"Nghe nói những tên công tử dì Hướng tìm cho ngươi, ngươi đều không hài lòng? Ngươi cũng đừng quá kén chọn, chọn người có thể trở thành trụ cột cho Hướng gia chính là tốt nhất! ! "
Mạch Xu kéo tay Lăng Vu Đề, nhẹ giọng ở nàng bên tai nói chuyện.
Hai người đã là bạn tốt nhiều năm, có cái gì đều có thể không e dè mà nói ra.
Nếu đổi lại là người khác, Lăng Vu Đề nghe thấy câu nói đó khẳng định không vui.
Nhưng Mạch Xu thì không giống vậy, nàng ấy thật sự là một người khuê mật tốt vì Hướng Noãn mà suy xét.
"Ta cũng không có kén chọn như thế nào, chính là những người nương đó! ! "
Nhìn Lăng Vu Đề vẻ mặt có chút táo bón, Mạch Xu cười cười: "Vẻ ngoài đẹp trai cũng không thể lấy ra ăn thay cơm, ngươi nhìn vị kia nhà ta.
Lớn lên cũng không đẹp, vì vậy đối với hắn, ta là tốt nhất, ta là báu vật nên hắn đối xử rất tốt với ta!"
"Được được, ta biết rồi, ta cũng đang chọn đây, ngươi tin tưởng ánh mắt của ta đi!"
"Tin tưởng ngươi? Tên Nguyên vương kia cũng không phải là chính ngươi chọn sao, lúc trước ta đã nói với ngươi như thế nào?"
"Ngươi nhìn xem ngươi hiện tại! ! Cũng may mắn Hoàng Thượng cho phép ngươi tái giá, bằng không ngươi nói xem nửa đời sau của ngươi phải trải qua như thế nào đây?"
Mạch Xu càng nói, trong lòng nàng ấy càng tức giận thay cho Hướng Noãn.
Nếu không phải do Chiêm Trì Nhai, hảo tỷ muội của nàng sao lại đến nỗi trở nên ghen ghét lại có tâm địa ác độc chứ?!
Hết thảy đều là tại Chiêm Trì Nhai!
Đương nhiên, trách thì trách nhưng Mạch Xu cũng không dám thật sự nói ra như vậy.
Nhìn hốc mắt Mạch Xu có chút đỏ, Lăng Vu Đề vội vàng nói sang chuyện khác: "Đúng rồi, ngươi có biết Tống Triều Niên Tống tướng quân không?"
Mạch Xu mệnh tốt, nhà mẹ đẻ tốt, nhà chồng cũng là cực kỳ tốt! Cho nên Mạch Xu này không có bận tâm gì, đặc biệt dễ dỗ.
Lăng Vu Đề một câu, thành công dời đi lực chú ý của Mạch Xu: "Tống tướng quân? Người đó chính là anh hùng của Đại Tấn triều chúng ta, ta đương nhiên biết chứ!"
"Ai ~ ngươi sao đột nhiên lại hỏi ta về Tống tướng quân? Sao vậy, ngươi coi trọng hắn?!"
Mạch Xu trừng lớn đôi mắt nhìn Lăng Vu Đề, phảng phất đã chắc chắn Lăng Vu Đề chính là coi trọng Tống Triều Niên !
Lăng Vu Đề không gật đầu cũng không lắc đầu, chỉ là nói: "Hôm nay lúc tới đây, con ngựa ở xe kéo đột nhiên phát điên, ta thiếu chút nữa liền từ trên xe ngựa té xuống, may mắn Tống tướng quân kịp thời ra tay! Bằng không thì! ! "
Mạch Xu che miệng thở nhẹ một tiếng, sau đó lại lôi kéo cánh tay của Lăng Vu Đề trên dưới nhìn nhìn: "Ngươi không bị thương chứ?"
Lăng Vu Đề lắc lắc đầu: "Ta không có việc gì, đều nhờ Tống tướng quân kịp thời ra tay!"
"À! ! Vậy thật đúng là cảm ơn Tống tướng quân!"
"Tống tướng quân kia, chỗ nào cũng đều tốt! Chính là có một điểm duy nhất không được! ! "
Mạch Xu nhăn mặt, sắc mặt không quá đẹp.
Lăng Vu Đề nghiêng đầu nhìn nàng: "Nơi nào không được? A ~ ta nhớ rõ tướng công ngươi cũng là Bộ Binh, hắn hiểu biết về Tống tướng quân cũng không ít chứ?"
"Cũng không quá quen biết nhưng từng cùng nhau uống rượu vài lần.
Nghe nói! ! "
Mạch xu tiến đến bên tai Lăng Vu Đề, nói khe khẽ.
Nghe xong, Lăng Vu Đề trên mặt tươi cười càng ngày càng đậm, phảng phất là nghe được cái chuyện gì buồn cười lắm.
Cách đó không xa có nam tử đi qua, trong đó có một người mặc trường bào màu vàng có thêu hình con mãng bào bốn trảo, một người còn lại mặc trường bào màu đen.
"Đó là Noãn Dương huyện chúa sao! Thoạt nhìn khí sắc thực không tồi, so với lúc trước gặp ở tỏng phủ Lục đệ khá hơn nhiều đấy!"
Người nói chuyện chính là vị nam tử mặc trường bào màu vàng, nam tử thoạt nhìn cũng chỉ 25-26 tuổi, trên mặt mang theo nụ cười nhạt, hào hoa phong nhã.
Người này, chính là đương kim Thái Tử Chiêm Trì Phó.
Mà nam tử trường bào đen bên người hắn, chính là Tống Triều Niên.
Tống Triều Niên theo tầm mắt của Chiêm Trì Phó nhìn qua, vừa lúc liền thấy vẻ mặt tươi cười của Lăng Vu Đề.
Con ngươi sắc bén giống như chim ưng bỗng trầm tư, hắn hàng năm trấn thủ ở Nhậm Huyên Náo thành, một năm cũng chỉ hồi kinh một lần, mỗi lần trở về cũng sẽ không lưu lại mấy ngày.
Tìm tòi trong trí nhớ một chút, hắn nhớ rõ Hướng Noãn xác thật là gả cho Nguyên vương làm Nguyên Vương phi.
Hôm nay nhìn thấy trang điểm của Lăng Vu Đề, nhất thời không có nhớ ra tới nàng đã gả đi.
Làm Tống Triều Niên buồn bực chính là, Lăng Vu Đề tới tham gia cung yến, sao lại không làm kiểu trang điểm của Vương phi, cũng không làm kiểu trang điểm của phụ nhân đã có chồng?
Chiêm Trì Phó ở một bên tựa hồ như nhìn ra nghi hoặc của Tống Triều Niên, mở miệng nói: "Năm tháng trước, không biết vì cái gì, Noãn Dương huyện chúa chủ động đưa ra hòa li, xin phụ hoàng tự mình hạ thư hòa.
"
"Phụ hoàng cảm thấy thua thiệt cho Noãn Dương huyện chúa, liền ra thánh chỉ cho phép Noãn Dương huyện chúa tái giá, hơn nữa nếu ai cưới Noãn Dương huyện chúa, liền có thể kế thừa tước vị Trung Nghĩa hầu thay Hướng gia.
"
"Cho nên, năm tháng này, ngạch cửa của Hướng phủ đều sắp bị bà mối đạp vỡ mất rồi! So với lúc trước khi Noãn Dương huyện chúa xuất giá thì tính ra càng được hoan nghênh hơn!"
Nghe Chiêm Trì Phó nói xong, Tống Triều Niên vẫn là biểu tình kia, không nói lời nào, chính là nhìn về hướng Lăng Vu Đề đang đi đến gần chỗ của bọn họ.
Cảm ứng được độ hảo cảm tăng thêm 5 điểm, Lăng Vu Đề quay đầu nhìn khắp nơi.
Vừa lúc liền tiếp xúc với tầm mắt của Tống Triều Niên, hướng Tống Triều Niên gật đầu, lại hướng Thái Tử làm lễ.
Sau đó Lăng Vu Đề cũng không tiến lên đi chào hỏi, chỉ là cúi người, cùng Mạch Xu hướng về tẩm cung Thái Hậu mà đi.
Tống Triều Niên , cùng Chiêm Trì Phó ở bên nhau! !
Mày Lăng Vu Đề nhăn lại, trong cốt truyện có nhắc tới Tống Triều Niên.
Nhưng Tống Triều Niên không tính là nam phụ, nhiều lắm có thể xem như một nhân vật quần chúng quan trọng.
Trong cốt truyện nói, Tống Triều Niên thuộc phe Thái Tử, vẫn luôn là đứng ở phía Thái Tử.
Trong lịch sử, Thái Tử thắng, chẳng khác nào Tống Triều Niên thắng.
Sau đó vì Vưu Dịch Uyển xuất hiện, nàng ta trợ giúp Chiêm Trì Nhai thắng ngôi vị hoàng đế.
Cho nên Tống Triều Niên cuối cùng cũng chết cùng Chiêm Trì Phó, điều này có được nhắc tới.
Xem ra, vì Tống Triều Niên , nàng không quấy rối cốt truyện liền không được!
Các vị xét duyệt viên, xem ra phải làm phiền mọi người rồi ~
Xét duyệt viên: Khóc không ra nước mắt! !
——
Quan lại nữ quyến phải đi tới chỗ Thái Hậu thỉnh an trước, sau đó mới đi đến cung yến.
Quy củ của nơi này, cùng với các thế giới cổ đại khác cũng không khác biệt lắm.
Một canh giờ sau, quan lại nữ quyến liền đi theo Thái Hậu cùng đi đến yến điện.
Lúc ngồi ở vị trí nhập tòa, Lăng Vu Đề bởi vì phẩm cấp cao hơn so với Mạch Xu, cho nên hai người cũng không có lại ngồi cùng nhau.
Người ngồi bên cạnh là nữ quyến khác, cùng Lăng Vu Đề cũng không thân, cũng cho rằng Lăng Vu Đề là một phụ nhân bị hưu, lại càng mong cách xa một ít.
Nếu không phải Lăng Vu Đề còn có cái tước vị huyện chúa thì! !
Hoàng đế nói xong, sau đó chính là xem biểu diễn.
Lăng Vu Đề không có tâm tư gì để xem biểu diễn, lực chú ý đặt ở trên người Tống Triều Niên đang ngồi ở đối diện nàng.
Tống Triều Niên bắt được tầm mắt của Lăng Vu Đề, ngước mắt nhìn Lăng Vu Đề một cái.
Tầm mắt mới vừa giao nhau, liền thấy Lăng Vu Đề nhếch môi hướng hắn cười cười.
Hơi hơi giật mình, Tống Triều Niên lại rũ mí mắt xuống, đáy mắt xẹt qua ý cười mơ hồ.
Thấy Tống Triều Niên không nhìn mình nữa, Lăng Vu Đề lại thu hồi ý cười.
Chớp chớp mắt, dư quang thấy được Chiêm Trì Nhai ngồi cách Tống Triều Niên không xa.
Tuy rằng cung yến trung thu hôm nay rất nhiều quan viên triều đình đều phải mang theo gia quyến tới tham gia,
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...