Edit: Kan Silva - Beta: Há Cảo
【Đang tiếp nhận nhiệm vụ... Tiếp nhận nhiệm vụ thành công... Bắt đầu truyền tống...】
"Vân Y, cô đang làm gì thế?" Một tiếng hét đầy giận dữ làm Vân Y - người vừa bị truyền tống đến - lập tức bừng tỉnh.
Cô chớp mắt nhìn qua, là một đôi mắt đen như đá hắc diệu, toát khí thế anh duệ nghiêm nghị, nhìn có vẻ bình tĩnh không chút gợn sóng nhưng lại ẩn dấu sự sắc bén như ưng sâu.
Đặt trên một gương mặt vừa nghiêm trang anh tuấn lại có khí chất đoan chính kiên cường, càng hiện rõ lên khí thế bức người, khiến người ta liên tưởng đến hình ảnh con hổ vồ mồi trên thảo nguyên ở vùng nhiệt đới, tràn ngập tính nguy hiểm.
Vân Y giống như bị chàng trai mê hoặc vậy, cô nhìn hắn, lại hoảng hốt một lần nữa, nhưng mà, cô có thể rõ ràng cảm giác được.
Cơ thể này bị mê hoặc đến hoảng hốt, không phải do cô, mà là do tình cảm của nguyên chủ...
"Vân Y." Chàng trai cảm thấy khó chịu, lại gọi một tiếng nữa.
Vân Y lập tức phản ứng lại, cô nhấc tay lên như phản xạ tự nhiên, trả lời một tiếng, "Đây."
"Lại đây, điều phối lại vị thuốc này đi." Chàng trai đem bàn thực nghiệm ở trước mắt cho Vân Y, còn mình vội vã làm chuyện khác.
Vân Y đi qua đấy... Thuốc?
Đờ mờ, cô căn bản không biết nó là cái quái gì, lại còn điều phối á? Cô biết điều phối thế nào đây?
Lỡ lúc điều phối làm xuất hiện thêm vài vấn đề, chẳng lẽ bảo cô là phải phụ trách toàn bộ lỗi lầm sao?
Như thế sẽ bị ngồi tù đấy.
Nhưng mà hiện tại, bốn phía xung quay nơi đây là một căn phòng kín, xem cách bài trí, có vẻ như là... phòng thí nghiệm nhỉ?
Lại nhìn thử những người xung quanh, cả nam lẫn nữ đều mặc áo blouse trắng muốt... Chẳng lẽ, những người này đều là bác sĩ sao?
"Hệ thống, cốt truyện cốt truyện." Thúc giục xong lại phát hiện hệ thống này thật đúng là không làm người, không đúng, là không làm việc.
Mỗi lần mình đều phải thúc giục mới chịu đưa cốt truyện, đù má, đáng lẽ phải chủ động một chút chứ?
【Hệ thống: Người đọc nói, không thể chủ động quá, phải rụt rè, rụt rè.】—— Vân Y muốn nổi khùng luôn.
【Đang tiếp nhận cốt truyện】
Lúc đọc cốt truyện này, Vân Y bỗng phát hiện, thế giới này, từ lúc bắt đầu đã không bình thường.
Lần này người cần công lược là cấp trên của nguyên chủ, nhân viên nghiên cứu cao nhất ở phòng thí nghiệm này - Mạch Khê Ngạn, cũng chính là vua zombie trong tương lai.
Là nhân viên nghiên cứu cao nhất ở phòng thí nghiệm này, Mạch Khê Ngạn đương nhiên sẽ có chỉ số thông minh cao nhất, nghiên cứu cũng luôn đứng đầu trong lĩnh vực khoa học kỹ thuật.
Nhưng mà, kết quả của cuộc nghiên cứu khoa học lần này lại là thất bại, bởi vậy, một loại virus kiểu mới yên lặng không một tiếng động mà khuếch tán rộng ra.
Vì sao lại nói vậy, là bởi vì nó có thể khiến sức mạnh của cơ thể con người tăng lên đáng kể, nhưng đồng thời cũng làm con người dần đánh mất lý trí, cả người trở nên bạo ngược thích giết chóc.
Những người trong khu trung tâm bị lây nhiễm ngẫu nhiên còn có thể duy trì tỉnh táo trong một đoạn thời gian, nhưng những người ở khu lân cận lại không thể, bởi vì nồng độ virus trong không khí không đủ nồng đậmnên không có cách nào đạt đến toàn bộ hiệu quả của nó.
Loại virus bá đạo này khiến con người ta lâm vào trạng thái xác chết di động, tóm lại, chính là giống như zombie trong các bộ phim điện ảnh điện ảnh thông thường vậy.
Nhưng lại không giống với zombie theo ý nghĩa thông thường, bởi vì tính đặc thù, loại virus này cũng không phải có nhân tính như thế. (Xí, vốn dĩ chính là virus zombie, sao có thể có nhân tính chứ?)
Bọn chúng thông qua việc không ngừng cắn nuốt đồng loại mà gia tăng năng lực của mình, năng lực suy tính bạo ngược, là cảnh giới ưu việt cao nhất của nhân loại.
Chiếm đoạt zombie có thể khiến bản thân thăng cấp, lấy sự tồn tại của nhân loại làm đỉnh cao của chuỗi thức ăn.
Kỳ thật, giả thiết như vậy cũng không xem là đặc biệt, đặc biệt là ở thân phận.
Người cần công lược là Mạch Khê Ngạn, chính là kẻ bị lây nhiễm xong liền hóa thành một sinh vật tồn tại ở đỉnh cao.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...