Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ Phụ

Lạc Thư Cẩn có chút bất ngờ, không ngờ Vân Y lại có thể làm ra được những bức vẽ như vậy.

【 đinh -- công lược hảo cảm độ +5, tổng hảo cảm độ 35, ký chủ không ngừng cố gắng! 】

Lạc Thư Cẩn không chỉ có làm người bủn xỉn, ngay cả hảo cảm độ cũng bủn xỉn.

“Như vậy, ý tứ Vân tiểu thư là……” Lạc Thư Cẩn nhìn Vân Y, cẩn thận dò hỏi.

“ Chính là muốn cùng Lạc công tử hợp tác, ta cung cấp bản vẽ, Lạc công tử phụ trách chế tạo, tiêu thụ.” Vân Y cười tủm tỉm nói.

Biếu tình trên mặt giống như biểu tình Lạc Thư Cẩn ngày thường đi lừa người.

Chỉ là hiện tại, Lạc Thư Cẩn cảm thấy biểu tình của Vân Y có chút quen thuộc, nhưng lại không có đem cái biểu tình này đặt ở trên người mình.

“Vậy lợi nhuận?” Lạc Thư Cẩn nhìn đến chỗ bản vẽ kia, tự nhiên là biết thực không tầm thường, nhưng về phương diện lợi nhuận.


Phàm là người làm ăn, đều sẽ hy vọng mình được lợi.

“Đương nhiên là chia đôi.” Vân Y cảm thấy đề nghị của mình không tồi, cô cung cấp bản vẽ, hắn phụ trách những chuyện sau đó.

Chỉ là Lạc Thư Cẩn lại không cảm thấy như vậy là công bằng, “Vân cô nương chỉ phụ  trách cung cấp bản vẽ, liền muốn một nửa lợi nhuận, chỉ sợ như vậy không thỏa đáng?”

Lạc Thư Cẩn có thể trở thành một kẻ giàu đến nứt đố đổ vách, không chỉ là do hắn có tầm nhìn, có quyết đoán, quan trọng nhất là hắn quản lí nguồn tiền rất tốt, quyết không để lọt một chút lợi ích nào.

Cho nên nghe thấy Vân Y muốn chia đôi lợi tức thì có chút không vui.

“Như vậy, một khi ta đem thiết kế đến nơi khác, công tử nói xem có thể đem sinh ý hiện tại của công tử cướp đi?”

Vân Y cũng không tức giận, trực tiếp tiến đến trước mặt Lạc Thư Cẩn, trong mắt còn mang theo điểm uy hiếp.


Lạc Thư Cẩn nhìn Vân Y, “Ha ha... Vân tiểu thư đây là muốn uy hiếp Lạc mỗ?”

Lạc Thư Cẩn cảm thấy buôn bán nhiều năm như vậy, người dám uy hiếp hắn đều đã bị chỉnh cho chết đi sống lại, vậy mà tiểu cô nương trước mắt lại dám lớn mật như vậy?

Trong mắt Lạc Thư Cẩn hiện lên một tia nguy hiểm, nhìn chằm chằm Vân Y.

Vân Y coi như không nhìn thấy bộ dạng phát điên vì tiền của hắn, gương mặt vẫn là một vẻ tươi cười sáng lạn, “Đương nhiên không phải, Lạc công tử cũng có thể nghĩ xem, nếu công tử chịu cưới ta, ta có thể đem bản vẽ giao cho công tử, coi như là của hồi môn.”

Lời nói không biết xấu hổ kia, nếu là cô nương bình thường chắc đã đỏ mặt chạy mất, còn Vân Y, gương mặt nhỏ trắng nõn vẫn tủm tỉm cười nhìn hắn.

Khóe miệng Lạc Thư Cẩn không khỏi giật giật hai cái, người này cũng không phải lần đầu nhắc đến chuyện cưới hỏi trước mặt hắn.

“Xem ra Vân tiểu thư rất thích dùng loại lời nói này trêu đùa nam tử nhà lành?” Lạc Thư Cẩn trong đầu không khỏi xuất hiện cảnh tượng Vân Y mạnh mẽ “trêu đùa” Nhan Mạc Qua trên đường lớn lần trước, lại nhìn ý cười trên mặt nàng, hắn có chút không vui, cho rằng mình đang bị người ta đùa giỡn trêu chọc.

“Sao có thể, ta chỉ như vậy với một mình Lạc công tử thôi.” Vân Y vội vàng phản bác, “Sao, công tử nghĩ thế nào về đề nghị của ta?”

Vân Y nói lời này, ngữ khí vẫn nhẹ tênh, đợi Lạc Thư Cẩn đáp ứng yêu cầu của mình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận