Edit: Tô – Beta: Há Cảo
"Trợ lý Vân, lấy cho tôi..." Viên Hàm Dục lần thứ n lơ đãng kêu tên Vân Y đóng dấu này, phân chia sổ sách nọ, sửa phần tư liệu kia.
Mới phát hiện ra, hắn đối với trợ lý Vân thật...
"Trợ lý, vào đây, chuẩn bị cho tôi tư liệu cho cuộc họp chiều nay."
"Trợ lý, pha trà."
"Trợ lý, lịch trình hôm nay là gì?"
"Trợ lý..."
Trợ lý đem tài liệu của cuộc họp chiều nay thì lấy sai.
Trợ lý mang trà vào thì bị chê khó uống.
Trợ lý nhớ sai lịch trình.
Trợ lý phải đánh lại văn kiện n lần...
Viên Hàm Dục có chút không nhịn được, trợ lý bất tài này là người lúc trước mình tuyển dụng sao?
Không biết làm gì cả?
Thật đúng là không bằng một sợi lông của trợ lý Vân, giờ chỉ muốn toàn bộ bọn họ cuốn gói về nhà.
Lúc buổi chiều cũng là lúc tan tầm, Viên Hàm Dục nhớ lại một ngày hôm nay, liền cảm thấy cuộc đời của bản thân... Đột nhiên bước vào thời kỳ hắc ám.
Những trợ lý, trừ trợ lý Vân ra, còn lại không ai dùng được cả.
"Đúng rồi, trợ lý Vân có nói tại sao hôm nay xin nghỉ không?" Thân là BOSS cấp cao, cho đến lúc tan tầm mới nhớ đến chuyện này.
Cũng không biết Vân Y có nên cảm tạ hình tượng giỏi giang lúc trước không nữa? Đến nỗi làm Viên Hàm Dục quá ỷ lại mà.
Ai~
"Dạ, trợ lý Vân nói có chút không thoải mái." Hôm nay trợ lý kia đúng là chết thảm, tổng giám đốc thật hung hãn.
Cũng không biết tại sao lúc trước trợ lý Vân lại có thể làm công việc của trợ lý làm đến hoàn mỹ như vậy chứ?
Lúc này, trợ lý chỉ cầu nguyện bệnh tình của trợ lý Vân nhanh chống tốt lên.
Nếu không...
Qua vài ngày nữa, cô thật sự sẽ vì thế mà đột tử hoặc bị hơi lạnh của tổng giám đốc làm cho lạnh đến chết mất.
Viên Hàm Dục nhíu mày, không thoải mái? Bị bệnh sao?
Theo hồ sơ của nhân viên ở trong máy tính, cuối cùng hắn cũng biết địa chỉ nhà Vân Y, lập tức lái xe đến nơi Vân Y ở.
"Cốc cốc cốc." Đứng ở cửa chờ khoảng năm phút đồng hồ, Viên Hàm Dục rốt cuộc mới phản ứng lại, hành động của hắn... Có chút không ổn.
Hơn nữa, hắn mới phản ứng lại, hắn, vì sao lại lái xe đến nơi thật xa này?
Lấy điện thoại di động ra, mở danh bạ, tìm được số điện thoại của Vân Y, bấm vào.
"Cô đang ở đâu?" Lúc đối phương vừa bắt máy, Viên Hàm Dục lập tức mở miệng.
Lúc này mà không ở nhà thì ở đâu? Bệnh viện sao?
Viên Hàm Dục cũng không biết, trong giọng nói của hắn mơ hồ mang theo một ít lo lắng.
【Đinh! Độ hảo cảm +5, tổng độ hảo cảm là 25, kí chủ cố lên!】
Lúc Vân Y nghe điện thoại, bên khóe môi nở một nụ cười nhàn nhạt, rốt cuộc cũng biết được độ hảo cảm.
Tối hôm qua, cô tắm nước lạnh nên hiện tại...
"Tổng, tổng giám đốc? Tôi, tôi ở bệnh viện." Giọng nói của Vân Y có chút kinh ngạc nhưng cũng rất yếu làm Viên Hàm Dục nghe xong lập tức lên xe.
"Bệnh viện nào, phòng nào?" Viên Hàm Dục lái xe, hỏi.
"Bệnh viện Tinh Hải, khu B, phòng 233."
Vân Y cúp điện thoại, hỏi hệ thống, "Hệ thống, có thể biết được độ hảo cảm của Viên Hàm Dục đối với nữ chính là bao nhiêu không?"
"Có thể, trừ 50 điểm." Hệ thống rất có nhân tính nói, "Thế nào?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...