. Anh Hiền hít thở khó khăn, không thể không cắn lưỡi anh để trốn thoát.
Lần cắn này, cắn cho lý trí Phó Thành quay về lại. Anh chống trán với cô, ánh mắt rũ xuống, nhìn chằm chằm chỗ thoát nước. Anh thả cô xuống, lại cầm lấy xà bông thơm lần nữa.
Thật ra Anh Hiền chỉ là trêu chọc khiêu khích lớn hơn mà thôi, còn làm nữa, cô sợ ngày mai bản thân mình thật sự sẽ không xuống giường nổi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...