Công Lược Tính Phúc

Sau khi biết đứa nhỏ là của hắn, ước chừng ba năm sau Lạc Quyến mới làm cho Thẩm Thanh Hàm đồng ý gả cho hắn.

Trong ba năm, Lạc Quyến vì hai mẹ con cô mà thay đổi rất nhiều, sau khi kết hôn, một nhà ba người định cư tại New York.

Kỳ nghỉ hè nào đó, khó có được cơ hội đem Lạc bảo bảo gửi về cho ông bà nội ở quê nhà, Lạc Quyến tràn ngập hung phấn đối với Thẩm Thanh Hàm nói: "Bà xã, tối nay chúng ta sắm vai nhân vật đi".

"Anh đừng có hồ nháo" Thẩm Thanh Hàm mặt ửng đỏ quở trách, cô làm sao lại không rõ ý định sắm vai của người đàn ông này là đại biểu cái gì.

"Một lần thôi, đi mà, khó có dịp Tiểu Minh không có ở nhà, chúng ta đã lâu cũng chưa là cái kia...." Lạc Quyến đáng thương hề hề nhìn cô, mắt phượng dài hẹp giống như sắp khóc, nhìn qua hết sức ủy khuất.

Mà Lạc Minh mới ba tuổi rưỡi, thập phần dính Thẩm Thanh Hàm, sau khi hai người kết hôn, sinh hoạt vợ chồng cũng không như những gì Lạc Quyến tưởng tượng, hàng đêm sinh ca, ngược lại bởi vì sự tồn tại của Lạc Minh, nhiều lần gây trở ngại cho việc tốt của hắn, lần này đáp ứng yêu cầu của Lạc phụ Lạc mẫu, đem Lạc Minh gửi về nước hai tháng, rồi thực hiện kế hoạch đã ấp ủ từ lâu.

Lạc Minh càng lớn càng giống Lạc Quyến, trừ bỏ đôi mắt giống Thẩm Thanh Hàm.

Nhìn người kia cùng Lạc Minh giống nhau, đáng thương hề hề nhìn cô, nội tâm Thẩm Thanh Hàm có chút dao động.

Lạc Quyến nhìn thấy cô có chút dao động, nhào lên ôm lấy cô làm nũng: "Đi mà ~ bà xã, một lần thôi, có được không?".

Cuối cùng Thẩm Thanh Hàm chần chờ gật gật đầu, cô cắn môi nhìn Lạc Quyến, ánh mắt hàm chứa cảnh cáo: "Không được quá phận, biết chưa".

"Được được được" Chỉ cần cô đồng ý, tự nhiên cái gì Lạc Quyến cũng sẽ đáp ứng hết, mắt phượng dài hẹp chợt lóe lên một tia tinh quái, chờ đến lúc lên giường, có quá phận hay không cũng đều do hắn định đoạt.

Buổi tối, Lạc Quyến cầm một kiện thiên lam thủy sắc đưa cho Thẩm Thanh Hàm thay, lần này sắm vai là lão sư cùng thanh thuần nữ sinh.

Thay quần áo xong, một đường cọ xát từ trong phòng vệ sinh đến khi ngồi xuống vị trí học sinh, một đầu tóc dài thẳng hơi rối ở phía sau, ngũ quan tinh xảo mỹ lệ, gương mặt phấn nộn, ánh mắt ướt át vũ mị ẩn ẩn vô tội cùng thành thuần, bờ môi đỏ mọng mê người.


Đồng phục cao trung có chút nhỏ so với vóc người cô, trước ngực hai gò bồng đào cao ngất gắt gao bị đồng phục cao trung ôm chặt, váy ngắn thiên lam đã được Lạc Quyến cải tiến qua, chỉ có thể che đi hai cánh mông kiều đĩnh, lộ ra đôi chân thon dài trắng nõn, váy ngắn mơ hồ làm lộ cảnh xuân bên trong.

Lạc Quyến yết hầu không ngừng lên xuống, hai chân chéo nhau, che dấu phản ứng sinh lý tự nhiên, thanh âm anh ách nói: "Thẩm đồng học, lại đây cầm bộ đề này đi làm".

Ngón tay thon dài điểm điểm bài thi trên mặt bàn.

Thẩm Thanh Hàm bước vài bước lại gần, kéo ghế dựa ra, ngồi xuống, nhìn về phía bài thi hóa học cao trung trên bàn.

Tùy tay cầm lấy chiếc bút trên mặt bàn, cắn môi đọc đề bài, không nghĩ tới Lạc Quyến sẽ chuẩn bị đầy đủ như vậy, ngay cả bài thi cao trung cũng có.

Nhớ đến hồi học cao trung ngày xưa, Thẩm Thanh Hàm trong lòng xoẹt lên một tia hoài niệm, nhưng mà cô nào nhớ rõ đề mục năm đó.

Cầm lấy bút làm vài câu đơn giản, nhìn bài thi vẫn còn nhiều chỗ chưa viết, cô không khỏi cảm thấy đau đầu.

"Lão sư, mấy câu còn lại em không....." Cô cúi đầu cắn cắn môi, khó có thể mở miệng nói tiếp.

"Không biết? Thầy vừa mới giảng qua, em như thế nào liền quên?" Lạc Quyến mang theo gọng kính mạ vàng nho nhã, tười cười có chút tàn khốc, câu nói cuối cùng vừa dứt, trên tay hắn liền xuất hiện một cái thước, dùng sức gõ lên mặt bàn.

Thẩm Thanh Hàm khiếp sợ.

"Xem ra thầy nên trừng phạt em, mới có thể làm cho em nhớ lâu được" Hắn nheo nheo con ngươi, ngữ khí ôn nhu.

"Lão.... Lão sư......" Thẩm Thanh Hàm sợ hãi kêu lên, hai mắt hoảng loạn.


"Đứng lên, ghé vào mặt bàn, ngoan ngoãn bò lên, không được lộn xộn" Lạc Quyến ra lệnh nói.

Thẩm Thanh Hàm ủy khuất làm theo, mông bởi vì động tác nằm bò mà vểnh lên, quần lót màu đen hình chữ T gợi cảm bại lộ trước mắt Lạc Quyến, hai cánh mông trắng nõn kiều đĩnh, một dây đen thẳng nhỏ kẹt giữa khe mông kéo xuống bao lấy khu vực cấm địa.

Tình cảnh này làm cho Lạc Quyến dục hỏa tăng vọt, hắn không nghĩ ngợi liền huơ huơ cây thước, bang một tiếng, đánh vào mông Thẩm Thanh Hàm.

"A" Cô ăn đau kêu ra tiếng, hốc mắt ươn ướt, cánh mông tuyết trắng lập tức hằn lên vết thước.

"Mặc gợi cảm như vậy, Thẩm đồng học là muốn câu dẫn lão sư sao?" Lạc Quyến thủ hạ không lưu tình, tiếp tục huơ huơ thước, chụp đánh vào mông Thẩm Thanh Hàm, hắn không khống chế được lực độ xuống tay, làm cô ăn đau rất nhiều, lại cảm thấy một tia khoái cảm tê dại.

Chính là Thẩm Thanh Hàm so với Lạc Quyến tưởng tưởng còn kiều khí hơn nhiều, chỉ mới đánh hai ba cái liền khóc lóc xin tha: "Ô ô....Lão sư, em sai rồi, em không dám nữa, đau quá.....Ô ô..........".

Lạc Quyến đành phải giảm nhẹ lực độ, Thẩm Thanh Hàm khóc lóc cũng dần dần biến thành thút thít nức nở, chiếc thước đánh lên cánh mông làm thay đổi hoàn toàn tư vị, cánh mông tuyết trắng bị đánh đến đỏ bừng một mảng, chính là đau đớn lại mang theo tê dại không rõ lan tràn ra toàn thân.

Một cỗ lưu nhiệt quen thuộc chảy trong bụng nhỏ trào ra làm ướt cánh hoa được bao vây bằng vải dệt mỏng, Thẩm Thanh Hàm thẹn quá kẹp chặt hai chân, không muốn để cho Lạc Quyến nhìn thấy.

Nhưng mà Lạc Quyến vốn đang nhìn chằm chằm cô, làm sao có thể không phát hiện ra biến hóa này, kia vải dệt bao vây khu vự bí ẩn rõ ràng đã ướt, hắn đình chỉ động tác đánh xuống cánh mông.

Đem một đầu thước đang đặt trên mông cô di chuyển xuống phía dưới, đi vào giữa hai chân.

"A...... Lão sư......" Động tác này làm cho Thẩm Thanh Hàm hoảng loạn kinh hô, theo bản năng kẹp chặt hai chân.

"Nga,dường như lão sư phát hiện ra một điều, Thẩm đồng học cư nhiên dâm đãng như vậy, ở trước mặt lão sư liền ướt? Có phải là muốn câu dẫn lão sư hay không? Ân" Hắn vừa nói vừa dùng một đầu thước đỉnh lên cánh hoa phấn nộn, cách vải dệt ma sát, khoái cảm càng thêm kích thích.


Thẩm Thanh Hàm ưm một tiếng, cầm lòng không được vặn vẹo cái mông, làm hoa huy*t phấn nộn chủ động ma sát với thước, mật dịch trào ra ngày một nhiều, cô kiều suyễn biện giải: "A....Lão sư.... Em không có.... Ân a.....".

"Còn nói không có?" Lạc Quyến rút thước ra, nhìn trên mặt thước lênh láng dịch thủy, cười lạnh: "Ngoan ngoãn ngồi xuống, nếu không, chờ xem lão sư xử lý em như thế nào".

"Ân, lão sư" Thẩm Thanh Hàm hai chân run rẩy, lại ngồi xuống ghế, dưới thân ướt đẫm, cô không ngừng cọ xát hai chân nhằm giảm bớt cảm giác hư không muốn lấp đầy, cho nên Lạc Quyến ở bên tai cô nói cái gì, cô căn bản đều không nhớ rõ.

Chờ đến khi hắn hỏi, cô tự nhiên không đáp được.

"Em xem, lần này thầy nên trừng phạt em như thế nào?" Lạc Quyến cười ôn nhu nói.

Thẩm Thanh Hàm nhịn không được sợ hãi, con ngươi kinh hoảng thất thố nhìn về phía Lạc Quyến, cầu xin nói: "Em sai rồi, lão sư".

"Em sai ở đâu?" Lạc Quyến nheo mắt lại.

Thẩm Thanh Hàm rũ mắt xuống, cắn căn môi, giọng run run nói: "Không nên không chú ý lắng nghe lão sư giảng".

"Kia thời điểm lão sư giảng bài, trong đầu em nghĩ cái gì? Cư nhiên không nghe bài giảng" Lạc Quyến biểu tình thoạt nhìn phẫn nộ nhưng lại hưng phấn.

"Em.... Em....." Thẩm Thanh Hàm khó có thể mở miệng, cuối cùng chỉ có thể khóc lóc nức nở: "Lão sư, em thật sự biết lỗi rồi"

Lạc Quyến biểu tình nhu hòa xuống, hắn thở dài, duỗi tay ôn nhu lau đi nước mắt trên mặt Thẩm Thanh Hàm, ngón tay vuốt ve khuôn mặt ửng hồng, để sát vào tai cô, ngữ khí ôn nhu lẩm bẩm: "Có phải em nghĩ đến côn th*t của lão sư hay không? Muốn lão sư dùng côn th*t hung hăng chọc vào tiểu huyệt dâm đãng của em, muốn lão sư hung hăng làm em?".

Thẩm Thanh Hàm sửng sốt, cô theo bản năng lắc đầu phản bác, hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn Lạc Quyến: "Lão sư, em..... Em không có......"

Dưới thân hoa huy*t bởi vì lời nói này của Lạc Quyến chảy ra càng nhiều mật dịch, bên trong hư không ngứa ngáy.

"Thật sự không có?" Lạc Quyến hỏi lại, bỗng nhiên một tay đem Thẩm Thanh Hàm ôm lên, ý bảo cô nhìn lên mặt ghế: "Kia là cái gì? Không phải là d*m thủy chảy ra từ huyệt nhỏ của Thẩm đồng học sao?".

Nhìn trên mặt ghế rõ ràng có vết nước, Thẩm Thanh Hàm đỏ bừng mặt, vùi đầu vào ngực Lạc Quyến, giọng nói đầy ủy khuất: "Lão sư, thầy lại khi dễ người ta".


"Ha hả, ai bảo Thẩm đồng học không thành thật, hiện tại trả lời lão sư, d*m thủy ở trên ghế là từ đâu mà tới?" Lạc Quyến tươi cười tà mị.

"Kia là.... Từ huyệt nhỏ của người ta chảy ra" Thẩm Thanh Hàm nói xong, cả khuôn mặt dường như bốc hỏa.

"Là từ huyệt nhỏ của Thẩm đồng học" Lạc Quyến bất mãn sửa lại, lại đặt một câu hỏi khác: "Như vậy, vì sao huyệt nhỏ của Thẩm đồng lại chảy ra nhiều nước như vậy?".

"Bởi vì nó muốn đại côn th*t của lão sư" Thẩm Thanh Hàm ủy khuất trả lời.

"Huyệt nhỏ của Thẩm đồng học muốn đại côn th*t của lão sư để làm gì?"

"Muốn đại côn th*t của lão sư thao huyệt nhỏ của người ta" Thẩm Thanh Hàm bị lời nói dâm uế này làm cho ngứa ngáy khó nhịn, cô nhịn không được hướng về phía Lạc Quyến, khóc thút thít nói: "Lão sư, thầy mau tiến vào a...Thanh Thanh thật khó chịu, mau mau dùng đại côn th*t của lão sư thao huyệt nhỏ của Thanh Thanh".

"Tiểu tao hóa" Lạc Quyến thấp giọng chú một tiếng, nhịn không được đem cô đặt lên trên mặt bàn, một tay chế trụ gáy cô hôn xuống, nụ hôn mạnh mẽ báo đạo làm Thẩm Thanh Hàm hoa mắt chóng mặt, bị động thừa nhận, cả người mềm nhũn, hai tay không tự chủ được vòng lấy cổ Lạc Quyến.

Bàn tay còn lại của Lạc Quyến cũng không nhàn rỗi, vén chiếc váy ngắn lên, ngón tay thon dài mơn trớn hai chân trắng nõn, đi vào địa phương tư mật của nữ nhân, cách lớp vải mỏng cọ xát hai cánh hoa, đảo lộng thẳng đến khi Thẩm Thanh Hàm phát ra từng tiếng rên rỉ mê người nhưng lại bị hắn nuốt trọn vào trong bụng.

Bàn tay to hướng về phía trước đem quần lót mỏng hình chữ T mạnh mẽ kéo xuống, nén lên trên mặt bàn.

Hắn buông môi Thẩm Thanh Hàm ra, Thẩm Thanh Hàm thở hổn hển hít lấy từng ngụm từng ngụm dưỡng khí, đồng thời dưới thân, Lạc Quyến đem hai ngón tay đâm vào tiểu huyệt ướt át, bắt chước động tác của côn th*t, chọc vào rút ra, khi nặng khi nhẹ, khi nông khi sâu.

"Ân a...... Lão sư a...... A ha......" Lòng ngón tay đầy vết chai sạn ma sát vách thịt non mềm, ngón tay ở trong hoa huy*t không ngừng chọc vào rút ra, quấy loạn tạo ra những tiếng nước, mật huyệt theo quán tính trào ra một cỗ mật dịch trong suốt, lộng ướt bài thi trên bàn.

"Nga, bài thi đều bị d*m thủy của Thanh Thanh làm ướt rồi, chờ sau khi xong việc, Thanh Thanh làm sao có thể làm bài thi nữa? Kết quả bài thi không đạt tiêu chuẩn sẽ bị lão sư trừng phạt a" Lạc Quyến nói xong, bỗng nhiên ra tăng tốc độ trừu cắm của ngón tay.

"A a......" Thẩm Thanh Hàm chịu không nổi hét lên một tiếng, cả người căng chặt, hoa huy*t gắt gao giảo hoạt cắn nuốt hai ngón tay, run rẩy đạt đến cao trào, một cỗ mật dịch trong suốt không ngừng chảy ra, đem bài thi trên bàn tẩm ướt toàn bộ.

Cô cả người bủn rủn dựa vào người Lạc Quyến kiều suyễn rên rỉ, khuôn mặt gợi tình tràn ngập sắc dục, hoa huy*t run rẩy co rút.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui