Công Lược Tính Phúc

Lý Na dùng sức ném bàn tay hắn ra, lập tức đứng lên, ném xuống một câu: “Lời nói tựa trên mặt chữ”

Nói xong, đôi chân thon dài bước nhanh đến cửa phòng, muốn rời đi.

Nhưng mà vừa mới bước được vài bước, đột nhiên bị người phía sau kéo lại, Lý Na sợ hãi hét lớn, lảo đảo ngã về phía sau.

Cô đương nhiên không bị ngã trên mặt đất, mà là ngã vào trong lồng ngực của Tống Nhiên, phần lưng mềm mại lập tức đụng vào lồng ngực cứng rắn, phía sau lưng ê ẩm đau.

Lý Na kinh sợ, hai cánh tay theo bản năng bảo vệ bụng nhỏ, khuôn mặt xinh đẹp khinh hoảng khẩn trương nâng lên, đối với Tống Nhiên khó thở nói: “Anh điên rồi!”

“Anh không điên.” Tống Nhiên giờ phút này sắc mặt thực bình tĩnh, thanh âm cũng thực bình tĩnh, ánh mắt tạm dừng trên bụng nhỏ của cô một lát, bàn tay to chụp tới, đem cả người cô một lần nữa ôm trở về, đặt trên sô pha.

Lý Na không dám giãy giụa làm loạn, cô thật sự bị một màn vừa rồi dọa sợ.

Tống Nhiên thấy cô ngoan ngoãn ngồi trên sô pha, bực bội cùng bất an trong lòng thoáng buông xuống, hành động vừa rồi của Lý Na làm hắn mất đi kiểm soát, nội tâm thập phần bất an cùng một tia sợ hãi như sắp mất đi một vật quan trọng.


Hắn nửa ngồi xổm trước mặt Lý Na, hai bàn tay to gắt gao nắm chặt bàn tay trắng nõn của cô, ánh mắt thâm trầm báo đạo chiếm hữu: “Em tưởng mình có thể chia tay với anh được sao, đơn xin kết hôn anh cũng đã nộp rồi, rất nhanh sẽ được cấp trên phê duyệt, hôn lễ sẽ tổ chức sau khi em sinh đứa nhỏ. Chỉ vì em bắt gặp anh cùng Trần Thư Nhã ở cùng một chỗ mà muốn chia tay với anh sao, anh và cô ta không có bất cứ một quan hệ gì, bây giờ và sau này cũng sẽ không có, em phải tin tưởng anh, bởi vì anh là chồng em, nếu em không tin, sau này anh tuyệt đối sẽ không cùng cô ta ở chung một chỗ nữa”.

Lý Na trầm mặc không nói lời nào, Tống Nhiên cũng không thúc giục cô, liền như vậy nửa ngồi xổm, chờ cô trả lời.

“Tùy anh.” Lý Na dùng sức đem bàn tay của mình rút ra, đôi mắt nhìn chằm chằm bàn tay của mình đang nằm trong bàn tay to kia, ngữ khí lãnh đạm nói ra hai chữ.

Tống Nhiên mày nhăn càng sâu, hắn không nghĩ tới cô sẽ có phản ứng như thế này, cô không nên đối với hắn lãnh đạm như vậy, cô chưa bao giờ dùng loại ngữ khí này nói chuyện với hắn.

Hắn nỗ lực xem nhẹ cảm giác đau đớn co rút trong lòng, đứng lên, nói: “Nếu em không phản đối, anh đây……”

Tống Nhiên thanh âm bỗng nhiên im bặt, bởi vì Lý Na căn bản không có ngẩng đầu nhìn hắn một cái, vẫn luôn vùi đầu nhìn chằm chằm bàn tay của cô.

Bị cô hoàn toàn phớt lờ, hắn trong lòng bực bội phát điên, hiện tại hắn cũng không thể làm gì cô, ai bảo cô đang có đứa nhỏ trong bụng.

Hắn chỉ có thể áp chế bực bội trong lòng, ngữ khí bình thản: “Anh đi trước đây, em ở đây chờ anh hai em tới đón em về nhà.”

Nói xong, hắn xoay người đang muốn rời đi, cửa phòng bỗng nhiên bị người từ bên ngoài đẩy ra.

Ninh Dương khuôn mặt ngả ngớn muốn đánh, cười hì hì nói: “Na Na chỉ sợ không thể chờ anh trai em ấy tới đón được.”

Vì cái gì? Lý Na ngẩng đầu nhìn hướng Ninh Dương, trong mắt mang theo nghi ngờ.

Nhưng mà trọng điểm Tống Nhiên chú ý đến cũng không phải là cái này, hắn trong lòng phát hỏa toàn bộ đẩy lên trên người Ninh Dương, thanh âm lộ ra một cỗ hàn ý: “Ngươi kêu em ấy là Na Na?”


Tiểu tử này ngày thường không phải kêu em ấy là tiểu tẩu tử sao, khi nào lại sửa xưng hô, còn kêu thân mật như vậy?! Tống Nhiên tỏ vẻ, hắn hảo khó chịu.

“Đúng vậy!” Ninh Dương phảng phất như không nhận ra ánh mắt đầy hàn ý của Tống Nhiên, như cũ cười hì hì đổ thêm dầu vào lửa: “Na Na nói, không cho ta kêu em ấy là tiểu tẩu tử, ta cũng đã cân nhắc qua, không duyên cớ đem một cô bé trẻ tuổi như hoa như ngọc kêu một tiếng già dặn như vậy, cho nên mới sửa lại kêu Na Na a!”

Cô bé trẻ tuổi như hoa như ngọc…… Tống Nhiên nghe thấy mấy lời ca ngợi này từ trong miệng người đàn ông khác, cảm giác chướng mắt vô cùng, hai mắt ngập tràn băng sương: “Lý Dật bên kia xảy ra chuyện gì?”

“Không không không!” Ninh Dương xua xua hai bàn tay, nói: “Là Từ Đông Thanh muốn gặp ngươi, còn muốn ngươi đem bạn gái tới cùng.”

Vừa nói hắn vừa chỉ chỉ Lý Na, tươi cười thập phần thiếu đánh: “Đây chính là cơ hội tốt nhất để lấy tín nhiệm của hắn, thế nào?Có muốn hay không mang theo Na Na đi cùng?”

Tống Nhiên tới gần hắn, hạ giọng, ánh mắt nguy hiểm, ngữ khí lành lạnh: “Ngươi cố ý có phải hay không?”

Cố ý đem Lý Na tới đây, làm cho cô bị cuốn vào nguy hiểm.

Ninh Dương vẻ mặt ngu ngơ như không biết gì: “Ngươi nói cái gì vậy, ta cũng đâu có cố ý. Trước nay làm việc, ta luôn rõ ràng. Chẳng qua lần này, gặp phải một cơ hội tốt như vậy…… Ngô……”

Hắn lời nói còn chưa nói xong, đã bị Tống Nhiên một quyền đánh vào bụng, Ninh Dương kêu lên một tiếng, hơi hơi cuộn tròn thân thể.


Bởi vì bị thân hìnhTống Nhiên che mất, Lý Na cũng không biết giữa hai người xảy ra chuyện gì, chỉ nghe thấy một cái tên, dường như là tên của tên trùm buôn lậu ma túy.

Suy nghĩ một chút, cô liền đứng dậy, sửa sang lại quần áo, bước về phía bọn họ: “Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?”

Thấy Lý Na tới gần, Ninh Dương vội vàng nhịn đau đứng thẳng người, trên mặt tươi cười sáng lạn: “Một kẻ có tiền, đại lão bản, muốn gặp Tống Nhiên cùng bạn gái của hắn.”

“Có tiền, đại lão bản?” Lý Na vẻ mặt hồ nghi hỏi: “Người quân đội từ khi nào giao du cùng những kẻ trong giới kinh doanh?”

“Khụ khụ, đều là bằng hữu, nào có phân chia nghề nghiệp.” Ninh Dương cười ha ha cho qua.

“Chúng ta đi thôi, không cần để ý đến hắn.” Tống Nhiên bá đạo ôm lấy Lý Na đi ra khỏi phòng, trước khi đi còn không quên để lại một ánh mắt lạnh lùng cho Ninh Dương.

Lưu lại Ninh Dương phía sau, cau mày, biểu tình thống khổ xoa xoa bụng, tê ~thằng nhãi Tống Nhiên này xuống tay cũng thật tàn nhẫn! Một chút thủ hạ lưu tình cũng không có.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui