Mộ Lương đi theo Nhan Ngọc Lam lâu như vậy, tự nhiên biết đây là thanh âm của Vân Y.
Kiếm trong tay nắm chặt hơn, nhắm vào chiếc xe ngựa, chạy như bay xông đến.
Chỉ là, lúc này, một người từ trên không trung nhảy xuống, một chưởng đánh lên trên người Mộ Lương.
"Là ai?"
Mộ Lương bị người từ phía sau làm trọng thương, cảnh giác mà nhìn phương hướng kia.
Người kia......
Một thân hồng y, tay áo có hoa văn huyền vân, tóc dài đen nhánh như lụa, mày kiếm anh khí, mắt thon dài đào hoa đa tình, làm người không cẩn thận luân hãm vào, mũi cao thẳng, môi đỏ cong lên đầy khiêu khích
Vân Y vén bức màn lên, tự nhiên là thấy được người đến cứu là ai.
Ha ha...
Người này...
Còn không phải là giáo chủ Ma giáo, Lục Vũ Thần sao?
Mở to hai mắt nhìn gương mặt yêu mị kia, Vân Y đều cảm thấy có chút huyền huyễn.
Chẳng lẽ, lớn tiếng kêu cứu mạng, thật sự sẽ có Ultraman tiến đến tương trợ?
Chỉ tiếc, người đến tương trợ cũng không phải loại người tốt gì.
Người trong hậu cung mỹ nam của nữ chính...
"Ha hả, không cần biết ta là ai, ta chỉ là, thấy ngươi không vừa mắt." Lục Vũ Thần nói lời này xong, còn nhìn Mộ Lương nháy mắt với hắn một cái.
Phốc.
Vân Y nhìn thấy cảnh này tâm hồn có chút vi diệu.
Trong cốt truyện, cảnh hai nhân vật này tương ngộ, cũng không như vậy...
"Cô nương chớ sợ hãi, ta chỉ là thấy chuyện bất bình rút đao tương trợ." Lục Vũ Thần không chờ Mộ Lương trả lời, trực tiếp nói với Vân Y trong xe ngựa.
Ngoài Vân Mạc Câu còn có Vân Cảnh, từ một chiếc xe ngựa khác đi xuống, đối với Lục Vũ Thần chính là vô cùng cảm kích.
Muốn mới Lục Vũ Thần đến phủ thừa tướng làm khách.
Ha ha, lão cha, cha có biết người trước mắt là ai sao?
Đây chính là giáo chủ Ma giáo giết người không chớp mắt, cha lại...... lại không thèm suy nghĩ hai lần, mới hắn về phủ chơi?
Mà Lục Vũ Thần cũng không biết có phải đầu óc phát bệnh hay không, cũng đáp ứng rồi.
"Đợi chút, ta còn có nói mấy câu muốn nói với hắn." bọn họ chuẩn bị rời đi, Vân Y đột nhiên nsoi.
Mộ Lương vẫn luôn là đi sát bên người Nhan Ngọc Lam, hiện tại, cũng chỉ có cơ hội này hắn thoát ly Nhan Ngọc Lam.
"Ta biết ngươi, ngươi là người bên cạnh Nhan Ngọc Lam, lúc ấy ở tướng quân phủ, ta cảm nhận được, ngươi muốn giết ta."
Mộ Lương nghe thế Vân Y sáng sớm liền phát hiện đến hắn tồn tại, có chút kinh ngạc nhìn mắt nhìn về phía nàng.
"Ngươi thích nàng, bởi vì nàng, ngươi mới đến giết ta." Vân Y nhìn sắc mặt Mộ Lương, tiếp tục nói.
"Nhưng mà ngươi chưa từng nghĩ xem, nàng thân là thê tử chưa qua cửa của Thái tử, lại ngấm ngầm cùng ngươi qua lại không rõ, đừng nói với ta là nàng tiêu sái không câu nệ tiểu tiết, hôm nay trên đại điện, nàng ta làm ra chuyện như vậy trước mặt hon thê của mình, câu dẫn nam tử khác, ngươi không nhìn thấy sao?"
Bị Vân Y nói như thế, Mộ Lương lại nhớ tới lúc ấy trên đại điện, phản ứng của Giản Dịch Dương, còn có...... phản ứng của những nam nhân khác.
"Ngươi câm miệng, câm miệng cho ta." Mộ Lương mất khống chế mà kêu to, từ sắc mặt của hắn, có thể nhìn ra trong lòng hắn đang rất thống khổ.
Chỉ là, hắn không lỡ rời bỏ nàng, cho dù nàng không tốt...... nàng vẫn là tiểu tiên nữ của hắn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...