Hệ thống: “Ngươi không muốn biết ai là người hãm hại tình địch?”
Tô Lạc Y nhớ tới chính mình trước kia xem rất nhiều phim cung đấu, nói: “Loại chuyện này, biết đến càng ít sống càng dài lâu.”
Hệ thống: “……” tiền đồ của ngươi tồn tại có ích lợi gì?
Hiên Viên Diệp điều tra bí ẩn, nhưng hắn cái gì cũng chưa cùng Tô Lạc Y nói qua, buổi tối bồi Tô Lạc Y nhìn một màn xiếc ảo thuật, sau đó đem nàng đưa đến phòng cho khách nghỉ ngơi.
Ngày kế, hoàng cung.
Hoàng đế Hiên Viên Nghị sau khi hạ triều liền tiến thẳng tới Phượng Nghi Cung của Thẩm Sơ Tĩnh, thấy Thẩm Sơ Tĩnh đã ăn mặc phượng bào đứng ở cửa cung nghênh đón chính mình, hoàng đế nhanh hơn bước chân, cười nói: “Không phải nói nàng phải nghỉ ngơi thật tốt sao? Như thế nào như vậy đã sớm ra đây đứng?"
Thẩm Sơ Tĩnh lạnh mặt, nhàn nhạt nói: “Hồi Hoàng Thượng, thần thiếp không dám quên quy củ.”
Hoàng đế đỡ nàng vòng eo, ở bên tai nhẹ giọng nói: “Còn có đau hay không?”
Cho dù Thẩm Sơ Tĩnh có được sống lại một đời, lúc này cũng nhịn không được đỏ mặt.
Hoàng đế thấy nàng lỗ tai đều đỏ, tâm tình thập phần tốt đẹp, ôm lấy nàng vào Phượng Nghi Cung.
Ngồi xuống sau, hoàng đế hỏi: “Nàng có phải còn một muội muội nữa, tên Thẩm Lạc Y?"
Thẩm Sơ Tĩnh tâm nhảy dựng, chẳng lẽ hoàng đế hiện tại đã chú ý tới Thẩm Lạc Y?
Nhưng Lạc Y mới chín tuổi……
Nàng trong lòng kinh ngạc, nhưng trên mặt không lộ ra, trầm ổn nói: “Hoàng Thượng, thần thiếp đúng là có một muội muội tên Lạc Y.”
Hoàng đế khẽ nhíu mày, một tay đáp ở trên bàn, ngón trỏ thủ sẵn mặt bàn.
Thẩm Sơ Tĩnh biết hắn đang tự nghĩ, liền rũ con ngươi, trầm mặc nhìn xuống dưới.
Hoàng đế lại hỏi: “Nàng tính tình như thế nào?”
Thẩm Sơ Tĩnh trong lòng kinh ngạc càng sâu, chẳng lẽ hoàng đế này một đời như vậy đã sớm coi trọng Lạc Y?
Hơn nữa Lạc Y còn như vậy vô cùng nhỏ tuổi.
Thẩm Sơ Tĩnh nói: “Lạc Y tuổi nhỏ, hơi có bất hảo, nhưng tâm tính không xấu.”
Hoàng đế nhướng mày, cười hỏi: “Tuổi nhỏ? Nàng xuân xanh bao nhiêu?”
Thẩm Sơ Tĩnh đáp: “Năm nay chín tuổi.”
Hoàng đế tươi cười ở bên miệng cứng lại, đập bàn, cả giận nói: “Hồ nháo!”
Nháy mắt, trong cung, cung nhân đều quỳ xuống, sợ hãi nói: “Hoàng Thượng bớt giận!”
Thẩm Sơ Tĩnh cũng quỳ xuống, nói: “Hoàng Thượng bớt giận.”
Hoàng đế nhấp môi, ánh mắt lóe lóe, phất tay nói: “Đều lui ra!”
Cung nhân như trút được gánh nặng lui ra, hoàng đế còn lại là kéo Thẩm Sơ Tĩnh, “Nàng quỳ cái gì?”
Thẩm Sơ Tĩnh rũ mắt cười lạnh, nàng cũng không biết quỳ vìncái gì.
Nhưng tất cả mọi người đều quỳ xuống, nàng theo quy củ cũng phải quỳ.
Hoàng đế giải thích nói: “Vừa rồi Sở Vương tìm trẫm, nói yêu cầu muốn thú nhị tiểu thư tướng quân phủ, Trẫm lúc này mới tới hỏi Hoàng Hậu một chút, không nghĩ tới, nàng hiện giờ mới chín tuổi?! Sở Vương này không phải hồ nháo thì là cái gì?! “
Nói đến câu sau, hoàng đế lại có chút tức giận đi lên.
Thẩm Sơ Tĩnh kinh ngạc, Sở Vương cầu thú Lạc Y?
Xem bộ dáng Hoàng Đế tức giận, Thẩm Sơ Tĩnh có chút buồn cười.
Đời trước hoàng đế nhưng không để ý tuổi quan hệ, hơn nữa, hắn là Sở Vương ca ca, so Sở Vương còn lớn một tuổi, không phải là cưới Lạc Y?
Thẩm Sơ Tĩnh không nói.
Hoàng đế nắm Thẩm Sơ Tĩnh tay, hỏi:
“Hoàng Hậu có ý kiến gì?”
Thẩm Sơ Tĩnh: “Thần thiếp không dám tranh luận.”
Hoàng đế: “Nói thẳng không ngại.”
Thẩm Sơ Tĩnh trầm ngâm, nói ra ý nghĩ trong lòng, “Lạc Y hiện giờ chín tuổi, chưa đến tuổi cập kê, Sở Vương tới hai mươi hai tuổi. Nếu Sở Vương có tâm, không bằng trước chờ hai năm, nếu Sở Vương khi đó tâm đã đjatw trên nữ nhân khác, thì nhân duyên chưa chắc không phải một mối tình tốt.”
Nếu Sở Vương cưới Lạc Y, hoàng đế cho dù có hoang đường đến mức nảo, cũng sẽ không thể ép buộc cưới em dâu của mình đi?
Nghe xong Thẩm Sơ Tĩnh nói, hoàng đế lâm vào trầm tư.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...