Editor: Tranh Nhược
Chương 8
"Tiểu thư, cô đừng khóc! Tôi là bạn gái của Úc Bắc Thần, nếu hắn làm chuyện thực xin lỗi với cô, tôi thay cô làm chủ! Cô yên tâm, tôi sẽ không giúp hắn!"
Úc Bắc Thần có chút nóng nảy, "Kiều An em nghe anh nói --"
Nhưng Kiều An thập phần bình tĩnh phất tay đánh gãy lời hắn nói.
Cảnh tượng này dừng trong mắt mọi người, đối bạn gái chính quy sinh ra hảo cảm.
Nha, bạn gái chính quy phi thường thâm minh đại nghĩa, như vậy, cô bé khóc sướt mướt kia là tiểu tam??
Hình tượng của Hạ Thanh Nhã nháy mắt không đáng thương như vậy. Cô ta nghĩ tiếp tục khóc, nhưng có người mỉa mai nói, "Chính quy người ta cũng đã nói như vậy, tiểu tam còn giả đáng thương cái gì? Chẳng lẽ cô so bạn gái chính quy chẳng hay biết gì còn đáng thương hơn?"
"Nhìn nam nhân kia lớn lên soái như vậy, còn đi Porsche, khẳng định không phú thì quý. Mà cô kia, vừa thấy không có tiền, ai biết cô có phải vì tiền quậy lên hay không!"
"Đúng vậy, bạn gái chính quy lớn lên xinh đẹp như vậy, còn có khí chất! Chẳng lẽ tiểu tam còn tưởng thượng vị sao? Khóc khóc khóc, có cái gì mà khóc?!"
Có rất nhiều người đồng tình kẻ yếu, nhưng phần lớn người đều chán ghét tiểu tam.?
Hạ Thanh Nhã xác thật muốn tiếp tục khóc, nhưng nghe mấy người lòng đầy căm phẫn nói, cô ta phát hiện, dù mình tiếp tục khóc, cũng không giành được bất luận đồng tình gì.
Tuy nói, ánh mắt đầu tiên cô ta nhìn thấy bạn gái chính quy này, kỳ thật trong lòng âm thầm sinh ra một tia đố kỵ.
Ở quán bar "Lang", lần đầu cô ta thấy Úc Bắc Thần, thật sâu mà luân hãm. Hắn gọi điện cho bạn gái thanh âm ôn nhu cỡ nào. Hắn cao quý như vậy, lại săn sóc như vậy. Cùng thái độ Lý Tuấn đối cô ta bất đồng cỡ nào. Nhặt cúc tay áo kia, vốn tưởng đưa cho hắn, có thể lấy được số điện thoại. Không nghĩ tới, được đến là vũ nhục. Cô ta vốn tưởng, nam nhân ưu tú như vậy, nam nhân cao quý như vậy không thể với tới, cả đời này cô ta đều không tiếp xúc.
Không nghĩ tới, cô ta nhặt được danh thiếp.
Một ý niệm xuất hiện, sau khi tan tầm cô ta ở đây chờ hắn.
Không nghĩ tới, ngay cả vận mệnh đều chiếu cố cô ta, làm cô ta chờ được hắn!
Không nghĩ tới, hắn không nhớ rõ cô ta, cũng đối cô ta không có thương tiếc gì. Gọi bảo an, muốn đuổi cô ta.
Cô ta chỉ có khóc, trên mặt trắng nõn của cô ta có nước mắt rơi xuống, khát vọng làm nam nhân này thương tiếc một chút......? Nhưng, lúc nhìn bạn gái chính quy xuất hiện, cô ta thật sự đố kỵ.
Vì cái gì cô xinh đẹp có khí chất như vậy, như thể vĩnh viễn đều kém.
Cô ta thừa nhận mình có một tia ác ý, vạn nhất bạn gái chính quy hiểu lầm quan hệ bọn họ, dưới cơn tức giận, quăng Úc Bắc Thần, vậy là tốt rồi!
Không nghĩ tới, cô ung dung rộng lượng như vậy, phảng phất mình giống như vai hề không lên được mặt bàn.
"Tôi không phải tiểu tam!" Hạ Thanh Nhã phồng quai hàm, nếu là người thích cô ta, có lẽ có một phân đáng yêu đi. Đáng tiếc, ở trong mắt Kiều An, khuôn mắt cô ta xác thật bình phàm, hơn nữa cô cũng hoàn toàn không thích đối phương.
"Hử." -- đáp lại cô ta, là một âm tiết bình bình đạm đạm của Kiều An.
"Kẻ có tiền thì làm sao? Kẻ có tiền có thể khinh thường người sao? Liền có thể giẫm đạp tôn nghiêm của người nghèo sao? Tuần trước, ở quán bar Lang, anh đẩy ngã tôi, còn đuổi tôi và bạn tôi ra khỏi quán bar, tôi chỉ muốn trả đồ cho anh! Tôi tuy nghèo, nhưng tôi có cốt khí, bây giờ, tôi cũng muốn nói cho anh, anh sai rồi, tôi không phải loại phụ nữ mà anh nghĩ!"
——————
17h22 17/7/2019
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...